Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 3322: Diệt yêu hàng yêu (2)

“Các ngươi đi nhanh đi! Ta đi giải quyết bọn Kiêu Diệt Tiên.”

Vương Trường Sinh nói xong lời này, hóa thành một đạo độn quang màu lam xé gió rời đi.

“Vãn bối xưng hô như thế nào? Vãn bối còn hướng Trần sư tổ báo cáo.”

Thiếu phụ váy lam hô lên.

“Vương Trường Sinh!”

Một giọng nam tử uy nghiêm từ phía chân trời truyền đến.

“Vương Trường Sinh? Tên này sao quen thuộc như vậy?”

Thiếu phụ váy lam lẩm bẩm, mặt lộ vẻ hồi ức.

Nàng đột nhiên nghĩ tới cái gì, trên mặt tràn đầy chấn động: “Vương Trường Sinh? Đây không phải lão tổ tông Thanh Liên Vương gia sao?”

Một chuỗi tiếng thú rống thật lớn vang lên, cắt ngang suy nghĩ của nàng.

“Mau rút, quay về tông môn trước.”

Thiếu phụ váy lam vung tay lên, dẫn theo mấy chục tu sĩ rời khỏi.

...

Đào sơn, chỗ chỉ huy của Đông Hoang Yêu tộc ở tiền tuyến.

Đào sơn là một chỗ cứ điểm của Vương gia, linh mạch chỉ bậc ba, linh sơn tốt hơn Đào sơn không thiếu. Yêu tộc mang chỗ chỉ huy thành lập ở Đào sơn, chính là nhìn trúng Đào sơn là một trong các cứ điểm của Vương gia.

Hơn hai ngàn năm trước, Thanh Liên tiên lữ song song tiến vào Hóa Thần kỳ, xuất chinh Thiên Hồ giới, đánh bại ma tộc, nổi bật không ai bằng, hơn hai ngàn năm sau, Yêu tộc đặt tiền tuyến ở Đào sơn, đây là đang nói cho Nhân tộc, nay đã khác xưa.

Đỉnh núi, một tòa cung điện kim bích huy hoàng, hai tên bán yêu Kết Đan kỳ canh giữ ở cửa.

Trong đại điện, một nam tử áo xanh mũi cao tai dài cùng một thiếu phụ váy vàng trên mặt cùng trên cánh tay có một chút vảy màu vàng đang nói cái gì.

Nam tử áo xanh tên Kiêu Diệt Tiên, thiếu phụ váy vàng tên Kim Hoa, nàng là hậu nhân của Thanh Hoa lão tổ.

“Trần Nhất Minh lão già kia đã bị thương nặng, chúng ta trực tiếp đánh vào Thái Nhất tiên môn đi!”

Kiêu Diệt Tiên đề nghị, mặt đầy sát khí.

“Không thể, Thái Nhất tiên môn có thông thiên linh bảo, còn có hộ tông đại trận, chó dí quá còn biết nhảy tường, xâm chiếm một ít địa bàn của Nhân tộc là được rồi. Hải tộc cho một chút thù lao kia, không đáng chúng ta mạo hiểm.”

Kim Hoa đề nghị.

“Chính là vì món thông thiên linh bảo đó, ta mới muốn giết lên Thái Nhất tiên môn, có thông thiên linh bảo rồi, Hải tộc đối với chúng ta cũng sẽ khách khí một chút. Cũng không biết Hải tộc gặp vận cứt chó gì, thế mà lại kiếm được hai món thông thiên linh bảo, ở cùng một chỗ với bọn họ, luôn cảm thấy kém một bậc.”

Kiêu Diệt Tiên nhíu mày nói. Hắn thay đổi giọng điệu, nói: “Đông Hoang Nhân tộc bây giờ chỉ một vị Hóa Thần, lúc này là thời cơ tốt nhất, cho dù không địch lại, chúng ta cũng có thể toàn thân mà lui.”

“Toàn thân mà lui? Ngươi đánh giá bản thân quá cao rồi?”

Một giọng nam tử lạnh như băng chợt vang lên, vừa dứt lời, không gian phụ cận nổi lên một trận gợn sóng, vô số hơi nước màu lam hiện ra, chợt hóa thành một bàn tay chống trời hơi nước mịt mờ, bổ về phía Kim Hoa cùng Kiêu Diệt Tiên.

Kiêu Diệt Tiên nhíu mày, há mồm phun ra một đạo hào quang màu vàng kim, đánh về phía bàn tay chống trời. Ngoài thân Kim Hoa nở rộ hào quang màu vàng kim, vô số miếng vảy màu vàng chợt hiện lên, bảo vệ toàn thân.

Hào quang màu vàng kim va chạm với bàn tay chống trời, nháy mắt nổ tung, bàn tay chống trời vỗ lên trên thân bọn họ, bọn họ không hẹn mà cùng phát ra một tiếng hét thảm, hộc máu không ngừng.

Theo một chuỗi tiếng kêu thảm thiết trầm bổng vang lên, một đạo độn quang màu lam bay vào, chính là Vương Trường Sinh.

Lấy thần thông của hắn, diệt hai tên Yêu tộc Hóa Thần sơ kỳ dễ như trở bàn tay.

“Nhân tộc Hóa Thần!”

Kiêu Diệt Tiên cả kinh biến sắc, vẻ mặt đầy hoang mang. Nhân tộc khi nào xuất hiện tu sĩ Hóa Thần cường đại như vậy? Hắn thế mà chưa thu được chút tin tức nào.

Vương Trường Sinh căn bản không muốn nói lời thừa với hắn, hai ngón tay búng liên tục, hai đạo hào quang màu lam bắn ra, mang theo một chuỗi tiếng xé gió chói tai, lao thẳng đến bọn họ.

Tứ Hải Diệt Linh Chỉ phiên bản cắt giảm, cho dù như thế, diệt hai tên Yêu tộc Hóa Thần sơ kỳ dư dả.

Ngoài thân Kiêu Diệt Tiên nở rộ hào quang màu vàng kim, một đôi cánh lông vũ màu vàng chợt xuất hiện ở sau lưng, vỗ nhẹ một cái, biến mất khỏi tại chỗ.

Kim Hoa lại không nắm giữ phong độn thuật, há mồm phun ra một hạt châu hào quang màu vàng kim lấp lánh, xoay vòng quanh mình, hóa thành một đạo hào quang màu vàng kim dày đặc, che kín toàn thân mình.

Hào quang màu vàng kim giống như tờ giấy, bị một đòn của hào quang màu lam lập tức tan vỡ.

Một tiếng kêu thảm thiết vang lên, đầu Kim Hoa nổ tung, hóa thành sương máu đầy trời, một con rắn vàng cỡ nhỏ bay ra khỏi cơ thể, một vầng sáng màu lam từ trên trời giáng xuống, cuốn con rắn vàng cỡ nhỏ vào ống tay áo Vương Trường Sinh biến mất.

Xác Kim Hoa sáng lên một đợt hào quang màu vàng kim, hóa thành một con mãng xà màu vàng dài hơn trăm trượng.

Bọn họ ngay cả thông thiên linh bảo cũng không có, căn bản không phải đối thủ của Vương Trường Sinh.

Vương Trường Sinh thu hồi hạt châu màu vàng cùng mãng xà màu vàng, hóa thành nhiều đốm sáng màu lam biến mất.

Ở ngoài hơn ngàn dặm, hư không nơi nào đó thổi lên một trận cuồng phong, Kiêu Diệt Tiên hiện ra, mặt hắn không còn màu máu, bộ dáng pháp lực tiêu hao quá độ.

Hắn thi triển mấy lần phong độn thuật, một hơi chạy ra hơn ngàn dặm, hẳn là đã cắt đuôi đối phương.

Bạn cần đăng nhập để bình luận