Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 3307: Thông minh bị thông minh lầm Vương Trường Sinh ra tay (1)

Liệt Anh Thú phát ra tiếng trẻ con khóc nỉ non thê thảm, ngay sau đó, tròng mắt nó biến thành đỏ như máu, phát ra tiếng rống phẫn nộ đến cực điểm, một hư ảnh Liệt Anh Thú thật lớn xuất hiện ở trên bầu trời.

Hư ảnh phun ra một đạo hào quang màu lam, sau khi bay lên trời, hóa thành một đám mây sét màu lam lớn trăm dặm, từng quả cầu sét màu lam lớn như vại nước nện xuống.

Đây không phải là lực lượng lôi điện bình thường, mà là Thủy Cương Thần Lôi.

Quả cầu sét màu lam dày đặc rơi trên màn hào quang màu lam, đánh màn hào quang màu lam điên cuồng run lên không thôi, linh quang ảm đạm xuống.

Liệt Anh Thú thúc giục yêu thú khác, tăng thêm lực độ công kích.

Trận bàn trên tay Vương Thanh Thành xuất hiện mấy vết nứt nhỏ, vết nứt càng lúc càng lớn.

Ly Hỏa Chuẩn phát ra tiếng rống phẫn nộ, cũng triệu hồi pháp tướng, một hư ảnh chim cắt đỏ thật lớn xuất hiện ở bầu trời, sau khi vỗ nhẹ đôi cánh, phạm vi trăm dặm xuất hiện những quả cầu lửa màu đỏ to bằng vại nước, đánh về phía màn hào quang màu lam.

Sắc mặt Uông Như Yên trầm xuống. Nàng chủ yếu là phụ trách chống đỡ hai con yêu thú bậc sáu này, bởi vậy, nàng không trực tiếp công kích yêu thú bậc sáu, đám người Vương Thanh Thành công kích, rất khó làm bị thương nặng yêu thú này. Đang yên đang lành, chúng nó sao có thể tăng thêm lực công kích, giống như muốn liều mạng.

Hai con yêu thú bậc sáu liều mạng, yêu thú khác cũng tăng thêm lực độ công kích.

Ở trong một chuỗi tiếng nổ đinh tai nhức óc, màn hào quang màu lam nháy mắt tan vỡ.

Đỉnh đầu Uông Như Yên nổi lên một đợt gợn sóng, một cái vuốt chim màu đỏ thật lớn bỗng dưng hiện lên, bổ về phía thiên linh cái Uông Như Yên.

Uông Như Yên sớm có phòng bị, hư không chấn động vặn vẹo, toát ra vô số âm phù màu lam, hóa thành một màn hào quang màu lam dày đặc, bao phủ nàng ở bên trong.

Màn hào quang màu lam đỡ được vuốt chim màu đỏ, nhưng một tia chớp màu lam thô to bắn nhanh đến, nháy mắt nổ tung, một mảng lôi quang màu lam lóa mắt bao phủ bóng người Uông Như Yên.

Trên bầu trời mây sét kịch liệt quay cuồng, từng quả cầu sét màu lam trút xuống.

Trận pháp bị phá, pháp thuật dày đặc rợp trời rợp đất đánh đến, một bộ tư thế muốn bao phủ đám người Uông Như Yên.

Bạch Ngọc Kỳ sớm có phòng bị, vội vàng lấy ra một cái trận bàn linh quang lấp lánh, đánh vào một pháp quyết, một màn hào quang xám xịt bỗng hiện lên, bao phủ tất cả bọn họ.

Pháp thuật dày đặc rơi trên màn hào quang màu xám, ùn ùn tán loạn biến mất.

Chính là Từ Quang Diệt Yêu Trận, trận pháp bậc sáu.

Màn hào quang màu xám là từ quang, những pháp thuật kia là bị từ lực cường đại nghiền nát.

Lôi quang màu lam tan đi, Uông Như Yên sắc mặt hơi tái nhợt, trên người có nhiều chỗ vết máu nhỏ, bộ dáng mặt xám mày tro.

May mà mang theo Từ Quang Diệt Yêu Trận, nàng bị thương nhẹ, cũng không đáng ngại.

Lượng lớn yêu thú lao vào Thiên Xu đảo, vừa tới gần bọn họ mười dặm, mặt đất chợt toát ra từng luồng hào quang màu xám, một từ lực cường đại bỗng dưng hiện lên, yêu thú bậc năm trở xuống nháy mắt bị từ lực nghiền nát thân thể, hóa thành một đám sương máu.

Hư ảnh chim cắt đỏ hung hăng đập cánh, hư không chấn động vặn vẹo, toát ra vô số quả cầu lửa màu đỏ, sau nháy mắt mơ hồ, hóa thành mấy ngàn quả cầu lửa cỡ lớn to bằng vại nước, đánh về phía đám người Uông Như Yên.

Hư ảnh Liệt Anh Thú thì phun ra một cây mâu sét màu lam dài hơn trăm trượng, lao thẳng đến tu sĩ Vương gia, đồng thời quả cầu sét màu lam dày đặc trút xuống.

Uông Như Yên không dám sơ ý, tiếng sáo càng thêm dồn dập, từng làn sóng âm màu lam thổi quét ra, nghênh đón.

Đám người Vương Thanh Thành cũng ùn ùn làm phép, công kích yêu thú.

Một chuỗi tiếng nổ thật lớn vang lên, linh quang chói mắt bao phủ non nửa Thiên Xu đảo.

Ở trong một chuỗi tiếng nổ, hai con rối vượn khổng lồ thú bay ngược đi, đập thật mạnh trên mặt đất, ngoài thân lồi lõm gồ ghề, hoặc đứt tay, hoặc mất chân.

Hai con rối thú bậc năm bị hao tổn nghiêm trọng, tạm thời mất đi chiến lực.

Đúng lúc này, theo một tràng tiếng rống quái dị đến cực điểm vang lên, một con cá đuối lưỡi cưa dẫn theo hơn mười vạn con yêu thú lao tới, chém giết với yêu thú khác.

Một dải cầu vồng màu xanh xuất hiện ở chân trời nơi xa, nhanh chóng bay tới nơi này, chính là Vương Thanh Sơn.

Vương Thanh Sơn bắt kiếm quyết, chín cây Thanh Ly Kiếm bắn ra, sau nháy mắt mơ hồ, hóa thành hơn vạn cây phi kiếm màu xanh giống nhau như đúc, lao thẳng đến đàn thú, tốc độ đặc biệt nhanh.

Sau một đợt tiếng nổ thật lớn vang lên, lượng lớn yêu thú cấp thấp bị phi kiếm màu xanh dày đặc xuyên thủng.

Vương Thanh Sơn đáp ở trước mặt Uông Như Yên, Uông Như Yên nhíu chặt lông mày lá liễu, hỏi: “Thanh Sơn, cửu thúc cháu đâu!”

“Cửu thúc bảo chúng ta ngăn cản thú triều, thúc ấy có chuyện khác cần làm.”

Vương Thanh Sơn truyền âm nói. Vương Trường Sinh đang tìm tu sĩ Luyện Hư của Liễu gia, tạm không lộ mặt.

Uông Như Yên gật gật đầu, không nghĩ nhiều, thúc giục Hồng Trần Địch, công kích Ly Hỏa Chuẩn.

Có cá đuối lưỡi cưa gia nhập, áp lực của đám người Uông Như Yên giảm hẳn.

Bên trong một cái vỏ trai ngọc thật lớn, Liễu Vân Lam nhíu chặt lông mày lá liễu.

“Chuyện gì vậy? Yêu thú bậc sáu sao trở lại rồi? Còn bắt đầu công kích yêu thú khác? Chẳng lẽ Vương gia đạt được bảo vật tương tự Vạn Thú Lệnh?”

Liễu Vân Lam lẩm bẩm, vẻ mặt tràn đầy sự không thể tưởng tượng.

Bạn cần đăng nhập để bình luận