Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 1627: Ba chiêu

“Tu vi của ta cao hơn so với ngươi, nếu luận bàn, thắng ngươi cũng không vẻ vang. Lấy ba chiêu làm hạn định, trong vòng ba chiêu, nếu ta đánh bại ngươi chính là ta thắng. Nếu không thể đánh bại ngươi thì là ngang tay, như thế nào?”

Độc Cô Vân Phi không dám cậy mạnh, có thể nổi danh ắt không phải tu sĩ tầm thường.Vương Thanh Sơn có danh tiếng không nhỏ ở tu tiên giới Nam Hải và Đông Hoang, vẫn nên cẩn thận mọt chút mới tốt.

“Được.”

Vương Thanh Sơn cũng không thèm để ý những hư danh này. Hắn biết rõ, tốt nhất là huề nhau, nếu để cho tu sĩ Đại Yến vương triều mất mặt.Vương gia kinh doanh ngày sau cũng bị làm khó dễ.

Triệu Nhật Thần hít sâu một hơi, truyền âm nói với Độc Cô Vân Phi: “Độc Cô đạo hữu, ngươi thân là Đại Yến thập bát kiệt. Nếu ba chiêu không thể đánh bại Vương đạo hữu, vậy mới đúng là làm cho Đại Yến vương triều chúng ta mất mặt. Hy vọng ngươi có thể không chịu thua kém.”

Thần sắc Độc Cô Vân Phi lạnh nhạt, cũng không trả lời, tiến lên lôi đài.

Ánh mắt Trầm Duệ Dong xoay chuyển, nói với Mộ Dung Dong: “Mộ Dung đạo hữu, Vương tiểu hữu và Độc Cô tiểu hữu đều là nhân tài nổi bậc trong thế hệ Kim Đan tu sĩ. Bọn họ tỷ thí ở Bách thú đại hội, Mộ Dung gia các ngươi là chủ nhà, cũng nên xuất ra chút gì dó thưởng cho tiểu bối chứ!”

Nàng không phải đang vì Vương Thanh Sơn nói chuyện. Mộ Dung gia từng phái người tham gia một lần lễ mừng của Trầm gia. Đại Yến thập bát kiệt Mộ Dung Ngọc Hoa đánh bại tu sĩ Kim Đan Trầm gia. Trùng hợp là Kim Đan tu sĩ làm trọng điểm bồi dưỡng của Trầm gia ra ngoài chưa trở về. Mặt mũi của Trầm gia lúc đó đều mất hết.

Mặc kệ là Độc Cô Vân Phi thắng hay là Vương Thanh Sơn thắng, đối với Trầm Duệ Dong đều không tốt, nhưng cũng không thể để Mộ Dung gia tiện nghi.

Mộ Dung Dong cười nói: “Trầm đạo hữu nói đúng, như vậy đi! Mộ Dung gia chúng ta xuất ra một lọ Bách thú đan làm phần thưởng. Bách thú đan có ích đối với tiến cấp của linh thú dưới cấp bốn. Nếu Độc Cô tiểu hữu dùng ba chiêu đánh bại Vương tiểu hữu, Bách thú đan cấp làm phần thưởng cho Độc Co tiểu hữu. Ngược lại thì cấp cho Vương tiểu hữu.”

Độc Cô Vân Phi và Vương Thanh Sơn liên thanh đáp. Bách thú đan đương nhiên trân quý, nhưng bọn họ không quá coi trọng Bách thú đan.

Tỷ thí vừa bắt đầu, Độc Cô Vân Phi nhún vai, vang lên một trận tiếng kiếm min trong suốt, ba thanh phi kiếm ánh vàng rực rỡ chợt bắn ra, ở trời cao bay múa không ngừng. Sau đó chợt hoá thành ba mặt trời chói chang lớn một trượng. Mặt trời màu vàng được bọc một tầng hoả diễm màu vàng, nhiệt độ xung quanh chợt dâng cao.

Độc Cô Vân Phi bấm niệm kiếm quyết, ba mặt trời màu vàng rất nhanh xoay tròn hẳn lên, vô số kiếm khí màu vàng không ngừng trút xuống. Giống như từ trên trời cao nổi lên mưa kiếm màu vàng vậy. Tiếng xe gió vang lớn, rậm rạp kiếm khí màu vàng bện thành một tấm đại võng, chụp lên trên người Vương Thanh Sơn.

Vương Thanh Sơn bấm niệm kiếm quyết, quanh thân hiện lên vô số thanh quang. Hoá thành một thanh kiếm ảnh màu xanh mênh mông. Kiếm ảnh thoáng cái mơ hồ, đều thực thể hoá, giống như thực thể vậy

“Đi.”

Rậm rạp phi kiếm màu xanh tựa như nước lũ, đánh về phía kiếm vũ màu vàng.

Tiếng kim loại sắc bén va chạm vào nhau, bộc phát ra tiếng kim loại leng keng va chạm. từng đạo kiếm khí màu vàng bị phi kiếm màu xanh đánh vỡ nát, hoá thành mảng lớn hoả diễm, tán loạn trên mặt đất. Mặt đất nhất thời bị thiêu thành một cái hố to.

Hoả diễm màu vàng tới gần Vương Thanh Sơn năm trượng, đã bị một kiễm kiếm khí mạnh mẽ bắn ngược trở lại, rơi trên mặt đất.

Kiếm vũ màu vàng căn bản không phải là đối thủ của phi kiếm màu xanh, bị phi kiếm màu xanh giảo vỡ nát.

Vương Thanh Sơn biến đổi kiểm quyết, hơn một ngàn thanh phi kiếm phát ra tiếng kiếm minh trong suốt, kết hợp thành một thể. Hoá thành một con kiếm giao màu xanh hình thể thật lớn, đánh về phía ba mặt trời chói chang màu vàng.

Sắc mặt Độc Cô Vân Phi lạnh lùng, biến đổi kiếm quyết. Ba mặt trời màu vàng chói chang kết hợp thành một thể, hoá thành kiêu dương màu vàng đường kính năm trượng. Xoay tròn một cái, sau đó chém về phía giao long màu xanh.

Oành đùng đùng!!

Kiếm giao màu xanh bị kiêu dương màu vàng trảm vỡ nát, hoá thành kiếm khí đầy trời, tứ phân ngũ liệt.

Kiêu dương màu vàng mũi nhọn đại trướng, hoá thành một đạo cầu vòng, chém về phía Vương Thanh Sơn.

Vương Thanh Sơn mở miệng, bay ra một đạo thanh quang. Dừng ở trên tay hắn, chính là Thanh Ly kiếm.

Cổ tay hắn run lên, hiện ra mấy trăm đạo kiếm khí, biến ảo thành một vòng minh nguyệt màu xanh. Giao kích một chỗ cùng kiêu dương màu vàng.

Minh nguyệt màu xanh và kiêu dương màu vàng chạm vào nhau, bộc phát ra một cỗ khí lưu mạnh mẽ. Kiếm khí bay vụt ra chung quanh, đánh lên trên thuỷ mạc màu lam. Thuỷ mạc màu lam hiện lên một trận gợn sóng, kiếm khí đánh lên nó tứ phân ngũ liệt. Trên thuỷ mạc hiện lên một đám hố to.

“Phá cho ta.”

Cùng với một tiếng hạ xuống của Độc Cô Vân Phi, kiêu dương màu vàng mũi nhọn đại trướng, trảm vỡ nát minh nguyệt màu xanh.

Thanh Ly kiếm trong tay Vương Thanh Sơn hào quang đại trướng, xuất hiện một đạo kiếm quang dài mấy trượng, bổ về hướng kiêu dương màu vàng.

Khanh!

Vương Thanh Sơn rút lui hai bước, cổ tay bị chấn tê. Kiêu dương màu vang bay ngược ra ngoài, khôi phục thành bản thể phi kiếm.

“Vẫn còn một chiêu, Độc Cô đạo hữu.”

Độc Cô Vân Phi hít sâu một hơi, mở miệng, phun ra một cỗ hoả diễm đạm kim sắc, bay vây lấy ba thanh phi kiếm màu vàng. Kiếm quyết biến đổi, ba thanh phi kiếm màu vàng hào quang đại trướng, hoá thành ba con quạ màu vàng. Quanh thân quạ được bọc một tầng hoả diễm.

Hắn tu luyện “Kim diễm kiếm quyết”, may mắn luyện hoá được một luồng Kim Viêm chân hoả, dung thạch đồng tâm, chuyên dùng khắc chế các loại pháp bảo.

Bạn cần đăng nhập để bình luận