Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 2468: Rời khỏi (1)

Hải Nạp Bách Xuyên, cất chứa vạn vật. Vương Trường Sinh cảnh giới càng cao, pháp lực càng thâm hậu, uy lực của thần thông này càng lớn.

Mái tóc ba người bọn Vương Trường Sinh đón gió bay múa. Tốc độ nước biển xoay tròn quá nhanh, sinh ra một luồng khí mạnh, vô số bông tuyết bị thổi bay, tầng băng trên mặt đất xé rách ra, hiển nhiên không chịu nổi luồng khí mạnh mẽ này.

Rống!

Bát Dực Tuyết Hưu Thú phát ra một tiếng rống giận dữ trầm thấp, bông tuyết màu trắng trong phạm vi trăm dặm như chịu chỉ dẫn, đều tụ tập lại với nhau, hóa thành những con mãng xà tuyết màu trắng hình thể thật lớn, số lượng có nhiều tới hơn trăm con.

Hơn trăm con mãng xà tuyết màu trắng dài hơn trăm trượng lao tới từ bốn phương tám hướng, lao về phía nước biển màu lam xoay tròn nhanh.

Ầm ầm ầm!

Hơn trăm con mãng xà tuyết màu trắng vừa tiếp xúc nước biển màu lam, nhất thời bị xay nát, luồng khí mạnh mẽ đẩy hơn trăm con mãng xà tuyết màu trắng vào trong nước biển màu lam, thể tích nước biển càng lúc càng lớn.

Công kích của Bát Dực Tuyết Hưu Thú chẳng những không gây thương tổn Vương Trường Sinh, ngược lại cường hóa công kích của Vương Trường Sinh.

Vương Trường Sinh bắt pháp quyết, nước biển màu lam kịch liệt tuôn trào, phóng lên cao, hóa thành một con rồng nước thật lớn dài vạn trượng, phần thân to nghìn trượng, lấy thế bẻ gãy nghiền nát đánh về phía Bát Dực Tuyết Hưu Thú.

Ánh mắt Bát Dực Tuyết Hưu Thú lộ ra một chút sợ hãi, nó cũng không dám cứng đối cứng, một đòn này có lực lượng mấy ngàn vạn cân.

Nó đang muốn tránh đi, trong thức hải truyền đến một cơn đau đớn khó có thể chịu được, không thể động đậy.

Chờ nó khôi phục tỉnh táo, rồng nước màu lam đã đến trước mặt nó, đánh lên trên thân Bát Dực Tuyết Hưu Thú.

Ầm ầm ầm!

Bát Dực Tuyết Hưu Thú như diều đứt dây, bay ngược ra ngoài, thân thể khổng lồ liên tiếp húc vỡ mấy ngọn núi tuyết.

Nó há mồm phun ra một mảng linh quang trắng xoá, đánh về phía rồng nước màu lam, đầu rồng nước màu lam nhanh chóng kết băng, tầng băng nhanh chóng lan tràn.

Một tiếng nổ vang lên, thân thể rồng nước màu lam chợt nổ tung ra, hóa thành hàng vạn lưỡi đao nước màu lam, đánh thẳng đến Bát Dực Tuyết Hưu Thú.

Ngoài thân Bát Dực Tuyết Hưu Thú toát ra khí lạnh cuồn cuộn, hóa thành một bộ chiến giáp màu trắng dày đặc, bảo vệ toàn thân.

Lưỡi đao nước màu lam dày đặc đánh lên trên thân nó, truyền ra tiếng “coong coong” trầm đục, Bát Dực Tuyết Hưu Thú bình yên vô sự.

Mười tám đạo hào quang màu lam từ bốn phương tám hướng bay tới, bao vây Bát Dực Tuyết Hưu Thú, chính là Định Hải Châu.

Mười tám viên Định Hải Châu xoay vù vù, hình thể chợt tăng vọt, lượng lớn nước biển chợt toát ra, hóa thành một vùng biển lớn, vây Bát Dực Tuyết Hưu Thú ở bên trong.

Nước biển kịch liệt quay cuồng, ba người khổng lồ màu lam cao hơn trăm trượng chui ra khỏi mặt biển, người khổng lồ màu lam đường nét rõ ràng, tay chân thô to, một bộ dáng lực lượng tràn ngập, chính là Quỳ Thủy Lực Sĩ.

Ba tên Quỳ Thủy Lực Sĩ này là Vương Trường Sinh lợi dụng Định Hải Châu huyễn hóa ra, mỗi một vị Quỳ Thủy Lực Sĩ đều có lực lượng trăm vạn cân, chịu giới hạn bởi pháp lực, Vương Trường Sinh chỉ có thể làm ra ba Quỳ Thủy Lực Sĩ. Pháp lực của hắn càng thâm hậu, số lượng Quỳ Thủy Lực Sĩ càng nhiều, thực lực càng mạnh.

Ba gã Quỳ Thủy Lực Sĩ chẳng những có được trăm vạn cân lực lượng, còn có thể thi triển đạo pháp hệ thủy.

Một tràng tiếng biển gầm thật lớn vang lên, nước biển nhấc lên sóng to cao hơn trăm trượng, ba gã Quỳ Thủy Lực Sĩ nhanh chóng đánh về phía Bát Dực Tuyết Hưu Thú.

Chúng nó còn chưa tới gần, hai cánh tay đồng thời hành động, quyền ảnh màu lam dày đặc mang theo một tràng tiếng xé gió bắn nhanh đến.

Rống!

Bát Dực Tuyết Hưu Thú phát ra một tiếng rống trầm thấp, không gian chấn động, bốn đôi cánh thịt màu trắng của hắn vỗ không ngừng, phát ra từng cơn gió lạnh trắng xoá, vô số bông tuyết màu trắng thổi quét ra, hóa thành những cây cọc băng màu trắng bay đi bốn phía.

Ầm ầm ầm!

Một tràng tiếng nổ thật lớn vang lên, quyền ảnh màu lam dày đặc va chạm với cọc băng màu trắng, lần lượt đồng quy vu tận.

Lúc này, ba gã Quỳ Thủy Lực Sĩ đã đến trước mặt Bát Dực Tuyết Hưu Thú, chúng nó vung hai nắm đấm, đánh về phía Bát Dực Tuyết Hưu Thú.

Cánh Bát Dực Tuyết Hưu Thú điên cuồng lóe lên không ngừng, một làn khí lạnh màu lam nhạt càn quét ra, ba gã Quỳ Thủy Lực Sĩ tiếp xúc đến khí lạnh màu lam, thân thể chợt kết băng, biến thành ba bức tượng băng thật lớn, không nhúc nhích.

Trời cao đổ tuyết lớn, bông tuyết màu trắng ùn ùn hóa thành những cây cọc băng màu trắng, nện ở trên thân ba gã Quỳ Thủy Lực Sĩ, Quỳ Thủy Lực Sĩ chia năm xẻ bảy.

Nước biển nhanh chóng xoay tròn, sinh ra một luồng khí mạnh mẽ, lông ngoài thân Bát Dực Tuyết Hưu Thú cuộn ngược, lượng lớn bông tuyết màu trắng cùng cọc băng màu trắng bị luồng khí mạnh mẽ hút vào trong nước biển màu lam, xay vỡ nát.

Bát Dực Tuyết Hưu Thú phát ra một tiếng rống giận, một làn sóng âm trắng xoá càn quét ra, nước biển nhanh chóng kết băng, sau đó tầng băng xé rách ra, ba viên Định Hải Châu bay ngược ra ngoài.

Ngoài thân nó sáng lên hào quang màu trắng chói mắt, chợt biến mất không thấy nữa.

“Băng độn thuật! Cẩn thận.”

Vương Trường Sinh khẽ biến sắc, quanh thân toát ra vô số hơi nước màu lam, hóa thành một vùng biển lớn, bảo vệ ba người bọn họ.

Bạn cần đăng nhập để bình luận