Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 3054: Diệt địch cùng hậu hoạn (2)

Mộc Điệp Y rùng mình một cái, vội vàng lấy ra một cái bình sứ hào quang xanh lục lập lòe, đánh vào một pháp quyết, bình sứ màu xanh lục hình thể tăng vọt, toát ra một đám chướng khí màu xanh lục gay mũi, chướng khí màu xanh lục quay cuồng dâng trào một phen, hóa thành một con bướm màu xanh lục lớn trăm trượng, hung hăng vỗ cánh, lao về phía đối diện.

Chín thiên thi ngăn cản ba người bọn Triệu Long Phi, pháp bảo bọn họ triệu ra đánh ở trên thân thiên thi, truyền ra tiếng “keng keng” trầm đục, giống như đánh lên tường đồng vách sắt.

Sắc mặt Triệu Long Phi trầm xuống, lật tay lấy ra một tấm phù triện hào quang màu vàng kim lập lòe, bên trên trải rộng hồ quang màu vàng, tản mát ra một luồng khí tức cuồng bạo.

Phù triện bậc năm Canh Lôi Diệt Ma Phù, một trong những con bài chưa lật của Triệu Long Phi.

Triệu Long Phi nhẹ nhàng vung cổ tay một cái, Canh Lôi Diệt Ma Phù rời tay bay ra, hóa thành một đạo hào quang màu vàng kim bay về phía bầu trời.

Một đạo hào quang màu vàng kim chói mắt sáng lên trên bầu trời, một đám lôi vân màu vàng thật lớn không chút dấu hiệu xuất hiện ở bầu trời, chớp lóe sấm rền, lôi xà chạy không ngừng.

Tiếng sấm sét ầm ầm ầm vang lên, từng tia chớp màu vàng thô to cắt qua bầu trời, bổ về phía chín thiên thi bên dưới.

Bề mặt cơ thể chín thiên thi nở rộ linh quang, một màn hào quang linh quang lập lòe hiện ra bên người.

Tia chớp màu vàng bổ vào trên thân chúng nó, truyền ra một tiếng vang trầm đục, nhưng rất nhanh, lại có từng tia chớp màu vàng hạ xuống, chín thiên thi phát ra từng đợt tiếng gào rống thê lương, truyền ra một mùi cháy khét.

Quỷ vật bị tia chớp màu vàng bổ trúng, nháy mắt hóa thành tro bụi, bộ xương thật lớn bị tia chớp màu vàng bổ trúng, phát ra một trận tiếng quỷ khóc thê lương, trên người bốc lên từng làn khói.

Mấy trăm lốc xoáy màu xanh thổi quét đến, nơi đi qua, vô số đất đá nổ tung, bụi đất bay lên.

Triệu Long Phi nhíu mày, truyền âm nói: “Ta yểm hộ các ngươi, các ngươi nhất định phải giết ra ngoài, báo cáo việc này cho lão tổ tông.”

Nói xong lời này, Triệu Long Phi vung cờ phướn màu đen, lửa đen cuồn cuộn thổi quét ra, kịch liệt quay cuồng một phen, hóa thành một con giao long lửa màu đen hình thể thật lớn, đón đầu lốc xoáy đang đánh tới.

Hai tu sĩ Nguyên Anh khác ngoài thân nở rộ độn quang, hóa thành hai đạo độn quang, hướng về phía khác nhau bay đi, tốc độ cực nhanh.

Ba người bọn Diệp Hải Đường tự nhiên sẽ không ngồi xem mặc kệ, nhưng Triệu Long Phi lấy ra một cây trường cung đen sì, trên cánh cung quấn quanh một con giao long nhỏ, giơ cung cài tên, ba mũi tên hào quang màu đen lập lòe nhắm ngay ba người bọn Diệp Hải Đường.

“Vù vù vù” ba tiếng tên xé gió vang lên, ba mũi tên màu đen hóa thành ba dải cầu vồng màu đen bay vút đến, sau một cái mơ hồ, hóa thành ba con giao long màu đen hình thể thật lớn.

Ba con giao long màu đen nháy mắt xuất hiện ở trước mặt ba người bọn Diệp Hải Đường, tốc độ cực nhanh.

Diệp Hải Đường vung cổ tay, một sợi roi màu đen xuất hiện trên tay, đánh về phía một con giao long màu đen.

“Không ổn, đây là Hắc Giao Tiễn, không thể đón đỡ.”

Mộc Điệp Y cả kinh biến sắc, vội vàng nhắc nhở.

Vừa dứt lời, sợi roi màu đen đánh lên trên lưng giao long màu đen, thân thể giao long màu đen run lên, ngay sau đó, thân thể giao long màu đen vỡ ra, hóa thành một mảng hào quang màu đen loá mắt, che kín phạm vi trăm dặm.

Tiếng nổ Ầm ầm ầm vang to, ba con giao long màu đen lần lượt vỡ ra, ô quang loá mắt bao phủ phạm vi mấy trăm dặm.

Ngoài thân Triệu Long Phi nở rộ hào quang màu vàng kim, hóa thành một đạo hào quang màu vàng kim hướng nơi xa bay đi.

Hắn còn chưa bay ra bao xa, một cây kiếm xương khí đen lượn lờ từ trên trời giáng xuống, bổ về phía Triệu Long Phi.

Triệu Long Phi vung cờ phướn màu đen, thả ra một ngọn lửa màu đen nghênh đón.

Một tiếng nổ lớn vang lên, ngọn lửa màu đen bị kiếm xương chém vỡ nát, lửa văng khắp nơi.

Một đạo hào quang màu đen bắn nhanh đến, nháy mắt đến trước mặt Triệu Long Phi.

Cờ phướn màu đen trong tay Triệu Long Phi nhất thời rực sáng, phóng ra một ngọn lửa màu đen bảo vệ mình, đồng thời ngoài thân sáng lên một mảng hào quang màu vàng kim.

Hào quang màu đen xuyên qua ngọn lửa màu đen, hào quang màu đen dễ dàng xuyên thủng hào quang màu vàng kim, đánh lên trên người Triệu Long Phi.

Phệ Hồn Cấm Quang, bỏ qua đại bộ phận màn hào quang phòng ngự, chuyên thương tổn thần hồn.

Triệu Long Phi phát ra một tiếng kêu thảm thiết thống khổ đến cực điểm, ánh mắt dại ra, vẻ mặt hoảng hốt.

Đỉnh đầu của hắn nổi lên một trận gợn sóng, một cái quỷ trảo đen như mực bỗng dưng hiện ra, chộp tới phía dưới.

Một tiếng trầm nặng vang lên, đầu Triệu Long Phi bị quỷ trảo màu đen vặn gãy, máu tươi phun cao vài thước, một cái Nguyên Anh nhỏ bé bay ra khỏi cơ thể, một quầng sáng màu đen từ trên trời giáng xuống, bao phủ Nguyên Anh nhỏ bé, cuốn nó vào trong miệng Cửu U Mãng không thấy nữa.

Lúc này, hai tu sĩ Nguyên Anh khác đã không còn bóng dáng.

Diệp Hải Đường khẽ nhíu lông mày lá liễu, Trụy Ma động nguy hiểm trùng trùng, nếu là cố đuổi theo đi động vào cấm chế, vậy thì phiền toái.

“Chúng ta lập tức rời khỏi nơi này đi! Mộc phu nhân, ngươi giúp chúng ta luyện chế ra Thiên Ma Đan, về sau đại lộ thênh thang đường ai nấy đi.”

Diệp Hải Đường trầm giọng nói.

Mộc Điệp Y gật gật đầu, xảy ra loại chuyện này, nàng cũng không dám quay về Phi Điệp cốc nữa.

Ba người bọn họ thu hồi bảo vật cùng tài vật trên mặt đất, rời khỏi nơi đây.

Bạn cần đăng nhập để bình luận