Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 4121: Thuần Dương Chi Thể

Tiếng sấm sét ầm ầm từ trên cao truyền đến, mấy ngàn tia sét màu vàng to bằng nắm tay xé rách bầu trời, khí thế hung hăng bổ về phía hai con Phệ Hồn Cáp.

Bọn nó đang muốn làm phép ngăn cản, Vương Trường Sinh thi triển Trấn Thần Hống lần nữa, thân thể bọn nó run lên một cái, chờ bọn nó khôi phục tỉnh táo, pháp tướng đã bị tia sét màu vàng dày đặc đánh tan.

Hai con Phệ Hồn Cáp phát ra tiếng kêu thê thảm, lôi quang màu vàng lóa mắt bao phủ bóng dáng bọn nó.

Hai cái lưỡi màu đen to dài không chút dấu hiệu từ trong lôi quang bắn ra, như hai cây trường thương màu đen, hướng thẳng đến bọn họ.

Ngưu Bàn há mồm phun ra hai tia sét màu vàng thô to, đánh lên hai cái lưỡi dài màu đen, hai cái lưỡi dài màu đen run rẩy một cái, truyền ra mùi cháy khét.

Đỉnh đầu Tuyết Cơ có một hư ảnh nữ tử khổng lồ hóa, hơn phân nửa thân thể lóe ra ánh sáng trắng, pháp tướng cô đọng tiếp cận sáu phần mười.

Đôi mắt hư ảnh nữ tử đều bắn ra một tia sáng trắng, đánh trúng hai cái lưỡi dài màu đen.

Hai cái lưỡi dài màu đen lấy tốc độ mắt thường có thể thấy được kết băng, hóa thành thương băng màu trắng.

Chẳng qua rất nhanh, một ngọn lửa độc màu đen tanh hôi gay mũi dọc theo cái lưỡi dài màu đen cuốn tới, tầng băng nhanh chóng hòa tan.

Một đạo đao khí chọc trời màu xanh bổ tới, chém lên hai cái lưỡi dài màu đen, để lại một vết máu thật dài.

Vương Trường Sinh há mồm phun ra Lưu Ly Băng Diễm, đánh lên một cái lưỡi dài màu đen, cái lưỡi dài màu đen nhanh chóng kết băng, tầng băng là màu lam tuyết, tầng băng nhanh chóng lan tràn ra.

Ngọn lửa màu lam tuyết va chạm với lửa độc màu đen, bất phân thắng bại, toát ra một làn sương mù màu trắng.

Ngoài thân Tống Vân Long phát ra một luồng hào quang màu vàng kim, bao phủ phạm vi trăm trượng, cái lưỡi dài màu đen tiếp xúc với hào quang màu vàng kim, lập tức bốc lên một làn khói xanh, lập tức rụt trở về.

Lấy Tống Vân Long làm trung tâm, phạm vi vạn trượng nhiệt độ nhanh chóng tăng cao, hắn như một vầng mặt trời.

“Thuần Dương Thần Quang! Thuần Dương Chi Thể!”

Vương Trường Sinh vẻ mặt ngưng trọng.

Một số thần thông đặc thù, chỉ có một loại thể chất nào đó mới có thể tu luyện nắm giữ, Thuần Dương Thần Quang chính là một trong số đó.

Thuần Dương Thần Quang là thần thông chỉ Thuần Dương Chi Thể có, một thần thông này chí cương chí dương, uy lực to lớn, yêu ma quỷ quái cũng phải nhượng bộ lui binh.

Hắn biết Tống Vân Long là linh thể giả, chỉ không biết Tống Vân Long là linh thể gì, cho dù tu sĩ khác biết, cũng chưa chắc sẽ phát tán khắp nơi.

Ngón tay Tống Vân Long sáng lên một mảng hào quang màu vàng kim chói mắt, ngón tay hướng về hư không điểm nhẹ một cái, một vệt hào quang màu vàng kim bắn ra, chuẩn xác đánh trúng cái lưỡi dài màu đen rụt về, trực tiếp xuyên thủng cái lưỡi dài màu đen, có thể nhìn thấy một vết thương to bằng nắm tay, vết thương cháy rụi hết.

Tiếng xé gió rít vang, năm dải cầu vồng màu lam bắn ra, như tia chớp chui vào trong lôi quang màu vàng, truyền ra hai tiếng rít thê thảm.

Tiếng sấm sét ầm ầm từ trên cao truyền đến, trên vạn tia sét màu vàng to như cối xay lướt qua chân trời, lần lượt chui vào trong lôi quang màu vàng, lôi quang phình to, sóng khí cuồn cuộn.

Hai bóng dáng chật vật từ trong lôi quang bay ra, chính là hai con Phệ Hồn Cáp, ngoài thân bọn nó tràn đầy vết máu, thân thể cháy đen, mơ hồ có thể thấy được xương trắng.

Bọn nó đều phun ra một làn sóng âm màu đen, nơi đi qua, đất đá nứt vỡ, trong nháy mắt đến trước mặt năm người bọn Vương Trường Sinh.

Lưu Thanh Phong bổ ra một đao, một đạo đao khí màu xanh tuôn trào ra, nghênh đón.

Tiếng ầm ầm nổ vang, hai làn sóng âm màu đen bị đao khí màu xanh chém vỡ nát.

Nhân cơ hội này, hai con Phệ Hồn Cáp hóa thành hai đạo độn quang màu đen, hướng mặt đất bay đi.

Mặt đất nhanh chóng kết băng, không trung bắt đầu có mưa đá màu trắng, hướng thẳng đến bọn nó.

Không đến mười hơi thở, phạm vi ngàn dặm biến thành một mảng trời băng đất tuyết.

Từng tiếng sấm sét vang lên, một cây trường mâu bị hồ quang màu vàng kim quanh quẩn hiện ra trên không, tản mát ra linh khí dao động kinh người.

Trường mâu màu vàng kim nở rộ lôi quang, vô số hồ quang màu vàng kim tuôn trào ra, bao phủ bóng dáng một con Phệ Hồn Cáp.

Một cây phi đao hào quang màu vàng kim lấp lóe bay vút đến, chém về phía một con Phệ Hồn Cáp khác.

Phệ Hồn Cáp phun ra một ngọn lửa độc màu đen gay mũi, rơi trên phi đao màu vàng kim, đồng thời cái lưỡi dài đột nhiên quét qua, đánh bay phi đao màu vàng kim ra ngoài.

Vương Trường Sinh hừ lạnh một tiếng, nắm tay phải hiện ra hào quang màu lam chói mắt, hướng về hư không tung ra một cú đấm.

Tiếng xé gió nổ vang, một đạo hào quang màu lam bắn ra.

Không gian sau lưng Phệ Hồn Cáp nổi lên một đợt gợn sóng, một hư ảnh nắm đấm màu lam to lớn hiện ra, lấy thế bẻ gãy nghiền nát, đập vào trên đầu Phệ Hồn Cáp.

Phệ Hồn Cáp bay ra ngoài, đầu vỡ ra một cái lỗ lớn.

Một con Phệ Hồn Cáp cỡ nhỏ vừa rời cơ thể, một luồng hào quang màu xanh từ trên trời giáng xuống, bao phủ Phệ Hồn Cáp cỡ nhỏ, cuốn vào trong một cái hồ lô màu xanh không thấy nữa.

Phệ Hồn Cáp thiên phú thần thông Phệ Hồn Cấm Quang chuyên tổn thương thần hồn, luyện vào bảo vật làm khí linh, có thể hóa hình công kích, xem như trấn tộc chi bảo truyền xuống. Bảo vật có khả năng thương tổn thần hồn cũng không nhiều.

Bạn cần đăng nhập để bình luận