Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 3354: Vương Thanh Bạch phi thăng Huyền Dương giới (1)

Tuổi thọ của yêu thú bậc năm dài hơn tu sĩ Hóa Thần một ít, nhưng Bát Dực Tuyết Hưu Thú từ rất sớm đã tiến vào Hóa Thần kỳ, tính toán thời gian, cũng nên tọa hóa rồi.

Nhắm chừng là Tứ Dực Tuyết Mãng cắn nuốt nội đan Bát Dực Tuyết Hưu Thú, vậy mới có thể tiến vào bậc năm.

Vương Trường Sinh đang cần mắt của tì hưu tu luyện Lưu Ly Chân Đồng, Bát Dực Tuyết Hưu Thú đã tọa hóa, vừa lúc có thể lấy mắt nó để tu luyện Lưu Ly Chân Đồng.

Vương Trường Sinh thu thi thể vào nhẫn trữ vật, giữ lại luyện khí.

Trải qua thăm dò, nơi này quả thật có Thiên Nguyệt Hàn Tinh, nhưng số lượng không nhiều, khoáng thạch khai thác ra giá trị hơn hai ngàn vạn, có thể luyện chế nhiều món thông thiên linh bảo băng thuộc tính, vừa lúc cho Vương Thanh Bạch sử dụng.

Mục tiêu của Vương Trường Sinh là Thiên Nguyệt Hàn Tinh, không ngờ còn đạt được thi thể Bát Dực Tuyết Hưu Thú, xem như niềm vui ngoài dự tính.

Đồ đã tới tay, ba người bọn Vương Trường Sinh cũng không lưu lại nhiều hơn, rời khỏi Vẫn Tiên Băng Nguyên.



Hai tháng thời gian, rất nhanh trôi qua.

Hòn đảo hoang nào đó của Nam Hải, một quảng trường đá diện tích ngàn mẫu, trên quảng trường có một tòa pháp trận lớn hơn ngàn trượng, trên pháp trận khắc nổi lượng lớn phù văn huyền ảo, Trần Niệm Kiều, Dương Diễm, Chu Ngọc Nhược, Trần Nhất Minh, Chung Như Ý nhiều vị Hóa Thần tụ tập ở phụ cận pháp trận.

Một đạo độn quang màu vàng xuất hiện ở chân trời, nhanh chóng bay về phía hòn đảo hoang nào đó.

Không qua bao lâu, độn quang màu vàng dừng lại, là một con chim cú khổng lồ màu vàng hình thể thật lớn, Vương Trường Sinh, Vương Thanh Bạch và Vương Tông Lãng đứng ở trên lưng chim cú khổng lồ màu vàng.

Chim cú khổng lồ màu vàng bay xuống đáp ở phụ cận pháp trận, hóa thành bộ dáng Kiêu Diệt Tiên.

“Bái kiến Vương tiền bối.”

Đám người Trần Nhất Minh lần lượt hành lễ, vẻ mặt cung kính.

“Chung tiểu hữu, pháp trận bố trí xong rồi chứ!”

Vương Trường Sinh nhìn về phía Chung Như Ý, trầm giọng hỏi.

“Đã bố trí xong, có thể khởi động bất cứ lúc nào.”

Chung Như Ý cung kính nói.

Vương Trường Sinh gật gật đầu, nói: “Vậy thì khởi động Phi Linh đại trận, giúp Thanh Bạch phi thăng Huyền Dương giới.”

Hắn lấy ra một khối Hư Vân Tinh nhỏ, đưa cho Chung Như Ý.

Kiêu Diệt Tiên hóa thành một đạo độn quang màu vàng, nhập vào vòng tay linh thú trên tay Vương Thanh Bạch biến mất.

Vương Thanh Bạch đi đến trên pháp trận, Chung Như Ý bày Hư Vân Tinh ở trong một chỗ lõm trung ương pháp trận, nàng đánh vào một pháp quyết.

Pháp trận kịch liệt chớp lên, toàn bộ trận văn tỏa sáng.

Đám người Trần Niệm Kiều đầy mặt chờ mong, ánh mắt nhìn chằm chằm Vương Thanh Bạch.

Một lát sau, trận văn pháp trận chợt ảm đạm xuống, dừng chớp lên.

Đám người Trần Niệm Kiều nhìn nhau, bọn họ không ngờ là kết quả này.

Chung Như Ý ngây người, nàng nhìn về phía Vương Trường Sinh.

Vương Trường Sinh lấy ra một lệnh bài hình vuông hào quang lấp lánh, bên trên có khắc hai chữ “Phi Linh”, hắn đưa lệnh bài cho Chung Như Ý, Chung Như Ý rót pháp lực vào, lệnh bài màu xanh chưa có bất cứ phản ứng nào.

“Vương tiền bối, đây là...”

Chung Như Ý đầy mờ mịt.

“Đây là lệnh bài sử dụng Phi Linh đại trận Phi Linh Lệnh, ngươi giao Phi Linh Lệnh cho bọn họ, bảo bọn họ sử dụng một lần nhìn xem.”

Vương Trường Sinh phân phó, Chung Như Ý không dám chậm trễ, đưa Phi Linh Lệnh cho đám người Trần Nhất Minh, bọn họ đều không thể thúc giục Phi Linh Lệnh, chỉ có thể trả lại cho Vương Trường Sinh.

“Tông Lãng, ngươi tới đi!”

Vương Trường Sinh đưa Phi Linh Lệnh cho Vương Tông Lãng, sau khi Vương Tông Lãng rót pháp lực vào, Phi Linh Lệnh sáng lên một đợt linh quang lóa mắt, một đạo hào quang bay ra, nhập vào Phi Linh đại trận.

Phi Linh đại trận kịch liệt chớp lên, toàn bộ trận văn tỏa sáng, vô số phù văn huyền ảo bay lên, lục tục bay tới Vương Thanh Bạch, dán ở trên thân Vương Thanh Bạch.

Khí tức của Vương Thanh Bạch chậm rãi tăng lên, từ Hóa Thần trung kỳ tăng lên tới Hóa Thần hậu kỳ.

Hư không truyền đến một đợt tiếng ầm ầm đinh tai nhức óc, hư không chấn động vặn vẹo, xuất hiện một vết nứt thật lớn, một đạo linh quang lóa mắt bay ra, bao phủ Vương Thanh Bạch.

Vương Thanh Bạch bị linh quang cuốn vào trong vết nứt, vết nứt theo đó khép lại không thấy nữa.

Thấy một màn như vậy, trên mặt đám người Trần Niệm Kiều lộ ra vẻ mặt như có chút suy nghĩ.

“Ta dùng bí pháp luyện chế ra Phi Linh Lệnh, chỉ có tu sĩ Vương gia chúng ta mới có thể sử dụng Phi Linh Lệnh, Phá Giới Châu cũng tương tự, chỉ có tu sĩ Vương gia chúng ta mới có thể sử dụng. cCác ngươi vì xây dựng Phi Linh đại trận đều bỏ không ít sức, tu luyện đến Hóa Thần trung kỳ, có thể cho phép các ngươi sử dụng Phi Linh đại trận. Ngày sau tu sĩ Hóa Thần khác muốn sử dụng Phi Linh đại trận, phải cung cấp thượng phẩm linh thạch hoặc tài liệu quý hiếm khác.”

Vương Trường Sinh trầm giọng nói, giọng điệu nghiêm khắc.

Nếu là không cho thêm hạn chế, khó bảo đảm có người sẽ lại có ý đồ với Vương gia, muốn khởi động Phi Linh đại trận, chỉ có thể tu sĩ Vương gia đi thúc giục, tộc nhân tu vi quá thấp cũng không cách nào sử dụng, ít nhất cần Nguyên Anh trung kỳ.

Loại bí thuật này ở Huyền Dương giới không tính là gì, tu sĩ Luyện Hư có thể phá giải, nhưng Hóa Thần hạ giới hiển nhiên không có năng lực này.

Bạn cần đăng nhập để bình luận