Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 2059: Đại nạn sắp tới

“Thải Liên tiên tử đối đãi người khác khiêm tốn, không hổ là hậu nhân của Thiên Nguyệt chân nhân.”

Vương Trường Sinh nói một câu khách sáo.

Thiên Nguyệt chân nhân gật gật đầu, truy hỏi: “Vậy các ngươi cảm thấy, Thải Liên gả cho Thanh Liên Kiếm Tôn cháu các ngươi như thế nào? Chúng ta kết thân gia?”

Lời này vừa nói ra, Vương Trường Sinh và Uông Như Yên trợn mắt há hốc mồm. Không nói đến Vương Thanh Sơn cùng Thải Liên tiên tử có cảm tình hay không, Thải Liên tiên tử có danh xưng Bắc Cương đệ nhất mỹ nữ, tinh thông thuật bói toán, người theo đuổi rất nhiều, Thiên Nguyệt chân nhân từ xa xôi chạy tới Thanh Liên đảo, chỉ vì gả Thải Liên tiên tử cho Vương Thanh Sơn?

Vô sự hiến ân cần, không gian cũng là trộm, Thiên Nguyệt chân nhân tuyệt đối có ý đồ.

Thải Liên tiên tử sầu gả? Nói giỡn, nói không chút khách khí, Thải Liên tiên tử tổ chức luận võ kén rể, cả đống tuấn kiệt trẻ tuổi sẽ đi tham gia.

Một vị đạo lữ tinh thông thuật bói toán, có thể tính toán cơ duyên của ngươi, vận thế của tông môn hoặc gia tộc. Ngoài ra, Thiên Nguyệt chân nhân thành danh nhiều năm, là thượng khách của các thế lực lớn, quan hệ rộng khắp, Cửu U tông cũng sẽ nể mặt vài phần, đây là một phần tài nguyên ẩn hình thật lớn.

Luận nhan sắc, Thải Liên tiên tử là mỹ nữ số một Bắc Cương; Luận tu vi, nàng là tu sĩ Nguyên Anh; Luận thân phận, nàng là hậu nhân duy nhất của Thiên Nguyệt chân nhân; Luận thần thông, nàng có thể gần lành tránh dữ, vô luận nhìn từ góc độ nào, Thải Liên tiên tử đều là nhân tuyển tuyệt hảo của song tu đạo lữ.

Thiên Nguyệt chân nhân chạy tới gả Thải Liên tiên tử cho Vương Thanh Sơn, phương diện này khẳng định có kỳ quái.

Nói đi cũng phải nói lại, Vương Thanh Sơn và Thải Liên tiên tử kết làm song tu đạo lữ, đối với Vương Thanh Sơn cùng Vương gia đều có lợi, nhưng dưa hái xanh không ngọt, Vương gia phát triển đến bây giờ, không cần Vương Thanh Sơn kết hôn với thế lực khác.

Vương Trường Sinh và Uông Như Yên từng khuyên bảo Vương Thanh Sơn, bảo hắn nhanh chóng lập gia đình, bối phận chữ Thanh đều đã thành thân, duy chỉ có Vương Thanh Sơn vẫn lẻ loi một mình, Vương Thanh Sơn luôn từ chối.

Vương Trường Sinh rất coi trọng Vương Thanh Sơn, tự nhiên sẽ không miễn cưỡng Vương Thanh Sơn thành thân, nhân duyên tự có ông trời sắp xếp, duyên phận không đến, miễn cưỡng cũng vô dụng.

“Nếu là Thanh Sơn cùng Thải Liên tiên tử tình đầu ý hợp, Vương mỗ tự nhiên tán thành, nhân duyên của tiểu bối, do chính bọn họ quyết định đi! Chúng ta làm trưởng bối, đừng nhúng tay lung tung.”

Thiên Nguyệt chân nhân nhíu nhíu mày, do dự một lát, gật đầu nói: “Nói cũng phải, chuyện của tiểu bối, để bọn họ quyết định đi!”

“Hà đạo hữu, ngươi ngàn dặm xa xôi chạy tới, đi đường mệt nhọc, ngươi tạm thời ở lại Thanh Liên đảo trước đi! Ở thêm một đoạn thời gian, để chúng ta tận tình địa chủ.”

Uông Như Yên khách khí nói, ở trước khi làm rõ mục đích của Thiên Nguyệt chân nhân, bọn họ không tiện tỏ thái độ lung tung.

Thiên Nguyệt chân nhân đáp ứng, Vương Trường Sinh tự mình đưa Thiên Nguyệt chân nhân tới chỗ ở.

Trở lại Thanh Liên phong, Vương Trường Sinh gọi Vương Thanh Sơn tới, hỏi thái độ của hắn đối với Thải Liên tiên tử.

“Thải Liên tiên tử làm người không tệ, cháu nói chuyện rất hợp với nàng ấy, nhưng nàng ấy hứng thú hơn đối với cửu thúc cửu thẩm.”

Vương Thanh Sơn nói xong lời cuối cùng, sắc mặt có chút cổ quái. Thải Liên tiên tử khi nói chuyện phiếm với hắn, thường xuyên hỏi chuyện Vương Trường Sinh cùng Uông Như Yên, điều này làm Vương Thanh Sơn nghĩ mãi mà không hiểu.

Nghe xong lời này, Vương Trường Sinh và Uông Như Yên ngây người.

“Thanh Sơn, Thiên Nguyệt chân nhân muốn gả Thải Liên tiên tử cho cháu, cháu có đồng ý cưới Thải Liên tiên tử làm đạo lữ hay không? Tuổi của cháu cũng không nhỏ nữa.”

Uông Như Yên cười khuyên nhủ, lấy tư chất cùng tiềm lực của Vương Thanh Sơn, hậu nhân của hắn quả quyết sẽ không kém, hổ phụ không có khuyển tử.

Vương Thanh Sơn trực tiếp lắc đầu, nghiêm túc nói: “Cửu thẩm, cháu chưa bao giờ có loại suy nghĩ này, chữ tình quá phức tạp, sư phụ cháu đến nay còn chưa hiểu thấu đáo. Tu tiên không nhất định đều phải có đạo lữ, tương lai có lẽ sẽ có, nhưng cháu bây giờ một lòng hướng đạo, không cân nhắc tư tình nhi nữ.”

Mấy năm nay vào Nam ra Bắc, Vương Thanh Sơn kết bạn không ít nữ tu sĩ, nhưng không có ngoại lệ, hắn đều chưa động tình, nhiều nhất coi đối phương trở thành bạn bè mà đối đãi.

Có đạo lữ, liền có thể có hậu nhân, không chiếu cố cốt nhục của chính mình thì nói không thông, chiếu cố cốt nhục của mình lại sẽ chậm trễ tu luyện, hắn dứt khoát không để ý tư tình nhi nữ, một lòng hướng đạo.

“Bỏ đi, cháu thích là được, cảm tình không thể miễn cưỡng. Đúng rồi, cháu từng đề cập bói toán với Thải Liên tiên tử không?”

Hiếm khi Thiên Nguyệt chân nhân cùng Thải Liên tiên tử đều ở Thanh Liên đảo, Vương Trường Sinh muốn mời bọn họ hỗ trợ bói toán một lần vị trí đại khái của Hoàng Ngọc Hư.

Nhổ cỏ phải nhổ tận gốc, Hoàng Ngọc Hư năm đó thiếu chút nữa giết Vương Thanh Sơn, thực lực của gã không kém, sau khi Hoàng Long đảo phá diệt, Hoàng Ngọc Hư cũng liền mất tích.

Mặc kệ Hoàng Ngọc Hư có từng làm chuyện tính kế Vương gia hay không, mời bói toán sư hỗ trợ, chỉ cần Hoàng Ngọc Hư còn sống, hẳn là có thể tìm được tung tích Hoàng Ngọc Hư.

“Cháu từng lộ khẩu phong, nhưng thái độ của nàng rất mơ hồ, chưa từ chối, cũng chưa đồng ý, khó mà nói.”

Bạn cần đăng nhập để bình luận