Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 4783: Dị tộc lui binh (1)

Vương Mạnh Bân vung nhẹ cổ tay một cái, Phá Linh Toa nở rộ linh quang, hóa thành một dải cầu vồng màu bạc, hướng thẳng đến Tuyết Bạng đảo.

Phác Hạo không biết Vương Mạnh Bân lấy ra bảo vật gì, nhưng hắn cũng không dám đón đỡ, khống chế trận pháp đón đánh.

Hơn ngàn đạo hào quang màu trắng thô to phóng lên cao, hướng thẳng đến cầu vồng màu bạc.

Những hào quang màu trắng này còn chưa va chạm vào cầu vồng màu bạc, tia sét màu bạc trên trời bổ xuống đã đánh tan những hào quang màu trắng này, cầu vồng màu bạc đánh lên màn hào quang màu trắng, nổi lên một trận gợn sóng.

Nơi bị Phá Linh Toa đánh trúng trở nên như ẩn như hiện, một bộ dáng có thể tán loạn bất cứ lúc nào.

Một tiếng đao ngân chói tai vang lên, một vòng xoáy màu vàng óng thổi quét đến, đánh lên hộ đảo đại trận.

Lôi quang lóe lên, một cây mâu sét bảy màu thô to bỗng dưng hiện lên, đánh lên trận pháp.

Cùng lúc đó, Thiên Nguyệt Đãng Linh Chùy nở rộ linh quang, đập xuống.

Một tiếng nổ qua đi, hộ đảo đại trận tan vỡ, trận bàn trên tay Phác Hạo cũng theo đó tan vỡ.

Hắn trợn mắt há hốc mồm, hộ đảo đại trận nhanh như vậy đã bị phá đi? Hắn rất nhanh phản ứng lại, vội vàng lấy ra một cái ô nhỏ lóe ra hào quang màu trắng, mở ra trên đỉnh đầu, rủ xuống một mảng lớn màn hào quang màu trắng, bao phủ toàn thân.

Tiếng sấm sét ầm ầm ầm vang lên, hơn vạn tia sét màu bạc thô to cắt qua bầu trời, bổ về phía Tuyết Bạng đảo.

Một đợt tiếng kêu thảm thiết thê lương vang lên, lượng lớn tu sĩ của Tuyết Bạng nhất tộc bị lôi điện lực dày đặc đánh giết, lôi điện lực có sức phá hoại quá lớn, tu sĩ dưới Hợp Thể căn bản không ngăn được.

Tuyết Bạng đảo giống như biến thành biển sấm sét, bị tia sét màu bạc dày đặc bao phủ, tiếng kêu thảm thiết không ngừng, từng tu sĩ Tuyết Bạng nhất tộc hóa thành tro bụi, đến cặn cũng không còn.

Một ít tu sĩ tính dùng truyền tống trận thoát đi, nhưng một tiếng nam tử quát to vang vọng thiên địa cất lên, tu sĩ dưới Hợp Thể nghe được thanh âm này, đều phát ra tiếng kêu thảm thiết thống khổ, ngã xuống đất, không biết sống hay chết.

Phác Hạo vẻ mặt như thường, hắn đã sớm đề phòng Trấn Thần Hống của Vương gia, tiêu phí rất lớn, đổi được từ tu sĩ Hợp Thể khác hai viên Trấn Thần Đan.

Đã biết tu sĩ Vương gia nắm giữ Trấn Thần Hống một môn thần thông này, bọn họ đối phó Vương gia, tự nhiên có sự chuẩn bị.

Một vòng xoáy màu vàng óng thổi quét đến, nơi đi qua, hư không xé rách ra, xuất hiện từng vết nứt to dài.

Phác Hạo vội vàng thúc giục pháp tướng, phun ra một quầng sáng trắng xóa, nghênh đón.

Quầng sáng màu trắng giống như tờ giấy mỏng, sau khi tiếp xúc với vòng xoáy màu vàng, nháy mắt đã tan vỡ.

Phác Hạo giơ tay phải, một ngọn núi cỡ nhỏ lóe lên hào quang màu trắng bay ra khỏi cơ thể, nháy mắt phóng to, đánh tan vòng xoáy màu vàng.

Một tiếng sấm sét chói tai vang lên ở bên tai Phác Hạo, đầu hắn vang ong ong.

Chờ hắn phục hồi tinh thần, một cột sét màu bạc đường kính trăm trượng từ trên trời giáng xuống, lôi quang màu bạc chói mắt bao phủ bóng người hắn.

Sắc mặt Vương Nhất Đao lạnh lùng, vung đao chém về phía hư không.

Hư không xé rách ra, một đạo đao khí ngút trời ánh vàng rực rỡ càn quét ra, nước biển tách thành hai nửa, một ít kiến trúc trên Tuyết Bạng đảo chia làm đôi, từng ngọn núi nổ tung.

Đao khí ngút trời nhập vào trong lôi quang màu bạc, truyền ra một tiếng hét thảm.

...

Không trung ở ngoài trăm dặm sáng lên một đạo hào quang màu trắng, Phác Hạo hiện ra, trong mắt tràn đầy nét hoảng sợ.

Hắn vốn cho rằng Thanh Liên tiên lữ tự mình ra tay, nhìn thấy là Vương Mạnh Bân cùng Vương Nhất Đao, hắn thở phào nhẹ nhõm một hơi.

Căn cứ tình báo, Vương Nhất Đao tiến vào Hợp Thể kỳ còn chưa đến ngàn năm, về phần Vương Mạnh Bân, mấy ngàn năm trước lộ diện chỉ là Luyện Hư kỳ, nghĩ hẳn thời gian tiến vào Hợp Thể kỳ cũng không dài, cho dù đấu pháp lực, cũng có thể ngăn cản một đoạn thời gian.

Hắn hoàn toàn không ngờ, Vương Nhất Đao cùng Vương Mạnh Bân liên thủ thực lực mạnh như vậy, nếu không phải có bảo vật thế kiếp, hắn đã sớm mất mạng.

Tiếng sấm sét ầm ầm ầm ghé tai hắn vang lên, từng tia sét màu bạc đánh xuống, tiếng kêu thảm thiết không ngừng, từng vị tộc nhân bị lôi điện lực đánh giết.

Phác Hạo chấn động giận dữ đan xen, núi xanh còn đó, sợ gì không có củi đốt, rời khỏi nơi đây trước, rồi tính toán sau.

Đúng lúc này, một đạo đao khí ngút trời màu vàng óng càn quét đến, nháy mắt đã đến trước mặt hắn, hư không xé rách ra, cương phong nổi lên bốn phía, cả mảng hư không tựa như cũng muốn sụp xuống.

Phác Hạo bị dọa giật mình, há mồm phun ra chín cây đoản đao lóe ra hào quang màu trắng, chín thanh đoản đao màu trắng kết hợp một thể, hóa thành một lưỡi đao khổng lồ màu trắng, nghênh đón.

Một tiếng vang lớn cất lên, đao khí ngút trời bị lưỡi đao khổng lồ màu trắng chém vỡ nát, một cột sét màu bạc đường kính trăm trượng từ trên trời giáng xuống, bổ về phía Phác Hạo.

Phác Hạo đang muốn tránh đi, một tiếng gào rống quái dị đến cực điểm vang lên, một cây đoản đao màu đen bay vút đến, mặt ngoài lưỡi dao có thể nhìn thấy một hình quỷ.

Phệ Hồn Nhận!

Uông Như Yên bảo Vương Nhất Đao mang theo bảo vật này, chính là cân nhắc đến kẻ địch có thể sẽ có thứ khắc chế thần thức công kích.

Phác Hạo nhíu mày, cảm giác thần hồn sắp tán loạn.

Bạn cần đăng nhập để bình luận