Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 1868: Hai nhà Lục Vương hợp tác (2)

“Còn có gì nữa! Đều không phải người ngoài, có chuyện nói thẳng.”

Vương Thanh Sơn nhìn về phía Diệp Trung Vương cùng Trần Húc Đông, hy vọng bọn họ lên tiếng.

Bọn họ không nói một lời, lần đầu tiên tham dự loại quyết sách trọng đại này, bọn họ nào dám tùy tiện lên tiếng, thành thật nghe lệnh là được, nói nhiều ngược lại là sai lầm.

“Thất ca? Chúng ta nếu chờ suông xem kịch, người tu tiên Kim Bạng hải vực chưa chắc sẽ ra tay, đạo lý trai cò tranh nhau ngư ông đắc lợi bọn họ đều biết, ta thấy chúng ta có thể phái bộ phận nhỏ binh lực tham chiến, quấy đục nước trước. Chúng ta cùng Hồng Diệp đảo Diệp gia của Kim Bạng hải vực là thông gia, có thể liên thủ với bọn họ, cùng nhau tham chiến, như vậy đã hạ thấp phiêu lưu, lại có thể tăng mạnh quan hệ của hai nhà.”

Vương Thanh Linh đưa ra đề nghị của mình. Vương gia ở chỗ giao giới của ba hải vực, một khi bùng nổ đại chiến, Vương gia nếu muốn đặt mình ra ngoài, căn bản không có khả năng.

“Ta đồng ý ý kiến của thập muội.”

Một giọng nam tử sang sảng chợt từ bên ngoài truyền đến, Vương Thanh Thuân sải bước đi vào, một thiếu phụ váy đỏ cụt một tay đi theo bên cạnh hắn.

“Thập nhị đệ, nàng là?”

Ánh mắt Vương Thanh Sơn dừng ở trên người thiếu phụ váy đỏ, ánh mắt có chút kinh nghi bất định.

“Lão tổ tông, đây là Lưu phu nhân, xuất thân Hồng Vân đảo Lưu gia, nàng là bà cô của thiếp thất của Hoa Phong.”

Vương Mạnh Phần vội vàng mở miệng giải thích, Lưu gia và Vương gia lui tới thường xuyên, Vương Mạnh Phần tự nhiên nhận ra thân phận thiếu phụ váy đỏ.

“Vãn bối bái kiến Vương tiền bối.”

Thiếu phụ váy đỏ không dám chậm trễ, vội vàng hành lễ với Vương Thanh Sơn.

“Thất ca, chuyện là như vậy, ta ở trên đường đụng phải bọn họ...”

Vương Thanh Thuân nói đơn giản một lần tình huống sự việc, bọn họ trên đường đụng phải rất nhiều người tu tiên đang đấu pháp, Hỏa Đồn hải vực bây giờ hỗn loạn.

“Lưu đạo hữu, thương thế của ngươi khá nghiêm trọng, ta dẫn ngươi đi xuống chữa thương đi!”

Vương Thanh Kỳ đứng dậy, hắn chỉ biết luyện đan, cho dù khai chiến, hắn cũng không có khả năng ra tiền tuyến.

Thiếu phụ váy đỏ cũng biết điều, theo Vương Thanh Kỳ lui xuống.

“Ý kiến của ta là công kích Tán Tu Minh của Kim Bạng hải vực, đừng nhìn Hỏa Đồn hải vực bây giờ bùng nổ đại chiến, tu sĩ Nguyên Anh không ra tay, thế cục còn ở phạm vi có thể khống chế, cho dù chúng ta đánh thắng, đến lúc đó chia địa bàn như thế nào còn là một vấn đề. Tấn công Tán Tu Minh có ba chỗ tốt, thứ nhất, Tán Tu Minh thời gian thành lập còn không dài, so với thế lực khác mà nói, Tán Tu Minh là một quả hồng mềm; Thứ hai, giữa Diệp gia cùng Tán Tu Minh từng có vài lần tranh đấu, chúng ta đối phó Tán Tu Minh, có thể bán cho Diệp gia một cái nhân tình; Thứ ba, Kim Bạng hải vực sản xuất nhiều ngọc trai, ngọc trai có thể bày trận, có thể luyện khí, còn có thể lấy để luyện chế trung tâm con rối thú, tấn công Tán Tu Minh có thể đạt được càng nhiều lợi ích hơn; Ngoài ra, cũng là quấy đục nước, để cho người tu tiên Hỏa Đồn hải vực buông tay ra chân khai chiến.”

Vương Thanh Sơn chậm rãi nói, Hỏa Đồn hải vực bây giờ là tiếng sấm to nhưng mưa nhỏ, nếu ai xâm nhập Hỏa Đồn hải vực đầu tiên, cho dù là lấy danh nghĩa giúp đỡ minh hữu, thế lực khác của Hỏa Đồn hải vực chỉ sợ sẽ mau chóng ngưng chiến, tập trung hỏa lực đối phó Vương gia, bất cứ thế lực nào cũng có tính bài ngoại.

Đối phó Tán Tu Minh, thế lực khác của Kim Bạng hải vực chưa chắc sẽ nhúng tay, Tán Tu Minh thành lập thời gian không dài, ai không muốn bóp quả hồng mềm chứ.

Vương Mạnh Phần đột nhiên lấy ra một tấm pháp bàn màu xanh, đánh vào một pháp quyết, nhíu mày, hắn nhìn về phía Vương Thanh Sơn, nói:

“Lão tổ tông, Lục Hành Bân Lục đạo hữu đến đây, bây giờ ở ngay bên ngoài.”

“Lục gia lúc này đến thăm Vương gia chúng ta, đây là muốn làm gì?”

Đám người Vương Thanh Thiến nhìn nhau, Lục gia mấy năm nay rất an phận, không có bất cứ tranh cãi gì với Vương gia, Vương gia cũng không muốn bùng nổ xung đột với Lục gia.

“Lục gia có thể là đến hợp tác với chúng ta, bọn họ nhắm chừng nhúng tay trận chiến sự này. Mạnh Phần, ngươi đi gặp hắn một chút, xem hắn tính thế nào, đợi lát nữa tới đây báo cáo.”

“Vâng, lão tổ tông.”

Vương Mạnh Phần đáp ứng, xoay người rời khỏi.

Sau thời gian một bữa cơm, Vương Mạnh Phần về tới phòng nghị sự.

“Lão tổ tông, như ngài dự liệu, Lục gia quả thật muốn hợp tác với chúng ta, bọn họ cũng muốn đối phó Tán Tu Minh, nhưng bọn họ khẩu vị rất lớn, muốn chia sáu bốn, bọn họ sáu, chúng ta bốn. Làm hồi báo, bọn họ nguyện ý nhường cho chúng ta một bộ phận hòn đảo giáp giới với chúng ta.”

Hòn đảo Lục gia khống chế phân bố khá tán loạn, hòn đảo giáp giới Vương gia cách Bạch Hạc đảo khá xa, nếu bị tập kích, Lục gia không tiện trợ giúp. Cùng với như vậy, còn không bằng giao cho Vương gia, Lục gia có thể co rút lại binh lực của mình cùng một chỗ, tăng mạnh phòng ngự.

“Ngươi đi nói cho hắn, có thể hợp tác, nhưng cụ thể chia như thế nào, thực lực nói chuyện, muốn động thủ thì phải nhanh, chờ chiến sự Hỏa Đồn hải vực chấm dứt, cũng không có cơ hội tốt như vậy nữa.”

Vương Thanh Sơn trầm giọng phân phó, không có kẻ địch vĩnh viễn, cũng không có bạn bè vĩnh viễn.

“Vâng, lão tổ tông.”

Nửa khắc đồng hồ sau, Vương Mạnh Phần truyền đến tin tức tốt, Lục gia đồng ý ý kiến của Vương Thanh Sơn, hai nhà Lục Vương điều động nhân thủ dày đặc.

Trừ hai mươi tu sĩ Kết Đan, thế lực phụ thuộc của Vương gia cũng có thể đến mười bảy tu sĩ Kết Đan. Vương gia mộ binh một bộ phận thế lực, Tiết gia làm thế lực phụ thuộc trung thành nhất của Vương gia, tự nhiên đi tiền trạm.

Bạn cần đăng nhập để bình luận