Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 6873: Nhật Nguyệt Phiên (1)

Thanh Liên Tạo Hóa Đỉnh có thể chiết xuất tinh hạch hỗn độn thú, dùng để ủ rượu, bày trận, luyện đan, chế phù. Cái khác không nói, Thái Ất Kim Tiên của Vương gia tu luyện thành tiên thể tương đối dễ dàng một chút, tiên thể đỉnh cấp thì khó khăn. Ngoài ra, vật bổn nguyên có thể khiến tộc nhân tu luyện đạo thuật, đề cao thực lực.

“Nếu có thể trở thành đạo khí càng tốt hơn.”

Uông Như Yên lộ vẻ mặt khát khao, thần sắc hưng phấn.

Vương Trường Sinh nghĩ tới điều gì, nói: “Ngươi nếu là ăn nó, có thể lập tức khôi phục hay không?”

“Nó là bảo vật, không phải tài liệu luyện khí, ta không cần.”

Thanh Huyền nói.

“Nghe nói Thập Phương Tử Mẫu Tháp đang thu thập Hồng Mông linh bảo, vật bổn nguyên, chẳng lẽ nó có thể ăn.”

Vương Trường Sinh tò mò nói.

“Có thể đi! Công năng cùng đặc tính của đạo khí không có khả năng giống nhau, có một ít chỗ tương tự là rất bình thường, nhưng không có khả năng hoàn toàn giống nhau.”

Thanh Huyền nói, hắn duỗi cái lưng mỏi, bay trở về Thanh Liên Tạo Hóa Đỉnh.

Vương Trường Sinh thu hồi Thanh Liên Tạo Hóa Đỉnh, cùng Uông Như Yên rời khỏi Thanh Liên Bội, mỗi người đều bận việc của mình.

...

Sát Cáp Nhĩ thành, một hang động bí ẩn trong lòng đất, Khúc đang báo cáo với Vũ.

“Cái gì? Mất tích rồi?”

Giọng điệu của Vũ tràn ngập chấn động.

Bức cùng Tiêu dẫn đội đi Càn Khôn khư tầm bảo, một đi không trở lại, tộc nhân đi theo đều đã bị giết.

“Không sai, Ba Nhĩ Hổ bộ lạc bên kia truyền đến tin tức là Bức đại nhân một mình chạy trốn, Tiêu cũng không biết hành tung của Bức đại nhân.”

Khúc nói.

“Sẽ không là bị Thái Hạo Tiên Quân cùng Thanh Nghi sư thái giết rồi chứ! Phái người truy tra, nhất định phải điều tra rõ, sống phải thấy người, chết phải thấy xác.”

Vũ phân phó.

“Vâng, Vũ đại nhân.”

Khúc đáp ứng, nhận lệnh mà đi.



Ba vạn năm thời gian trôi qua, Thanh Liên thành.

Thanh Liên phong, cửa gian mật thất nào đó mở ra, Vương Trường Sinh đi ra, lộ vẻ mặt vui mừng.

Hắn luyện một món Hồng Mông linh bảo vào trong Ngộ Đạo Tháp, Ngộ Đạo Tháp vẫn là thượng phẩm tiên khí, muốn tấn thăng thành cực phẩm tiên khí cần tài liệu ngộ đạo cao cấp hơn. Chỉ cần thu thập được tài liệu ngộ đạo cao cấp hơn, hắn có lòng tin tấn thăng Ngộ Đạo Tháp thành cực phẩm tiên khí.

Theo hắn biết, Nam Cung tiên tộc, Vạn Bảo môn, Thái Bạch kiếm tông thế lực lớn như vậy, đều có bảo vật ngộ đạo cấp cao hoặc vật ngộ đạo khác, đây là nội tình, hiện nay Vương gia cũng đã có nội tình như vậy.

Hắn lấy ra một tấm pháp bàn đưa tin màu lam, đánh vào một đạo pháp quyết, phân phó: “Nhất Hân, bọn Thanh Sơn còn chưa xuất quan? Bọn Mạnh Bân trở về chưa?”

“Thanh Sơn lão tổ còn đang bế quan, Thu Lâm lão tổ đã xuất quan, đám người Mạnh Bân lão tổ còn chưa trở về.”

Vương Nhất Hân trả lời.

“Ngươi cùng Thu Lâm đến Thanh Liên phong một chuyến đi! Ta có lời muốn nói với các ngươi.”

Vương Trường Sinh phân phó.

“Vâng, lão tổ tông.”

Vương Nhất Hân đáp ứng.

Vương Trường Sinh thu hồi pháp bàn đưa tin, đi ra ngoài.

Hắn tới một tòa đình đá màu xanh ngồi xuống, Vương Thu Lâm cùng Vương Nhất Hân cũng tới đây.

Vương Thu Lâm vẫn là Thái Ất Kim Tiên trung kỳ, kẹt ở bình cảnh, chẳng qua hắn tu luyện pháp tắc đến viên mãn, đề cao thực lực rất nhiều.

Vương Nhất Hân cũng là Thái Ất Kim Tiên trung kỳ, đại bộ phận Thái Ất Kim Tiên của Vương gia đều kẹt ở trung kỳ, đám người Vương Mạnh Bân du lịch chưa về.

“Nhất Hân, Ngộ Đạo Tháp đã luyện vào Hồng Mông linh bảo, ngươi gửi ở Ngộ Đạo phong đi!”

Vương Trường Sinh lấy ra Ngộ Đạo Tháp, giao cho Vương Nhất Hân.

Ngộ Đạo phong bố trí nhiều tầng cấm chế, tiên nhân thế lực phụ thuộc Vương gia lập công lớn mới có thể tiến vào Ngộ Đạo Tháp tu luyện pháp tắc, về phần tộc nhân cùng khách khanh cung phụng của Vương gia, cần một lượng thiện công rất lớn mới có thể tiến vào Ngộ Đạo Tháp. Đương nhiên, tộc nhân trung tâm không có hạn chế này.

Đám người Vương Thanh Sơn, Vương Thu Lâm ăn Ngộ Đạo Quả, không cần tiến vào Ngộ Đạo Tháp tu luyện, Vương Tinh Hải, Vương Âm Âm, Vương Định Dương các tân tú vẫn rất ỷ lại Ngộ Đạo Tháp.

“Vâng, lão tổ tông!”

Vương Nhất Hân đáp ứng, nhận lấy Ngộ Đạo Tháp, xoay người rời khỏi.

“Thu Lâm, còn chưa thể hóa giải bình cảnh? Kế tiếp tính toán thế nào?”

Vương Trường Sinh vẻ mặt ôn hòa hỏi.

“Cháu dự tính trước luận bàn trao đổi với Thái Ất Kim Tiên khác, xem xem có biện pháp nào hóa giải bình cảnh không.”

Vương Thu Lâm nói.

Cho dù là ra ngoài du lịch, hắn cũng tính kết bạn đi cùng tộc nhân.

Vương Trường Sinh gật gật đầu, nói: “Như vậy cũng tốt, nói không chừng cháu có thể bởi vậy hóa giải bình cảnh.”

“Đúng rồi, tổ phụ, cháu có mấy vấn đề muốn thỉnh giáo ngài một phen.”

Vương Thu Lâm nói ra một ít nghi vấn hóa giải bình cảnh của bản thân.

Vương Trường Sinh kiên nhẫn giải đáp, cho một ít đề nghị.

Vương Nhất Hân đi vào, nói: “Lão tổ tông, Lưu Vân tiên tử có chuyện quan trọng cầu kiến ngài, nói là đặc biệt quan trọng, cần gặp mặt nói chuyện với ngài.”

“Mời Diệp tiên tử tới đây đi! Ta nói chuyện với nàng ấy một chút.”

Vương Trường Sinh phân phó.

Vương gia cùng Diệp gia là thông gia, Vương Trường Sinh, Diệp Tuyền Cơ và Lưu Vân tiên tử đều đến từ Huyền Dương giới, mọi người là đồng hương, Vương Trường Sinh phá lệ coi trọng một chút, Thái Ất Kim Tiên khác không dễ dàng gặp được Vương Trường Sinh như vậy.

Vương Nhất Hân lên tiếng, nhận lệnh mà đi.

Không qua bao lâu, Vương Nhất Hân dẫn theo Lưu Vân tiên tử tới.

“Diệp tiểu hữu, có lời gì nói thẳng là được, có thể giúp, ta nhất định giúp.”

Vương Trường Sinh vẻ mặt ôn hòa nói.

Bạn cần đăng nhập để bình luận