Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 4091: Tam hỉ lâm môn (2)

Vương Tông Lãng sau khi phi thăng Huyền Dương giới, ở dưới gia tộc sắp xếp, cưới một nữ tu Hóa Thần, có không ít hậu nhân.

Sau khi hắn chiến tử, gia tộc phát một khoản trợ cấp lớn, bao gồm một viên Cửu Long Đan.

Vương Tông Lãng chết trận vì gia tộc, hậu nhân nếu tu luyện đến Hóa Thần đại viên mãn, có thể ưu tiên sử dụng Thiên Lôi Hóa Linh Phù, giới hạn năm người, tới trước được trước. Gia tộc phát tiền trợ cấp không phải một con số nhỏ, chỉ cần hậu nhân của Vương Tông Lãng không phải quá phế vật, ít nhất có một người có thể tiến vào Luyện Hư kỳ.

Tộc nhân khác cũng tương tự, chết trận vì gia tộc, hậu nhân đều có thể đạt được một ít đặc quyền, ví dụ như ưu tiên sử dụng đại trận trùng kích đại cảnh giới, gia tộc cung cấp miễn phí linh đan diệu dược trợ lực trùng kích đại cảnh giới. Tộc nhân hy sinh vì gia tộc tu vi càng cao, đãi ngộ của hậu nhân càng tốt, môn phái tu tiên cũng không khác lắm, chính bởi vì có quy định này, tộc nhân ở thời khắc mấu chốt, mới có thể dũng cảm hiến thân.

Vương Tông Lãng sau khi chết trận, bài vị cung phụng ở Thanh Liên lâu, cho hậu nhân tế bái. Ngoài ra, sự tích của hắn biên soạn thành sách, tộc nhân thế hệ mới sau khi bắt đầu tu luyện, tộc lão sẽ kể với bọn họ chuyện xưa Vương Tông Lãng, dùng để giáo dục hậu bối.

“Phong linh căn! Đưa nó tới đỉnh Thanh Liên đi! Do chúng ta tự mình chiếu cố, dạy nó tu luyện.” Vương Trường Sinh phân phó.

Vương Tông Lãng là vị tu sĩ Luyện Hư chết trận đầu tiên từ khi gia tộc lập tộc tới nay, Vương Trường Sinh tự nhiên sẽ chiếu cố thật tốt hậu nhân của Vương Tông Lãng.

Vương Tông Lãng có không ít hậu nhân, Vương Ngọc Linh xem như tư chất đặc biệt tốt, Vương Trường Sinh cũng vui vẻ đón Vương Ngọc Linh tới đỉnh Thanh Liên, tự mình dạy.

Gia tộc nhân tài xuất hiện lớp lớp, đây là chuyện tốt.

Gia tộc có hơn mười vạn người, chỉ có bộ phận nhỏ hậu bối ưu tú có đãi ngộ này, đại đa số tộc nhân đều chưa từng tận mắt thấy Vương Trường Sinh cùng Uông Như Yên, chỉ từng thấy bức tranh bọn họ.

Vương Mô Sơn đáp ứng, cùng Vương Mưu Sâm rời khỏi.

“Các ngươi ở lại tiểu viện cách vách đi! Chiếu cố tốt Nhất Đao.”

Vương Trường Sinh phân phó, bảo Vương Du Hâm cùng Trần Như Ý dẫn theo Vương Nhất Đao rời khỏi, ở lại tòa nhà cách vách.

“Phu quân, ta đã tiến vào Hợp Thể kỳ, có phải có thể cân nhắc đón thân gia tới đảo Thanh Liên hưởng một chút thiên luân chi nhạc hay không?” Uông Như Yên đề nghị.

Đoàn Thông Thiên là đao tu, si mê ngự đao chi thuật, để hắn dạy Vương Nhất Đao tu luyện tương đối tốt. Ngoài ra, lấy tu vi Luyện Hư hậu kỳ của hắn, để hắn bảo hộ Vương Nhất Đao cũng thích hợp. Vương Nhất Đao là hậu nhân của Vương Thanh Phong cùng Đổng Tuyết Ly.

Vương Trường Sinh gật gật đầu, nói: “Ta cũng nghĩ như vậy, ta bảo Thanh Phong cùng Tuyết Ly đi mời hắn đi! Hắn một mình ở bên ngoài cũng không dễ dàng, gia tộc chúng ta bây giờ cường đại rồi, cũng nên để hắn hưởng thiên luân chi nhạc một chút.”

Cho dù Tống gia biết Cuồng Đao Thượng Nhân là thân gia của Vương Trường Sinh, hẳn là sẽ không vì một chuyện cũ năm xưa đối phó Vương gia. Tống gia nếu làm như vậy, Trấn Hải cung cũng không cho phép gia tộc phụ thuộc dưới trướng tự tàn sát nhau.

Chỉ cần Vương gia vẫn luôn có tu sĩ Hợp Thể, thế lực khác biết Vương gia có Thiên Hư Ngọc Thư cũng không có gì. Đương nhiên, vẫn phải xem nội dung Thiên Hư Ngọc Thư.

Vạn Hải Tiên Kinh tiết lộ ra ngoài, khẳng định sẽ dẫn tới phiền toái.

Uông Như Yên lấy ra pháp bàn đưa tin, đánh vào một pháp quyết, tiếng của Vương Thanh Phong theo đó vang lên: “Mẹ, ngài xuất quan rồi?”

“Ừm, ta đã tiến vào Hợp Thể kỳ, con cùng Tuyết Ly đi đất liền một chuyến, đón thân gia về, nói cho hắn, gia tộc chúng ta có một vị linh thể giả, truy căn nguyên, nó là hậu nhân của các con, muốn mời hắn dạy nó tu luyện.” Uông Như Yên nói đơn giản một lần tình huống sự việc.

“Cái gì? Linh thể giả! Linh thể gì?”

Vương Thanh Phong giọng điệu kích động.

“Thất Tinh Đao Thể, linh thể nổi danh ngang với Cửu Thiên Kiếm Thể, đao tu trời sinh. Các con đi nhanh về nhanh, việc này là một trong những cơ mật cao nhất của gia tộc chúng ta, đừng tùy tiện nói cho người ngoài.” Uông Như Yên dặn dò.

“Thất Tinh Đao Thể, quá tốt rồi, con biết rồi, mẹ, bọn con lập tức xuất phát tới đất liền.” Vương Thanh Phong kích động nói.

Thu hồi pháp bàn đưa tin, Uông Như Yên lộ vẻ mặt vui mừng, nói: “Tam hỉ lâm môn, trong vạn năm, gia tộc chúng ta ít nhất có thêm một vị tu sĩ Hợp Thể.”

“Nàng bế quan củng cố tu vi trước đi! Chuyện còn lại, ta đi xử lý.”

Vương Trường Sinh dặn dò, Vương gia có hai vị tu sĩ Hợp Thể, chen thân thế lực lớn của Nhân tộc Huyền Linh đại lục.

Uông Như Yên gật gật đầu, đi về phía Thanh Liên các cách đó không xa.

“Hải Đường! Cháu rốt cuộc đi đâu rồi?”

Vương Trường Sinh khẽ thở dài một hơi, lẩm bẩm, vẻ mặt đầy hoang mang.

Mấy năm nay, lục tục có tộc nhân lợi dụng Phi Linh đại trận phi thăng đến Huyền Dương giới, bọn họ đều nói bản mạng hồn đăng của Diệp Hải Đường chưa tắt.

Bình thường mà nói, người tu tiên ngã xuống, bản mạng hồn đăng nhất định tắt, nhưng bản mạng hồn đăng tắt, người tu tiên không nhất định ngã xuống.

Huyền Dương giới chủ yếu chia làm bảy khu vực, còn có một số góc xa xôi, có thể Diệp Hải Đường nhập cư trái phép đến góc xa xôi hoặc là nơi khác, Vương Trường Sinh cùng Uông Như Yên danh tiếng không nổi bật, Diệp Hải Đường không biết cũng rất bình thường.

Bạn cần đăng nhập để bình luận