Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 4771: Hợp Thể đột kích (1)

“Nếu không phải mưu đồ trọng bảo gia tộc chúng ta thì sao?”

Vương Mô Sơn nhíu mày nói, hắn phản ứng đầu tiên, kẻ địch là mưu đồ Cửu Quang Bình, nhưng sự tồn tại của Cửu Quang Bình, kẻ biết tình huống trong tộc không nhiều, tỷ lệ bọn họ tiết lộ tin tức rất thấp, có phải bọn họ tiết lộ hay không, hỏi một lần là rõ.

“Vậy chính là muốn xem Vương gia chúng ta xui xẻo, cho chúng ta ngột ngạt, dám tính kế Hỏa Đồn nhất tộc cùng Tuyết Bạng nhất tộc các chủng tộc, cũng có thực lực này, Tích tộc hiềm nghi rất lớn.”

Vương Xuyên Minh nói ra ý kiến của mình, nói chuyện tới công tác nghề của mình, hắn liền tập trung toàn bộ tinh thần.

“Có khả năng này, lão tổ tông ở Man Hoang Chi Địa phá hủy hai nơi cứ điểm của Tích tộc, nếu Tích tộc còn tốt, chỉ sợ là mưu đồ trọng bảo gia tộc chúng ta.”

Vẻ mặt Vương Nhất Hồng đầy lo lắng.

“Hừ, bọn hắn dám đến tốt nhất, sẽ có biện pháp thu thập bọn hắn.”

Vương Mô Sơn cười lạnh nói, nếu là đoán được mục đích của kẻ địch, vậy dễ ứng đối rồi.

Hắn hơi cân nhắc, nhìn về phía Vương Xuyên Minh, nói: “Xuyên Minh, ngươi thực chưa cướp được Thiên Hư Ngọc Thư? Hoặc là trấn tộc chi bảo?”

“Ta dám ở trước mặt bài vị liệt tổ liệt tông thề, ta thực sự không có.”

Vương Xuyên Minh rất nghiêm túc nói.

“Có câu này của ngươi, ta yên tâm rồi, ngươi trở về chữa thương đi! Chờ Khóa Linh Bảo Thuyền của Hàn gia tới đây, ngươi đi Thanh Ly hải vực đi! Nơi đó thiếu nhân thủ có năng lực cao.”

Vương Mô Sơn phân phó.

Vương Xuyên Minh đáp một tiếng, xoay người rời khỏi.

Vương Mô Sơn lấy ra pháp bàn đưa tin, liên hệ Bạch Ngọc Kỳ, nói: “Ngọc Kỳ lão tổ, có thể sẽ có cường địch tập kích Thanh Liên đảo cùng bảy đảo phụ, ngài chịu vất vả một chút, dẫn người tuần tra bảy đảo phụ, tăng mạnh phòng ngự, lại bố trí trận pháp uy lực lớn.”

“Biết rồi, ta lập tức đi làm, phu quân ở Tử Tinh đảo, phái người gọi hắn trở về đi!”

Bạch Ngọc Kỳ đề nghị.

Vương Mô Sơn đáp ứng, thu hồi pháp bàn đưa tin, hắn dặn dò vài câu, bảo Vương Nhất Hồng lui xuống, tới Thanh Liên phong, phát ra một tấm bùa truyền âm cho Uông Như Yên.

Một lát sau, tiếng Uông Như Yên ghé vào tai hắn vang lên: “Vào đi! Mô Sơn.”

Vương Mô Sơn đáp một tiếng, đi vào trang viên, đi vào một tòa tiểu viện yên tĩnh.

Uông Như Yên ngồi ở trong một tòa đình đá màu xanh, sắc mặt ngưng trọng.

Nàng vốn muốn luyện chế Hóa Lôi Phù, không ngờ xảy ra chuyện lớn như vậy.

“Chuyện này rốt cuộc là thế nào? Đang yên đang lành, dị tộc sao lại đột nhiên tập kích chúng ta?”

Uông Như Yên nhíu mày nói, chủng tộc tập kích Vương gia phân biệt thuộc về Kim Lân nhất tộc cùng Ngân Sa nhất tộc, cái này kỳ quái rồi. Phải biết rằng, Kim Lân nhất tộc cùng Ngân Sa nhất tộc trước giờ không hợp, sao có thể liên thủ đối phó Vương gia, trừ phi có ích lợi trọng đại, ví dụ như bảo vật độ kiếp cấp cao, thật sự là như vậy, quy mô sẽ lớn hơn nữa.

Vương Mô Sơn nói đơn giản một lần tình huống sự việc, hắn cũng không dám khẳng định mình phán đoán là chính xác.

“Ngươi hoài nghi có người để lộ tin tức Cửu Quang Bình?”

Uông Như Yên nghi hoặc nói.

“Có thể, có lẽ là tin tức Vạn Linh Bình tiết lộ, lại hoặc là cháu nghĩ nhiều rồi. Giống như Xuyên Minh phán đoán, là dư nghiệt Tích tộc cố ý ghê tởm chúng ta, cho chúng ta ngột ngạt, mục đích là trả thù lão tổ tông lần trước ở Man Hoang Chi Địa hốt hai nơi cứ điểm của Tích tộc.”

Vương Mô Sơn phân tích.

Tộc nhân biết Cửu Quang Bình tồn tại không nhiều lắm, bối phận rất cao, Vương Mô Sơn không tiện tra hỏi, Uông Như Yên ra mặt tương đối tốt hơn. Ngoài ra, nếu thật sự có tu sĩ Hợp Thể tập kích Thanh Liên đảo, Uông Như Yên phải ra mặt.

“Tăng mạnh đề phòng, phái người hướng Trấn Hải cung cầu viện, bảo Thanh Thành, Mạnh Bân lập tức quay lại, từ thế lực phụ thuộc điều động tu sĩ Luyện Hư trợ giúp tiền tuyến, tận khả năng giảm bớt tổn thất, điều một đám tinh nhuệ đến đất liền. Ta ngược lại muốn xem, ai dám đến Thanh Liên đảo giương oai.”

Uông Như Yên phân phó.

Lúc ở hạ giới, Thanh Liên đảo từng bị kẻ địch công phá, khi đó Vương gia nội tình nông cạn, bây giờ đã khác với trước kia, Huyền Minh Quỷ Mộc hơn hai mươi vạn năm, Thiên Huyễn Thần Thạch, Dẫn Lôi Châu bậc tám, thượng phẩm thông thiên linh bảo, vô luận một món nào, lấy ra đều có thể dẫn lên một phen gió tanh mưa máu, đặc biệt Dẫn Lôi Châu bậc tám, tu sĩ Đại Thừa cũng sẽ thèm nhỏ dãi.

Tiêu Vấn Thiên hỗ trợ bố trí một bộ Thiên Lôi Diệt Linh Đại Trận bậc bảy, có Dẫn Lôi Châu bậc tám làm mắt trận, uy lực khẳng định rất mạnh.

Trừ phi tu sĩ Đại Thừa ra tay, nếu không Uông Như Yên căn bản không sợ. Xuất phát từ cẩn thận, nàng tính điều một đám tinh nhuệ đến đất liền, giữ lại mồi lửa.

“Vâng, lão tổ tông.”

Vương Mô Sơn đáp ứng, nhận lệnh mà đi.

---

Hơn trăm vạn con yêu thú đang công kích phường thị Thiên Hải, một ông lão áo bào đen để râu chữ Bát cùng một phụ nhân váy vàng dáng người yểu điệu đứng trên bầu trời, vẻ mặt lạnh như băng.

Triệu Vân Tiêu cùng Tần Thiên Tuyết đứng ở trên không phường thị, sắc mặt ngưng trọng.

Từ sau khi Trần Nguyệt Dĩnh tiến vào Đại Thừa kỳ, đã rất lâu chưa từng bùng nổ thú triều cỡ lớn, thú triều một lần này quy mô không lớn, phiền toái là có hai tu sĩ Hợp Thể dẫn đội.

Triệu Vân Tiêu và Tần Thiên Tuyết không dám sơ ý, khống chế trận pháp công kích kẻ địch, đồng thời phái người cầu viện.

Cũng không phải nói bọn họ không dám chiến một trận với đối phương, có thể khống chế trận pháp bậc bảy diệt địch tốt nhất, bọn họ không có khả năng trực tiếp bỏ qua trận pháp, lao ra đi tử chiến với kẻ địch.

Bạn cần đăng nhập để bình luận