Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 4906: Diệt địch

Nàng vung tay phải, một hạt châu lóe ra hào quang màu đỏ bắn ra, đánh vào một đạo pháp quyết, hạt châu màu đỏ nhất thời nở rộ ra hào quang màu đỏ chói mắt, hóa thành một con mãng xà lửa màu đỏ phần thân thô to, nghênh đón.

Đây cũng không phải là pháp lực hóa hình, mà là luyện vào một con Hỏa Diễm Mãng bậc bảy, có thể hóa hình công kích.

Một tiếng nam tử kêu thảm thiết thê lương vang lên, thiếu phụ váy đỏ hướng về ngọn nguồn thanh âm nhìn lại, nhìn thấy Kim Đồng Lôi Lân Thú bị một thanh kiếm khổng lồ chọc trời chém thành hai nửa!

Một con Kim Đồng Lôi Lân Thú cỡ nhỏ vừa rời cơ thể, đã bị một quầng sáng màu xanh bao phủ, thu vào bên trong một cái bình ngọc màu xanh.

Lôi quang màu bạc tan đi, Vương Thanh Sơn bình yên vô sự, đỉnh đầu lơ lửng một chiếc ô báu hào quang màu xanh lập lòe, mây sét trên bầu trời cũng tự động tan đi, biến mất không thấy nữa.

Vương Thanh Sơn vận dụng Diệt Thần Nhận đả thương Kim Đồng Lôi Lân Thú, lại vận dụng chín cây Thanh Ly Kiếm bố trí kiếm trận, tiêu diệt Kim Đồng Lôi Lân Thú.

Thiếu phụ váy đỏ vừa kinh vừa giận, linh thú bồi dưỡng nhiều năm cứ như vậy bị giết, nàng không kịp nghĩ nhiều, một tiếng rống thê lương vang lên, mãng xà màu đỏ bay ngược ra ngoài, hóa thành một hạt châu màu đỏ linh quang ảm đạm, mặt ngoài có mấy vết nứt nhỏ.

Không gian trên đỉnh đầu thiếu phụ váy đỏ nổi lên một trận gợn sóng, một cái long trảo trắng xóa bỗng dưng hiện lên, bổ về phía thiên linh cái của nàng.

Một cái khóa ngọc màu đỏ nàng đeo ở ngực sáng lên một đợt hào quang màu đỏ lóa mắt, một màn hào quang màu đỏ dày đặc bỗng dưng xuất hiện.

Long trảo màu trắng vỗ lên màn hào quang màu đỏ, truyền ra một tiếng vang trầm.

Giao long màu trắng phun ra một mảng linh quang trắng xóa, hướng thẳng đến thiếu phụ váy đỏ. Thiếu phụ váy đỏ đang muốn tránh đi, một tiếng nam tử quát to vang vọng thiên địa cất lên.

Thiếu phụ váy đỏ nhíu chặt lông mày lá liễu, cảm giác thức hải truyền đến một cơn đau đớn, khó có thể chịu được.

Chờ nàng phục hồi tinh thần, linh quang màu trắng bao phủ bóng người của nàng, thân thể của nàng lấy tốc độ mắt thường có thể thấy được kết băng, hóa thành một bức tượng băng thật lớn.

Một thanh kiếm khổng lồ cao chọc trời màu xanh quét đến, chém tượng băng thật lớn thành hai nửa, tượng băng hóa thành một ngọc phù linh quang lập lòe, ngọc phù chia năm xẻ bảy, chính là thế kiếp ngọc phù.

Không gian ngoài trăm dặm sáng lên một đạo linh quang màu đỏ, hiện ra bóng người thiếu phụ váy đỏ, trong mắt tràn đầy nét sợ hãi.

Nàng vừa hiện thân, một đạo lôi quang màu vàng thô to bắn nhanh đến, nháy mắt đã đến trước mặt của nàng.

Lôi quang màu vàng đánh lên màn hào quang màu đỏ, truyền ra một tiếng vang trầm, một cái long trảo trắng xóa bỗng dưng hiện lên, đánh lên màn hào quang màu đỏ, linh quang của màn hào quang màu đỏ ảm đạm xuống.

Một cơn gió lạnh thổi qua, một con giao long màu trắng bỗng dưng xuất hiện ở phía sau thiếu phụ váy đỏ.

Thiếu phụ váy đỏ bị dọa mất vía, vội vàng vung quạt ba tiêu trong tay, phát ra một mảng lớn ngọn lửa năm màu, rơi ở trên thân giao long màu trắng.

Ầm ầm ầm, ngọn lửa năm màu bao phủ bóng người Vương Thanh Bạch.

Một tiếng long ngâm vang dội cất lên, lửa điên cuồng lóe lên rồi tắt, hai cái long trảo màu trắng thật lớn bỗng dưng hiện lên, vỗ lên màn hào quang màu đỏ.

Một lần này, màn hào quang màu đỏ tan vỡ ra, long trảo màu trắng xuyên thủng ngực thiếu phụ váy đỏ, một cái Nguyên Anh cỡ nhỏ vừa rời cơ thể, giao long màu trắng phun ra một quầng sáng trắng xóa, đóng băng nó lại.

Hào quang màu trắng lóe lên, giao long màu trắng hóa thành bóng người Vương Thanh Bạch, nhiều chỗ trên người hắn có dấu vết bỏng, uy lực của linh diễm bậc bảy quả thật rất mạnh, nhưng còn chưa thể làm hắn bị thương nặng, thân thể của giao long là rất mạnh.

Nhìn thấy đồng bạn nhanh như vậy đã bị giết, ông lão áo bào xanh bị dọa toát mồ hôi lạnh, lão làm sao còn không biết, mình đá trúng tấm sắt rồi.

Ngoài thân ông lão áo bào xanh nở rộ hào quang màu xanh, muốn thi triển độn thuật chạy trốn.

Một tiếng nam tử quát to vang vọng thiên địa cất lên, ông lão áo bào xanh nhíu mày, cảm giác thức hải muốn xé rách ra.

Một quầng sáng màu trắng từ trên trời giáng xuống, bao phủ Vạn Hoa Lam (ở đoạn trước tác giả để là Phược Linh Lam), Vạn Hoa Lam lấy tốc độ mắt thường có thể thấy được kết băng, biến thành tượng băng.

Chín cầu vồng màu xanh bắn nhanh đến, nơi đi qua, từng cây dây leo màu xanh cùng cây cối gãy ngang, vụn gỗ bay loạn.

Chờ ông lão áo bào xanh phục hồi tinh thần, chín cầu vồng màu xanh đã đến trước người lão, bao vây lão thật chặt.

Chỉ nghe một đợt tiếng kiếm ngân chói tai vang lên, chín đạo kiếm quang màu xanh thô to phóng lên trời.

“Kiếm trận, không...”

Ông lão áo bào xanh còn chưa nói xong, đã bị chín đạo kiếm quang màu xanh bao phủ, tấm khiên màu xanh chia năm xẻ bảy, ông lão áo bào xanh cũng chia năm xẻ bảy, hóa thành một mảng mưa máu.

Hào quang màu xanh lóe lên, hiện ra một khúc gỗ màu xanh linh quang ảm đạm.

“Bốp” một tiếng, khúc gỗ màu xanh chia năm xẻ bảy, hóa thành vô số vụn gỗ.

Không gian ở ngoài trăm dặm sáng lên một đạo hào quang màu xanh, hiện ra bóng người ông lão áo bào xanh, vẻ mặt đầy hoảng sợ.

Trên bầu trời bay xuống vô số bông tuyết màu trắng, sau khi mơ hồ một cái, hóa thành những cây mâu băng màu trắng dài hơn một trượng, hướng thẳng đến ông lão áo bào xanh.

Bạn cần đăng nhập để bình luận