Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 2095: Bách Cốt Nhân Ma (1)

Vương Thanh Sơn mỉm cười, dựng thẳng lên hai ngón tay, một ngọn lửa màu xanh nhạt xuất hiện ở đầu ngón tay, nhiệt độ phụ cận chợt tăng cao.

Trong mắt Uông Như Yên lóe lên sự ngạc nhiên, tò mò hỏi: “Cái này sẽ không là Thanh Liên Nghiệp Hỏa chứ!”

Linh hỏa màu xanh cũng không ít, Thanh Liên Nghiệp Hỏa là thứ khá nổi tiếng, nhìn từ biểu cảm trên mặt Vương Thanh Sơn, đám linh hỏa này không phải linh hỏa bình thường.

“Không sai, cháu ngày xưa lúc đi Trung Nguyên tu tiên giới du lịch, ở cấm địa phong ấn Chu Tư Hồng đạt được. Có Thanh Liên Nghiệp Hỏa trong tay, cho dù không địch lại, cháu cũng có thể toàn thân mà lui, Thanh Liên đảo cần cửu thúc cửu thẩm tọa trấn, đây là cơ hội tốt tăng mạnh sức ảnh hưởng của gia tộc chúng ta ở Bắc Cương, tiện cho ngày sau đối phó Cửu U tông.”

Vương Thanh Sơn thẳng thắn thành khẩn nói, vẻ mặt kiên định.

Uông Như Yên thở dài một hơi, nàng biết Vương Thanh Sơn rất có chủ kiến, chuyện hắn nhận định, sẽ không dễ dàng thay đổi.

Nàng lật bàn tay, một lá bùa lóe ra năm loại linh quang xuất hiện trên tay, mặt ngoài lá bùa trải rộng phù văn to bằng hạt gạo, tản mát ra một luồng linh khí dao động kinh người, đây là một tấm ngũ hành phù binh, có thực lực Kết Đan tầng chín, Uông Như Yên chuyên nghiên phù triện thuật nhiều năm, chỉ luyện chế ra một tấm ngũ hành phù binh.

Chịu giới hạn bởi tài liệu, nàng chỉ có thể luyện chế ra ngũ hành phù binh Kết Đan kỳ, ngũ hành phù binh Nguyên Anh kỳ độ khó luyện chế rất cao, không thấp hơn con rối thú cấp bốn bao nhiêu.

Uông Như Yên đưa phù binh cho Vương Thanh Sơn, vẻ mặt ôn hoà nói: “Tấm ngũ hành phù binh này cháu nhận lấy, giúp cháu cuốn lấy U Minh Chu cấp bốn một lát không phải vấn đề. Cháu cần cẩn thận một chút, đặc biệt phải cẩn thận Thượng Quan Vi, thế lực Cửu U tông ở Bắc Cương rất lớn.”

“Đa tạ cửu thẩm, cháu sẽ cẩn thận làm việc.”

Vương Thanh Sơn thu hồi ngũ hành phù binh, đáp ứng.

Hôm sau, Vương Thanh Sơn cùng Thải Liên tiên tử rời khỏi Thanh Liên đảo, đi Bắc Cương.

Bọn họ chân trước mới vừa đi, Đới Nhân sau lưng liền tới cửa, Uông Như Yên thịnh tình chiêu đãi.

Đới Nhân và Uông Như Yên là người quen, sau khi khách sáo vài câu, Đới Nhân vào thẳng đề tài chính: “Vương phu nhân, Đới mỗ đại biểu bổn môn, muốn thăm dò ngươi một sự kiện, hy vọng ngươi trả lời theo sự thật, nếu là giấu diếm, Vạn Kiếm môn chúng ta cũng không bảo vệ được Vương gia các ngươi.”

Uông Như Yên hơi sửng sốt, gật đầu nói: “Đới đạo hữu có chuyện cứ nói đừng ngại, thiếp thân nếu là biết tình huống, nhất định bẩm báo theo sự thật.”

“Các ngươi hai năm qua có từng rời khỏi Nam Hải không?”

...

Nhật Nguyệt cung báo tin cho Vạn Kiếm môn, ba tà tu Nguyên Anh kỳ xâm nhập mộ Khôi Đế, không cẩn thận thả ra U Minh Chu, có người sử dụng pháp bảo âm luật, một nam một nữ phối hợp thành thạo, Nhật Nguyệt cung hoài nghi là Thanh Liên tiên lữ, bảo Vạn Kiếm môn thẩm tra.

U Minh Chu xông ra khỏi mộ Khôi Đế, giết hại mấy vạn tu sĩ, mười đại tông môn không thể không liên thủ diệt trùng, đồng thời treo giải thưởng ba trăm triệu linh thạch truy bắt hung thủ. Nếu Thanh Liên tiên lữ tham dự trong đó, mười đại môn phái Bắc Cương tuyệt đối sẽ không bỏ qua Thanh Liên tiên lữ, ngay cả Vạn Kiếm môn cũng sẽ bị liên lụy.

“Không có! Chúng ta vẫn luôn ở Nam Hải, Đới đạo hữu vì sao có câu hỏi này?”

Uông Như Yên nhíu mày hỏi, trong mắt tràn đầy hoang mang.

Chẳng lẽ có người vu oan bọn họ xâm nhập mộ Khôi Đế? Nàng nghĩ đến Thượng Quan Vi đầu tiên, Thượng Quan Vi không dám trực tiếp ra tay đối với Vương gia, nhưng hắt nước bẩn cho Vương gia là không có vấn đề.

“Không có gì, Vương phu nhân hẳn là nghe nói Bắc Cương đã xảy ra chuyện chứ! Ba tà tu xâm nhập mộ Khôi Đế, có một nam tu sĩ sử dụng pháp bảo âm luật, có người hoài nghi các ngươi, các ngươi đã luôn ở Nam Hải, vậy không phải các ngươi làm, yên tâm đi! Đới mỗ chỉ là làm theo phép.”

Đới Nhân cũng không tin Thanh Liên tiên lữ sẽ đi Bắc Cương làm loạn, Nam Hải cùng Bắc Cương cách nhau vài tỷ dặm, vô duyên vô cớ, Thanh Liên tiên lữ chạy tới Bắc Cương trêu chọc ba đại môn phái? Như vậy quá ngu xuẩn.

Uông Như Yên bừng tỉnh đại ngộ, cười nói: “Thì ra là thế, cũng không biết là ai phát tán lời đồn, vợ chồng chúng ta vẫn luôn ở lại Nam Hải, đoạn thời gian gần đây cũng chưa từng đi Bắc Cương. Nói Đới đạo hữu đến vừa khéo, Thanh Sơn vừa theo đám người Thải Liên tiên tử rời khỏi Thanh Liên đảo, đi Bắc Cương tiêu diệt hung trùng.”

Đới Nhân có chút kinh ngạc, tò mò hỏi: “Vương đạo hữu muốn đi Bắc Cương tiêu diệt hung trùng?”

Theo lý mà nói, đây là chuyện của Bắc Cương, Vương Thanh Sơn không cần phải đi Bắc Cương, cái này không liên quan tới gã.

“Chuyện liên quan an nguy Nhân tộc, Vương gia chúng ta ở Bắc Cương có một chút sản nghiệp, Thanh Sơn đi Bắc Cương tiêu diệt hung trùng, thuận tiện quản lý việc làm ăn của gia tộc chúng ta ở Bắc Cương.”

Uông Như Yên giải thích. Vương Thanh Sơn tới Bắc Cương tiêu diệt U Minh Chu, xem như tẩy đi hiềm nghi, chỉ dựa vào tà tu sử dụng pháp bảo âm luật, không có khả năng vu oan cho bọn họ, huống chi bọn họ quả thật ở lại Nam Hải, chịu được việc điều tra.

Đới Nhân bừng tỉnh đại ngộ, trên mặt lộ ra vẻ mặt thất vọng, hắn vốn đang muốn mời Thải Liên tiên tử đi Vạn Kiếm môn làm khách, Bắc Cương gặp chuyện, Thải Liên tiên tử không đi được nữa.

Bạn cần đăng nhập để bình luận