Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 3251: Liễu gia âm mưu đạo lí đối nhân xử thế Tôn Nguyệt Kiều (1)

Lãnh Diễm phái có sáu tu sĩ Hợp Thể, Phi Tuyết cư sĩ chính là một trong số đó.

Liễu Truyền Đình cùng Tô Thanh Hành là song tu đạo lữ, đây cũng là điều Liễu Thiên Tiêu vui vẻ nhìn thấy.

“Cao tổ phụ, Truyền Trí ca khỏe hơn chút nào chưa?”

Liễu Truyền Đình quan tâm hỏi.

“May có Thanh Hành cho Băng Chi Ngọc Lộ Đan, hắn không còn đáng ngại, vẫn đang điều dưỡng. Nói tới, một lần này may có các con, nếu không đừng nói tiến vào Luyện Hư kỳ, Truyền Trí chỉ sợ cũng không thể sống sót. Hắn mượn dùng Ngũ Hành Quán Linh Phù trùng kích Luyện Hư kỳ, quá trình quá hung hiểm, kinh mạch đứt gãy, thân thể thiếu chút nữa sụp đổ.”

Liễu Thiên Tiêu nói xong lời cuối cùng, trên mặt lộ ra biểu cảm lòng còn sợ hãi.

Liễu gia truyền thừa đã lâu, nội tình thâm hậu, thân thể của Liễu Truyền Trí lúc này mới chưa sụp đổ. Sau khi tiến vào Luyện Hư kỳ, Liễu Truyền Trí cũng nguyên khí tổn thương nặng, cũng may Tô Thanh Hành và Liễu Truyền Đình đã trở lại.

Tô Thanh Hành cho một lọ Băng Chi Ngọc Lộ Đan, giúp Liễu Truyền Trí điều dưỡng.

Tô Thanh Hành mỉm cười, nói: “Ngài quá khách khí rồi, đây là điều con nên làm. Đúng rồi, nghe nói vùng hải vực này tài nguyên yêu thú phong phú, có Kim Bối Lôi Diêu cùng Tuyết Đồng Băng Vưu hai loại yêu thú này, không biết ở nơi nào có thể tìm được hai loại yêu thú này?”

“Xác suất trong cơ thể Kim Bối Lôi Diêu sinh ra Hấp Lôi Châu tương đối cao, cũng là đối tượng tu tiên giả trọng điểm săn giết, đã rất ít gặp. Yêu đan của Tuyết Đồng Băng Vưu bình thường dùng để luyện chế đan dược chữa thương, đặc biệt có kỳ hiệu chữa trị thương thế lực lượng lôi điện tạo thành, cũng rất được hoan nghênh, hai loại yêu thú này săn giết quá độ, mấy trăm năm gần đây rất ít gặp.”

Liễu Thiên Tiêu chậm rãi nói.

Trên mặt Tô Thanh Hành lộ ra biểu cảm thất vọng. Hắn một lần này theo Liễu Truyền Đình quay về Liễu gia thăm người thân, chủ yếu là tìm kiếm hai loại yêu thú này, sư phụ hắn đã hơn hai vạn tuổi, xác suất vượt qua đại thiên kiếp lần thứ ba rất thấp.

Liễu Thiên Tiêu thay đổi giọng điệu, nói tiếp: “Nếu không có gì bất ngờ, trong năm trăm năm, vùng hải vực này hẳn là sẽ bùng nổ thú triều cỡ lớn, có lẽ sẽ có hai loại yêu thú này xuất hiện.”

“Thú triều cỡ lớn? Trong năm trăm năm?”

Tô Thanh Hành vẻ mặt hơi dao động, trên mặt lộ ra biểu cảm như có chút suy nghĩ.

“Không sai, qua mỗi hơn một ngàn năm, vùng hải vực này sẽ bùng nổ thú triều cỡ lớn, yêu thú bậc sáu cũng có lui tới, thậm chí sẽ xuất hiện yêu thú bậc bảy, nhưng hơn vạn năm qua chưa từng xuất hiện yêu thú bậc bảy.”

Liễu Thiên Tiêu giọng điệu trầm trọng. Nếu không phải hơn một ngàn năm sẽ bùng nổ một lần thú triều cỡ lớn, tu sĩ Luyện Hư của Liễu gia có thể tăng gấp đôi.

Hơn năm ngàn năm trước, vùng hải vực này bùng nổ thú triều cỡ lớn, vừa lúc một vị tu sĩ Luyện Hư của Liễu gia đang độ đại thiên kiếp, bị yêu thú quấy nhiễu độ kiếp, chết ở dưới đại thiên kiếp, mấy con yêu thú bậc sáu công kích Thiên Trúc đảo, Liễu gia tổn thất thê thảm nặng nề.

Bình thường mà nói, tu tiên giả độ đại thiên kiếp sẽ tìm một chỗ bí ẩn, mời đồng tộc hoặc sư môn trưởng bối hộ pháp, tránh người ngoài quấy nhiễu.

Tu sĩ Luyện Hư của Liễu gia ở một chỗ bí ẩn độ kiếp, một vị tu sĩ Luyện Hư cùng nhiều vị tu sĩ Hóa Thần hộ pháp. Thú triều quy mô quá lớn, quấy nhiễu độ kiếp, tu sĩ Luyện Hư độ kiếp bị đại thiên kiếp đánh chết ngay tại chỗ.

Một lần đại thú triều đó, một thế lực đối địch của Liễu gia nguyên khí tổn thương nặng, bị Liễu gia tiêu diệt.

“Yêu thú bậc bảy cũng sẽ xuất hiện? Khó trách Lý sư bá phải tọa trấn Tuyết Nhạn phường thị.”

Tô Thanh Hành bừng tỉnh đại ngộ. Hắn là lần đầu tiên đến một vùng hải vực này, trước đó chưa bao giờ giao thiệp tới.

“Xác suất yêu thú bậc bảy xuất hiện rất thấp, yêu thú bậc sáu khẳng định xuất hiện. Mỗi lần bùng nổ thú triều cỡ lớn, chính là thời điểm thế lực lớn phát tài, cũng là thời điểm thế lực nhỏ quật khởi, thế lực nhỏ bị thú triều cỡ lớn tiêu diệt nhiều đếm không xuể.”

Liễu Thiên Tiêu nói xong lời cuối cùng, ở sâu trong đôi mắt lóe lên một mảng ánh sáng lạnh lùng.

Nếu có thể khiến mấy con yêu thú bậc sáu vây công Thanh Liên đảo, cho dù không tiêu diệt Vương gia, cũng có thể làm Vương gia bị thương nặng, bên tăng bên giảm, thời gian dài, Vương gia sớm hay muộn bị diệt.

Tô Thanh Hành gật gật đầu. Hắn nhớ tới cái gì, nói: “Đúng rồi, nghe nói Trấn Hải cung nâng đỡ một gia tộc tu tiên.”

“Đúng, Thanh Liên Vương gia, chỉ có một vị tu sĩ Luyện Hư, không làm nên trò trống gì, mạch khoáng, quặng linh thạch của vùng hải vực này đều nắm giữ ở trên tay chúng ta, Vương gia không làm được trò trống gì. Con rối thú của Vương gia nguồn tiêu thụ không tệ, Thái Hạo Chân Nhân là một vị luyện khí sư bậc năm

Liễu Thiên Tiêu nói theo tình huống thật. Không có tài nguyên tu tiên đặc biệt quý giá, Liễu gia sẽ không tự mình ra sân đối phó Vương gia, chọc giận Trấn Hải cung mất nhiều hơn được.

Tô Thanh Hành gật gật đầu, hắn đã nghe nói sự tích Vương Trường Sinh cùng Uông Như Yên, chỉ là có chút tò mò mà thôi.

Nói chuyện phiếm chốc lát, Tô Thanh Hành và Liễu Truyền Đình đứng dậy rời khỏi, quay về chỗ ở nghỉ ngơi.

Ngón tay Liễu Thiên Tiêu nhẹ nhàng gõ bàn một phen, lẩm bẩm: “Thú triều cỡ lớn, đây trái lại là cơ hội rất tốt diệt trừ hoặc làm Vương gia bị thương nặng.”

Bạn cần đăng nhập để bình luận