Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 4767: Dị tộc đột kích (1)

“Ước thúc tốt người bên dưới, ta không hy vọng lại có sự kiện xấu hổ xảy ra.”

Doãn Chinh trầm giọng nói. Trong năm ngàn năm, nàng phải độ đại thiên kiếp lần thứ hai, không muốn xảy ra thêm chuyện nữa.

Nàng nhìn về phía một thiếu nữ váy vàng dáng người yểu điệu, vẻ mặt ôn hoà nói: “Ngươi sớm một chút tiến vào Hợp Thể kỳ, cần tài nguyên gì cứ nói.”

Thiếu nữ váy vàng tên Doãn Linh Nhi, Cửu Thải Trùng bậc sáu biến hóa, trước mắt là Luyện Hư trung kỳ.

“Vâng, lão tổ tông.”

Doãn Linh Nhi đáp ứng.

Doãn Thiện lấy ra một tấm pháp bàn đưa tin màu bạc, đánh vào một pháp quyết, sắc mặt trầm xuống: “Lão tổ tông, Nhân tộc Hợp Thể giết vào địa bàn chúng ta, Doãn Phượng cùng Hạ đạo hữu đã bị hại.”

“Ai động thủ?”

Doãn Chinh mặt âm trầm nói.

“Theo người sống sót khai, là Thiên Thi Chân Quân cùng Thiên Sát Thượng Nhân, mục đích không rõ, bọn họ đột nhiên lẻn vào địa bàn của chúng ta, vừa vặn Doãn Phượng cùng Hạ đạo hữu ra ngoài làm việc, đụng phải bọn họ, huyết chiến một phen, Doãn Phượng cùng Hạ đạo hữu thân tử đạo tiêu, thừa dịp bọn họ giao thủ, bộ phận tộc nhân đào tẩu, Thiên Thi Chân Quân có một luyện thi Hợp Thể kỳ.”

Doãn Thiện chậm rãi nói.

Ánh mắt Doãn Chinh âm tình bất định, nàng quả thật có chút căm tức, nàng vốn đều muốn yên chuyện, kết quả tu sĩ Hợp Thể Nhân tộc tập kích chém giết tu sĩ Hợp Thể của Ngân Sa nhất tộc, cái này không phải đánh mặt nàng sao?

Lần trước chủng tộc xung đột là Ngân Sa nhất tộc đuối lý, một lần này Nhân tộc chủ động gây phiền toái, không nghe không hỏi, đội ngũ liền không dễ dẫn dắt.

Nhân tộc Hợp Thể có thể giết tu sĩ Hợp Thể của Ngân Sa nhất tộc, cũng có thể giết Hợp Thể của tiểu tộc.

Càng là lúc này, nàng càng phải bình tĩnh, vô duyên vô cớ, Nhân tộc Hợp Thể sao có thể chủ động xâm chiếm? Chẳng lẽ nói, Phù tộc thật sự có Thiên Hư Ngọc Thư? Con cháu trung tâm Vương gia chết ở địa bàn của bọn họ, hai tu sĩ Hợp Thể kia xâm nhập nội địa dị tộc, chính là vì tìm kiếm Thiên Hư Ngọc Thư? Hay là nói, đây là Kim Lân nhất tộc thiết kế bẫy? Để Ngân Sa nhất tộc cùng Nhân tộc tử chiến.

“Chúng ta có mật thám ở Kim Lân nhất tộc chứ? Bảo bọn họ dẫn phát chủng tộc xung đột, đối phó Vương gia, chúng ta tạm thời đừng đích thân xuống sân, điều động cao thủ, toàn lực chém giết Thiên Sát Thượng Nhân hòa Thiên Thi Chân Quân.”

Doãn Chinh phân phó, trực tiếp phái người đối phó Vương gia, làm không tốt trúng gian kế của Kim Lân nhất tộc.

Trước để Kim Lân nhất tộc xung phong phía trước, đồng thời điều động tu sĩ Hợp Thể tiêu diệt Thiên Sát Thượng Nhân và Thiên Thi Chân Quân, đã có thể giữ được thể diện, lại có thể giảm bớt tổn thất, còn có thể tính kế Kim Lân nhất tộc, một hòn đá ném ba con chim.

“Vâng, lão tổ tông.”

Doãn Thiện đáp ứng, vẻ mặt nghiêm nghị.

...

Dao Quang đảo, một trong bảy đảo phụ của Vương gia.

Góc đông nam hòn đảo, một ngọn núi cao ngất trong mây, Bạch Ngọc Kỳ đứng ở đỉnh núi, sắc mặt ngưng trọng.

Trước đó không lâu, Vương Mô Sơn giao cho nàng một khối Thiên Huyễn Thần Thạch, bảo nàng ở Dao Quang đảo bố trí một bộ ảo trận, tăng mạnh phòng ngự.

Bảy đảo phụ là Thanh Liên đảo vách chắn, kẻ địch muốn đánh vào Thanh Liên đảo, đầu tiên phải phá đi lưới phong tỏa của bảy đảo phụ.

Nếu là trận pháp sư bậc bảy lấy Thiên Huyễn Thần Thạch bố trí ảo trận, uy lực càng lớn hơn nữa. Bạch Ngọc Kỳ bố trí là trận pháp bậc sáu Thiên Huyễn Đại Trận, lấy Thiên Huyễn Thần Thạch làm mắt trận cung cấp năng lượng, uy lực của Thiên Huyễn Đại Trận vẫn là rất mạnh.

Đương nhiên, tộc nhân khác cũng không biết mắt trận là bảo vật gì.

Đại trận của hòn đảo quan trọng đều có nhiều chỗ mắt trận, mắt trận là tài liệu gì cũng là cơ mật, tộc nhân cấp bậc không đủ căn bản không biết mắt trận là tài liệu gì.

Một lát sau, một thiếu nữ váy tím ngũ quan tú lệ bay tới, thiếu nữ váy tím đôi mắt như nước, môi hồng răng trắng.

Vương Ngọc Đình, trận pháp sư bậc năm.

“Ngọc Kỳ lão tổ, đều bố trí xong rồi.”

Vương Ngọc Đình cung kính nói.

Bạch Ngọc Kỳ gật gật đầu, bay ra khỏi Dao Quang đảo, nàng lấy ra một tấm trận bàn chín cạnh lập lòe hào quang màu bạc, đánh vào một pháp quyết.

Dao Quang đảo trở nên mơ hồ, chậm rãi biến mất không thấy, ngay sau đó, Dao Quang đảo xuất hiện trên mặt biển ở ngoài ngàn dặm.

Bạch Ngọc Kỳ hài lòng gật gật đầu. Nếu là kẻ địch từ Dao Quang đảo tiến công, bọn họ khởi động trận pháp, kẻ địch sẽ trúng ảo thuật, công kích hòn đảo căn bản không tồn tại.

Bạch Ngọc Kỳ biến đổi pháp quyết, Dao Quang đảo giả biến mất, Dao Quang đảo thật một lần nữa xuất hiện.

Nàng về tới Dao Quang đảo, phân phó: “Gia chủ có lệnh, tăng mạnh đề phòng, canh phòng nghiêm ngặt kẻ địch đánh lén.”

“Vâng, Ngọc Kỳ lão tổ.”

Vương Ngọc Đình đáp ứng.

...

Hình thể Cự Xỉ tộc xấp xỉ với Nhân tộc, năng lực sinh sản cũng không kém, bởi răng thật lớn mà được đặt tên, giỏi về tinh luyện khoáng thạch kim loại, thời kỳ cường thịnh có hơn mười vị tu sĩ Hợp Thể, nhưng trải qua vài lần chủng tộc đại chiến, Cự Xỉ tộc đã xuống dốc.

Lạc đà gầy còn lớn hơn ngựa, Cự Xỉ tộc vẫn như cũ có mấy vị tu sĩ Hợp Thể, khống chế hơn ba vạn hòn đảo, lệ thuộc Kim Lân nhất tộc.

Tuyết Liên đảo là địa bàn Vương gia khống chế, giáp với địa bàn Cự Xỉ tộc, lần trước chủng tộc xung đột, Cự Xỉ tộc cũng phái ra bộ phận nhân thủ, công kích hòn đảo Vương gia khống chế, Tuyết Liên đảo là quan trọng nhất.

Bạn cần đăng nhập để bình luận