Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 3328: Ôn chuyện tế bái tộc nhân (1)

“Ồ, Yêu tộc!”

Công Tôn Ưởng cảm nhận được trên thân Kiêu Diệt Tiên tản mát ra yêu khí nồng đậm, khiến Bích Đồng Kim Ô dừng lại.

“Công Tôn đạo hữu, đã lâu không gặp, gần đây khỏe không?”

Vương Trường Sinh mỉm cười, mở miệng nói.

“Ngươi là?”

Vẻ mặt Công Tôn Ưởng đầy hoang mang.

“Chủ nhân nhà ta là Thái Hạo Chân Nhân.”

Kiêu Diệt Tiên giành trước mở miệng giới thiệu, vẻ mặt đầy đắc ý.

“Vương đạo hữu, ngươi không phải... Ngươi là hạ giới?”

Vẻ mặt Công Tôn Ưởng đầy chấn động.

Vương Trường Sinh gật đầu nói: “Đợi lát nữa lại nói chuyện với ngươi.”

Hắn nhìn về phía Kiêu Diệt Tiên, phân phó: “Ngươi đi Hải tộc một chuyến, diệt Hải tộc, nói cho bọn họ, đây chính là kết cục của việc muốn tiêu diệt Vương gia.”

Hắn muốn giết một người răn trăm người, hắn muốn để thế lực khác biết, muốn diệt Vương gia, cân nhắc phân lượng của mình trước.

“Vâng, chủ nhân.”

Kiêu Diệt Tiên lên tiếng đáp ứng, hóa thành một đạo hào quang màu vàng kim xé gió rời đi.

Hơn trăm vị tộc lão bọn Vương Tông Minh bay ra khỏi Thanh Liên đảo, bọn họ vẻ mặt kích động, nếu không phải Vương Trường Sinh kịp thời chạy tới, Vương gia hôm nay đã phải biến mất ở trong dòng sông lịch sử.

“Cung nghênh lão tổ.”

Đám người Vương Tông Minh cúi người hành lễ, vẻ mặt cung kính.

Ánh mắt Vương Trường Sinh đảo qua, khẽ thở dài một hơi. Nhiều năm trôi qua như vậy, gia tộc thế mà suy bại đến tình trạng này, chỉ có ba vị Nguyên Anh.

Hắn nhìn về phía Băng Phong Giao, ôn hòa hỏi: “Thanh Bạch, ngươi không sao chứ!”

Từ xưng hô này của hắn đó có thể thấy được, hắn đã tán thành thân phận của Vương Thanh Bạch.

Ai có thể ngờ, một con Tuyết Phong Mãng năm đó, có thể trưởng thành đến một bước này, che chở Vương gia hơn một ngàn năm.

Nếu không phải Vương Thanh Bạch, Vương Thanh Sơn cũng sẽ không yên tâm rời khỏi Đông Ly giới. Không có Vương Thanh Bạch, Vương gia nhắm chừng đã sớm bị diệt.

Thất phu vô tội hoài bích có tội, bọn Kình Ngọc Châu là mưu đồ Phá Thiên Trảm Linh Nhận, nhưng bọn họ không biết Phá Thiên Trảm Linh Nhận đã hủy diệt rồi.

Cho dù Vương gia tuyên bố với bên ngoài, Phá Thiên Trảm Linh Nhận đã hủy diệt, thế lực khác cũng sẽ không tin tưởng.

Nói từ ý nghĩa nào đó, Phá Thiên Trảm Linh Nhận đại biểu phi thăng hy vọng, đại biểu bọn họ có thể đi tiếp ở con đường tu đạo.

Chuyện này xử lý không tốt, về sau sẽ còn có kẻ có ý đồ với Vương gia.

“Cửu thúc, ta không đáng ngại.”

Băng Phong Giao nói tiếng người, hắn giống với Vương Thanh Linh, xưng hô Vương Trường Sinh là cửu thúc.

“Phái người đi tìm linh đan diệu dược chữa thương, hoặc là thứ hữu dụng đối với tu vi Thanh Bạch tinh tiến, hỏi thăm rõ hướng ta báo cáo.”

Vương Trường Sinh phân phó Vương Tông Minh.

“Vâng, lão tổ tông.”

Vương Tông Minh lập tức đáp ứng.

Vương Trường Sinh dẫn theo Băng Phong Giao bay vào Thanh Liên đảo, Công Tôn Ưởng đi vào theo, chờ ở sảnh đón khách.

Núi băng vạn năm, một cái hang băng thật lớn.

Vương Thanh Linh lẳng lặng nằm ở trong một cái quan tài băng, hai mắt nhắm nghiền.

Vương Trường Sinh nhìn thi thể Vương Thanh Linh, khẽ thở dài một hơi, mặt lộ vẻ hồi ức, đủ việc ngày xưa hiện lên ở trong đầu.

“Thanh Linh, cửu thúc đến thăm cháu rồi.”

Vương Trường Sinh nhẹ nhàng nói, dâng hương cho Vương Thanh Linh.

Vương Thanh Bạch cũng đã khôi phục pháp lực, một lần nữa hóa thành hình người. Lấy thân thể cường đại của hắn, chỉ cần tĩnh dưỡng một đoạn thời gian, thì có thể khỏi hẳn.

“Cửu thúc, ngài phi thăng linh giới, linh giới có bí thuật hoặc là linh đan có thể làm người ta khởi tử hồi sinh không?”

Vẻ mặt Vương Thanh Bạch đầy chờ mong.

“Ta chỉ Luyện Hư kỳ, theo ta biết là không có, cái này không đại biểu là không có. Có lẽ tu luyện đến cảnh giới cao hơn, có thể làm người ta khởi tử hồi sinh.”

Vương Trường Sinh nói thật. Nếu là dễ dàng hồi sinh một vị tu sĩ như vậy, tu tiên giới đã sớm loạn rồi.

“Minh giới, thật sự tồn tại sao?”

Vương Thanh Bạch tiếp tục hỏi.

“Không rõ, nhưng ta từng tra không ít điển tịch, đọc được một ít ghi chép về Minh giới, Minh giới hẳn là tồn tại, nhưng đi Minh giới như thế nào, ta không rõ.”

Vương Trường Sinh lắc đầu nói. Minh Hà Chi Thủy đến từ Minh giới, Minh giới tự nhiên tồn tại.

Ghi chép về Minh giới cũng không nhiều, Vương Trường Sinh có thể xác định có Minh giới, nhưng đi Minh giới như thế nào, hắn là thật sự không biết, có lẽ chờ hắn tiến vào cảnh giới cao hơn, mới có thể biết được.

Vương Thanh Bạch vẻ mặt ngưng trọng, ánh mắt kiên định nói: “Đã có Minh giới, có lẽ thật sự có thể hồi sinh Thanh Linh tỷ.”

“Ta là phân hồn hạ giới, không thể mang linh đan diệu dược xuống, nhưng ta có thể đưa ngươi đi lên.”

Vương Trường Sinh trầm giọng nói. Vương Thanh Bạch bản thể là giao long, có thể coi là linh thú mang theo, về phần tộc nhân khác, Vương Trường Sinh liền bất lực.

“Ta từng đáp ứng tỷ ấy, sẽ thủ hộ gia tộc, cũng từng đáp ứng thất ca, Vương gia chưa xuất hiện Hóa Thần mới, ta sẽ không rời khỏi.”

Ánh mắt Vương Thanh Bạch kiên định.

“Tuổi thọ của ngươi không còn lại nhiều, phi thăng Huyền Dương giới trước đi! Ta sẽ luyện chế một con rối thú bậc năm, lại luyện chế vài món thông thiên linh bảo, hẳn là đủ dùng.”

Vương Trường Sinh tốt bụng khuyên nhủ. Vương Thanh Bạch vì Vương gia trả giá không nhỏ, Vương Trường Sinh không hy vọng hắn chết già hạ giới.

“Ta không, ta từng đáp ứng tỷ tỷ, ta nhất định sẽ làm được.”

Vương Thanh Bạch ánh mắt kiên định, vành mắt ửng đỏ.

Bạn cần đăng nhập để bình luận