Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 1643: Mưa gió thổi đến

Bút ngọc màu bạc trong tay Vương Thiên Văn bổ về hướng hư không. Hư không vặn vẹo một trận, ánh sáng bạc chợt loé. Một thanh cự kiếm màu bạc dài hơn trăm trượng xuất hiện giữa không gian trống rỗng, linh quang lập loè.

“Chém cho ta.”

Vương Thiên Văn quát khẽ một tiếng, cự kiếm màu bạc nhập vào bên trong biển lửa.

Một tiếng nổ, biển lửa bị chém thành hai nửa, cốt thi hoá thành một đống bạch cốt. Một con cốt thi Kim Đan kỳ cứ như vậy mà bị diệt.

Vương Thiên Văn thu hồi khôi lỗi thú, bay về hướng huyện nha.

Huyện nha đã biến thành một đống phế tích, không có một người sống. Vợ chồng Lưu Hiền ngã bên trong vũng máu. Ngực bọn họ đều có một lỗ máu lớn bằng nắm tay, trên mặt là thần sắc không thể tin.

Ngoại trừ bọn họ, toàn bộ thương phú tiến vào phủ nha đều bị giết.

Một người nam áo bào đen và Tôn Thuý Nhi đứng ở bên trong đống phế tích. Trên tay Tôn Thuý Nhi cầm hai trái tim máu tươi đầm đìa.

“Lại có thể giết quỷ sủng của ta nhanh như vậy, muốn chết.”

Người nam áo bào đen nhất thời giận dữ, mặt hiện sát ý.

“Thật to găn, lại dám nhảy vào châu thành tác quái, nhóm các ngươi muốn chết.”

Một đạo thanh âm lạnh lùng của nam chợt vang lên.

Hư không xuất hiện một trận gợn sóng, một ông lão áo bào trắng xuất hiện ở trên trời cao, thần sắc lạnh lùng.

“Lâm tiền bối, rút cuộc ngài cũng đến rồi.”

Vương Thiên Văn nhìn thấy ông lão áo bào trắng, thở phào nhẹ nhõm một hơi.

Người nam áo bào đen và Tôn Thuý Nhi sợ hãi, trốn về hai phương hướng khác nhau, tốc độ phi độn cực mau.

Bút ngọc màu bạc trong tay Vương Thiên Văn quang mang đại thịnh, hướng về hư không phía người nam áo bào đen. Bắn ra một đạo quang nhận màu bạc dài mấy chục trượng.

Tay áo người nam áo bào đen rung lên, một quỷ trảo dài mấy trượng chợt bay ra, nghênh hướng quang nhận màu bạc.

Oành đùng đùng!

Quỷ trảo màu đen trảo vỡ nát quang nhận màu bạc. Tốc độ độn tốc của người nam áo bào đen đại trướng, ngay lập tức đã ra ngoài trăm trượng.

“Còn muốn chạy, xem lão phu là hồ nhão sao?”

Ông lão áo bào trắng lạnh lùng nói, tay áo bào rộng thùng thình run lên. Một đạo kim quang và hồng quang bay ra, phân biệt hướng tới người nam áo bào đen và Tôn Thuý Nhi.

Đỉnh đầu người nam áo bào đen dao động, một tấm đại võng lập loè hồng quang hiện lên giữa không gian trống rỗng, che kín người nam áo bào đen, trói chặt hắn ở bên trong. Đỉnh đầu Tôn Thuý Nhi sáng lên từng đạo kim quang, hiện ta một tiểu tháp ánh vàng rực rõ. Tiểu tháp xoay tròn chuyển động, phun ra một mảng sáng mờ màu vàng, che kín Tôn Thuý Nhi, cuốn nàng vào bên trong tiểu tháp.

Thân hình ông lão áo bào trắng nhoáng lên một cái, chợt xuất hiện trước mặt người nam áo bào đen.

Người nam áo bào đen hoảng sợ phát hiện mình không thể vận dụng dù cho chỉ là một chút pháp lực. Ông lão áo bào trắng đem tay phải đặt trên trán người nam áo bào đen. Bàn tay sáng lên một trận bạch quang chói mắt.

Sưu hồn thuật!

Khuôn mặt người nam áo bào đen vặn vẹo, giống như đang phải chịu một nỗi thống khổ nào đó.

“Phập” một tiếng, một đạo hoả diễm màu đen hiện lên giữa không gian trống rỗng, thiêu người nam áo bào đen thành tro bụi.

“Cấm chế!”

Ông lão áo bào tắng nhướng mày, thân hình nhoáng lên một cái, bay vào bên trong tiểu tháp màu vàng.

Vương Thiên Văn khống chế pháp bảo, diệt sát quỷ vật cấp thấp.

Hơn phân nửa Hồng thành đều bị huỷ diệt, hơn vạn dân chúng chết trên tay quỷ vật, thân sĩ phú thương chết hơn phân nửa. Toàn bộ Hồng thành biến thành địa ngục nhân gian.

Không qua bao lâu, ông lão áo bào trắng bay ra từ bên trong tiểu tháp.

“Lâm tiền bối, sao rồi? Đến tột cùng là xảy ra chuyện gì?”

Vương Thiên Văn thật cẩn thận hỏi. Nếu hắn lưu lại tuần phủ nha môn, hắn chưa chắc có thể tránh thoát kiếp này.

“Đây chỉ là quỷ vật được chăn nuôi, mấy năm nay có không ít tu sĩ cấp thấp mất tích một cách khó hiểu. Vốn tưởng bọn họ rời khỏi Đại Yến vương triều, không nghĩ tới đều bị tà tu bắt đi lấy đến nuôi dưỡng quỷ vật này. Nàng hàm oan mà chết, sát khí tận trời, lại có công pháp, bồi dưỡng thành lệ quỷ tương đối dễ dàng.”

Ông lão áo bào trắng chậm rãi nói. Tu tiên giới Trung Nguyên là trung tâm giao dịch của nhiều nơi, phần đông là thương lữ, buôn bán phồn hoa. Có lượng lớn tu sĩ đến tu tiên giới Trung Nguyên làm ăn.

Nếu không phải có nhiều đệ tử của các thế lực mất tích khó hiểu, Vạn tiên ti cũng sẽ không phát hiện có lượng lớn tu sĩ cấp thấp mất tích.

Chỉ tính tu sĩ cấp thấp chết trên tay Tôn Thuý Nhi đã có hơn sáu trăm người, còn có hơn vạn phàm nhân. Khó trách nàng có thể trở thành Quỷ vương trong khoảng thời gian ngắn. Đương nhiên, ngoại trừ lượng lớn tu sĩ cấp thấp và phàm nhân, nàng còn có công pháp quỷ đạo, mới có thể tu luyện đến Quỷ vương.

Nếu không như thế, nàng căn bản không có biện pháp trở thành Quỷ vương.

Đông ly giới là danh xưng chung của biên giới, Đông ly giới chỉ là một mặt cấp thấp, còn có mặt cấp cao.

Vương Thiên Văn bừng tỉnh đại ngộ. Ngay từ đầu hắn đã cảm thấy kỳ quái, sao lại đột nhiên xuất hiện một Quỷ vương Kim Đan kỳ.

“Vương tiểu hữu, ngươi lập tức dẫn người thanh chước quỷ vật. Lão phu lập tức phái viện binh lại đây.”

“Vâng, Lâm tiền bối.”

Vương Thiên Văn đáp ứng xuống dưới, dẫn theo một đội tu sĩ thanh chước quỷ vật còn lại.

Những quỷ vật này có cấp bậc cũng không cao, thắng ở số lượng quá nhiều.

Ba ngày sau, Vương Thiên Văn trở lại phủ nha. Vạn tiên ti phái tới một vị Nguyên Anh tu sĩ và năm vị Kim Đan tu sĩ. Còn có hơn trăm tu sĩ Trúc cơ.

“Ồ, Tần đạo hữu, sao ngươi lại ở đây? Ngươi không phải đang toạ trấn Triều Châu sao?”

Vương Thiên Văn nhìn về phía một nho sinh thanh sam có gương mặt trắng nõn, có chút kinh ngạc nói.

Bạn cần đăng nhập để bình luận