Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 2744: Tin tức (2)

Bên trong lầu các bố trí thanh lịch, trên vách tường treo một ít bức hoạ sơn thuỷ.

Trần Nguyệt Dĩnh ngồi trên chiếc ghế ngọc màu đỏ, sắc mặt âm trầm.

Triệu Kiền đứng ở một bên, đang báo cáo tình huống với nàng.

“Trần sư thúc, Diệp tiền bối trong miệng Vương tiểu hữu thật sự là Diệp tiền bối, Diệp Vân Lam của Thần binh môn sao?”

Triệu Kiền thật cẩn thận hỏi. Trần Nguyệt Dĩnh có tư oán với Thần binh ôn, đây cũng không phải là bí mật gì.

“Chưởng môn sư huynh dùng Thất tinh kính tra xét, lời của Vương tiểu hữu nhất định không giả. Về phần Lâm sư huynh thì khó mà nói. Ta còn chưa rõ chút tâm tư này của hắn sao, không chừng là muốn làm ta chán ghét.”

Trần Nguyệt Dĩnh không cho là đúng nói.

“Vạn nhất thật sự là Diệp Vân Lam, vậy…”

Triệu Kiều lộ vẻ chần chờ, bằng hữu của kẻ địch cũng là kẻ địch.

“Hừ, cho dù thật sự là Diệp Vân Lam thì sao? Bọn họ là tu sĩ phi thăng, đương nhiên thuộc phái chúng ta. Nhưng công pháp bọn họ tu luyện là một vấn đề, trưởng lão truyền công đã là người của Lâm sư huynh. Lần này nhờ có chưởng môn sư huynh mở iệng, bọn họ có thể có được công pháp tu luyện Hoá thần kỳ. Nếu bọn họ tiến vào Luyện hư kỳ, chỉ sợ công pháp tu luyện về sau sẽ khó an bài.”

Trần Nguyệt Dĩnh nhíu mày nói. Công pháp bình thường thì không nói, công pháp Trấn Hải tông thì khó rồi.

Chấp pháp điện bị bản thổ phái nắm giữ, nếu lén truyền thị công pháp Trấn Hải tông cho Vương Trường Sinh và Uông Như Yên, sẽ là tội lớn. Tống Nhất Minh biết cũng sẽ không dễ dàng bỏ qua.

Tu sĩ tu luyện công pháp của Trấn Hải tông đều sẽ phải phát huyết thệ, không thể truyền thụ cho hậu nhân. Nếu không tu vi sẽ không tiến, chỉ điểm tu luyện và truyền thụ là hai chuyện khác nhau. Chỉ diểm chính là chỗ nào không đủ thì chỉ ra để cải thiện.

“Không bằng để bọn họ sửa tu công pháp đi! Chúng ta cung cấp công pháp cho bọn họ, buộc chặt bọn họ lên phi thăng phái chúng ta.”

Triệu Kiền đề nghị nói. Vương Trường Sinh và Uông Như Yên mới đến, muốn có được một bộ công pháp tốt đặc biệt khó khăn.

“Việc này không vội, trước tiên xem bọn họ đứng về phía nào đã. Được rồi, ngươi trở về đi! Trọng thưởng cho Liễu Dương, để hắn bảo vệ tốt Thăng linh đài. Mặt khác, báo tin tức này cho các đệ tử trông coi Thăng Linh đài. Nếu có tu sĩ hạ giới phi thăng đến địa bàn của chúng ta, ắt có trọng thưởng. Đặc biệt chú ý đến Thiên Hải đảo, tổ tiên ta xuất thân từ Thiên Hải giới, đã vạn năm rồi chưa có tu sĩ phi thăng đến địa bàn Trấn Hải cung. Lần trước vất vả lắm mới tu tu sĩ phi thăng từ Thiên Hải giới, kết quả lại dừng ở địa bàn của Ngọc Dương phái.”

Trần Nguyệt Dĩnh dặn dò, Hoá thần tu sĩ ở hạ giới sẽ phi thăng từ những địa điểm khác nhau, vị trí xuất hiện ở Huyền Dương giới cũng không giống. Đối với các thế lực mà nói, tu sĩ phi thăng từ dưới hạ giới là đối tượng mượn sức trọng điểm.

Triệu Kiều lên tiếng, khom người lui ra.



Trôi qua một tháng thời gian.

Một toà trang viên u tĩnh, Vương Trường Sinh, Uông Như Yên và Phương Minh đang ngồi bên trong thạch đình nói chuyện phiếm.

Trong khoảng thời gian này Phương Minh thường xuyên đến đây, giảng giải cho bọn họ tình huống của Trấn Hải cung và Huyền Dương giới.

Phương Minh cũng không nói nhiều về Huyền Dương giới. Hắn chưa từng rời khỏi Huyền Linh đại lục, trọng điểm hắn nói đều về chuyện của Trấn Hải cung.

Thế lực của phi thăng phái ở Chấp sự đường tương đối mạnh, mà bản thổ phái có sức mạnh ở Chấp pháp đường. Mỗi một môn phái đều có phi thăng phái và bản thổ phái, nói tóm lại, thế lực của bản thổ phái tương đối mạnh. Cũng không có biện pháp, mấy ngàn năm hoặc hơn vạn năm mới có vài vị tu sĩ phi thăng. Thế lực phi thăng phái mở rộng tương đối chậm.

“Phương sư bá, ngài có từng nghe qua về Tứ Quý kiếm tôn hoặc Thiên Lang chân quân không? Hai người bọn họ đều có uy danh hiển hách ở Đông Ly giới.”

Vương Trường Sinh tò mò hỏi. Hơn vạn năm qua nổi danh nhất ở Đông Ly giới là Tứ Quý kiếm tôn và Thiên Lang chân quân. Đặc biệt là Tứ Quý kiếm tôn, đã đi qua nhiều dị giới, sau lại không rõ tung tích.

“Tứ Quý kiếm tôn? Thiên Lang chân quân? Chưa từng nghe nói qua. Khả năng bọn họ đang bế quan tu luyện, cũng có khả năng xuất hiện ở địa bàn của dị tộc, bị dị tộc tiêu diệt.”

Phương Minh không cho là đúng nói. Hoá thần tu sĩ ở những địa phương khác nhau phi thăng đến Huyền Dương giới, điểm dừng chân cũng sẽ khác nhau.

Hắn đột nhiên nhớ tới chuyện gì, nói tiếp: “Đúng rồi, các ngươi có nghĩ tới chuyện sinh thêm đứa con nữa để phát triển gia tộc không? Ở hạ giới không phải các ngươi cũng có gia tộc sao? Thành lập gia tộc ở linh giới, thu thập tài nguyên tu tiên hoặc tìm hiểu tin tức cũng thuận tiện hơn. Nếu ở lại Trấn Hải cung, bọn họ đều là đệ tử Trấn Hải cung, phúc lợi không cần nói đến nữa. Nếu muốn tự lập cũng không thành vấn đề. Tự lập tương đối tự do, nhưng tất cả tài nguyên tu tiên đều phỉa dựa vào chính mình, tương đối vất vả.”

“Sinh con dưỡng cái, thành lập gia tộc?”

Vương Trường Sinh và Uông Như Yên ngây ngẩn cả người. Lời này của Phương Minh chạm đến tâm khảm của bọn họ.

Bọn họ thật sự không muốn ăn nhờ ở đậu. Thời điểm tại hạ giới, bọn họ là một nhà đứng đầu. Đến Huyền Dương giới, bọn họ có được đãi ngộ không tồi, nhưng trói buộc cũng không ít. Bọn họ hơi cảm thấy không thích hợp.

Lầu vàng đài bạc cũng không bằng ổ chó của bản thân. Nếu có thể tự lập, bọn họ cũng không muốn ở lại Trấn Hải cung. Có thể là thế lực phụ thuộc Trấn Hải cung.

Bạn cần đăng nhập để bình luận