Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 6347: Hoa Khai Khoảnh Khắc (2)

Đại hán áo tím biến sắc, còn chưa kịp tránh đi, tấm bùa màu xanh nổ tung, hóa thành một mảng hào quang màu xanh thật lớn, bao phủ bóng người đại hán áo tím, truyền ra một tiếng nam tử thê thảm.

Một mảng hào quang màu tím chói mắt sáng lên, hiện ra bóng người đại hán áo tím, sắc mặt hơi tái nhợt, thần hồn bị hao tổn, cũng may thương thế không nặng.

Thiên địa biến sắc, những đóa hoa màu xanh thật lớn xuất hiện ở đỉnh đầu đại hán áo tím, đóa hoa màu xanh trong suốt lấp lánh, giống như tiên ngọc chế tạo thành.

Đóa hoa màu xanh nhẹ nhàng nhoáng lên một cái, vô số cánh hoa màu xanh bay xuống, lao thẳng đến đại hán áo tím.

Đại hán áo tím không biết cánh hoa màu xanh là cái gì, không dám đón đỡ, ngoài thân nở rộ hào quang màu tím, một màn hào quang màu tím theo đó hiện lên.

Một đạo hào quang màu xanh lướt qua, màn hào quang màu tím giống như tờ giấy, tan vỡ trong nháy mắt, hào quang màu xanh lóe lên, Vương Thanh Bách xuất hiện ở trước người đại hán áo tím, ngón trỏ tay phải nở rộ hào quang màu xanh, lao thẳng đến đầu đại hán áo tím đầu.

Nắm tay phải đại hán áo tím nở rộ hào quang màu tím, tung một cú đấm, đón đỡ ngón trỏ tay phải của Vương Thanh Bách.

Ngón trỏ tay phải Vương Thanh Bách điểm nhẹ một cái, một đạo hào quang màu xanh bắn ra, đánh lên nắm tay đại hán áo tím.

“Thần hồn công kích!”

Đại hán áo tím nhíu mày.

Vương Thanh Bách hóa thành một tàn ảnh, biến mất khỏi chỗ cũ, hắn cũng không tính chính diện đối đầu với đối phương.

Vô số cánh hoa màu xanh rơi ở trên người đại hán áo tím, đại hán áo tím lộ vẻ mặt thống khổ, hắn kinh hãi phát hiện, khí huyết cùng tiên nguyên lực đang nhanh chóng trôi đi.

Một đóa tiên hoa bảy màu từ đầu hắn chui ra, chậm rãi lớn lên.

Đạo thuật Hoa Khai Khoảnh Khắc, có thể hấp thụ tinh huyết cùng tiên nguyên lực kẻ địch sinh trưởng ra một đóa tiên hoa bảy màu, đến cuối cùng thần hồn cũng sẽ bị tán loạn, khi tiên hoa bảy màu héo rũ, cũng chính là lúc kẻ địch chết.

Một cái Nguyên Anh cỡ nhỏ bay ra khỏi cơ thể, còn chưa bay ra xa bao nhiêu, một tàn ảnh bay qua, một tấm bùa lóe ra hào quang màu xanh dán ở trên người Nguyên Anh, ánh mắt Nguyên Anh dại ra, không nhúc nhích.

“Giết anh ta, hủy pháp thân chị dâu ta, muốn chết không dễ dàng như vậy. Ngươi yên tâm, ta sẽ rút hồn phách của ngươi ra, rút hồn luyện phách, khiến ngươi muốn sống không được muốn chết không xong.”

Vương Thanh Bách thu Nguyên Anh vào trong một cái hộp ngọc màu xanh, lấy ra một tấm bùa màu bạc, dán trên nắp hộp.

Lúc này, pháp thân của đại hán áo tím cũng biến thành một khối thây khô, tiên hoa bảy màu cũng héo rũ.

Vương Thanh Bách bấm pháp quyết, bông hoa khổng lồ màu xanh tán loạn.

“Đây chính là đạo thuật sao!”

Vương Thanh Bách lẩm bẩm, vẻ mặt hưng phấn, hắn là lần đầu tiên thi triển đạo thuật Hoa Khai Khoảnh Khắc đối địch, uy lực đặc biệt mạnh.

Hắn lục soát đi tài vật trên người đại hán áo tím, thiêu hủy thi thể, lấy ra một tấm pháp bàn màu xanh, đánh vào một đạo pháp quyết, nói: “Phu nhân, ta đã giải quyết xong, các ngươi trở về đi!”

“Được.”

Tiếng của Hạ Hầu Dao vang lên.

Không qua bao lâu, một đạo độn quang màu xanh từ nơi xa bay tới, lóe lên một cái đáp ở trước mặt Vương Thanh Bách, chính là Hạ Hầu Dao.

Hai tay Hạ Hầu Dao nâng Nguyên Anh của Đổng Tuyết Ly, Đổng Tuyết Ly mở miệng hỏi: “Thanh Bách, ngươi khiến hắn thần hồn câu diệt rồi?”

“Không, bắt giữ Nguyên Anh của hắn, chậm rãi tra tấn hắn.”

Vương Thanh Bách giải thích.

“Vậy thì tốt, đi thu liễm thi thể anh của ngươi trước.”

Đổng Tuyết Ly lộ vẻ mặt đau thương.

Vương Thanh Bách cùng Hạ Hầu Dao gật gật đầu, hướng về nơi xa bay đi.

...

Ở sâu trong Vạn Tiên đại lục, một thung lũng nhỏ ba mặt là núi, Càn Kim Tử đứng ở trước một vách đá gập ghềnh, trên vách đá có một màn hào quang màu vàng, lóe lên phù văn.

Càn Kim Tử há mồm phun ra một ngọn lửa màu vàng vóng, rơi ở trên màn hào quang màu vàng, màn hào quang màu vàng bốc lên một làn khói, vặn vẹo biến hình.

Hắn phất tay áo, chín tấm gương nhỏ lóe lên hào quang vàng óng bay ra, lơ lửng ở đỉnh đầu của hắn, bấm pháp quyết, chín tấm gương nhỏ màu vàng nhất thời nở rộ hào quang vàng óng, đồng thời phun ra một đạo hào quang vàng óng thô to, hội tụ lại với nhau, đánh lên màn hào quang màu vàng, màn hào quang màu vàng lõm xuống.

Càn Kim Tử tung một cú đấm, một nắm đấm khổng lồ màu vàng bay ra, chuẩn xác đánh lên màn hào quang màu vàng, màn hào quang màu vàng nháy mắt tan vỡ, hiện ra một miệng hang rộng vài trượng.

Hắn phất tay áo, một tấm bùa lóe lên hào quang vàng óng bay ra, đánh vào một đạo pháp quyết, lá bùa màu vàng nổ tung, hóa thành một đại hán áo vàng dáng người khôi ngô, ngoài thân lóe lên phù văn, phù binh.

Đại hán áo vàng bước vào, cũng không có gì khác thường, Càn Kim Tử lúc này mới đi theo.

Không qua bao lâu, hắn tới một cái hang rộng khoảng một mẫu, trong hang có một bộ hài cốt hình người, trước ngực hài cốt có một cái yếm màu vàng, xương tay trái có một cái vòng tay trữ vật màu vàng.

Đại hán áo vàng lộ ra vẻ mặt vui mừng, đúng lúc này, hắn biến sắc, ngoài thân nở rộ hào quang vàng óng, một màn hào quang màu vàng dày đặc theo đó hiện lên, bảo vệ toàn thân.

Một bóng đen bỗng dưng hiện lên, rất nhẹ nhàng xuyên qua màn hào quang màu vàng, chui vào trong cơ thể Càn Kim Tử.

Bạn cần đăng nhập để bình luận