Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 2741: Phúc lợi nhập môn hậu hĩnh (2)

Ngọc thạch màu lam truyền ra thanh âm thanh lệ dễ nghe của một cô gái: “Một năm trước, Thú nhân tộc tập kích ba mươi sáu thành biên giới của nhân tộc chúng ta. Lượng lớn tu sĩ Nhân tộc bỏ mình. Lúc đám người Đa Tình công tử đuổi tới, giết được hai gã Thú nhân tộc Luyện hư kỳ, lúc này Thú nhân tộc mới bại lui.”

“Phương sư đệ, đây là hai vị đệ tử vừa mới nhập môn sao? Tu vi cũng quá thấp rồi!”

Người nam áo vàng khẽ cười nói.

“Bọn họ là tu sĩ phi thăng từ hạ giới, chưởng môn sư bá bảo ta an trí thích đáng cho bọn họ. Ta dẫn bọn họ đến đây nhận phúc lợi.”

Phương Minh giới thiệu nói. Sự vụ chủ yếu của Chấp sự điện được phi thăng phái nắm giữ. Bản thổ phái chỉ nắm trong tay một ít chức vụ, người nam áo vàng này thuộc bản thổ phái.

Có phe phái là chuyện tốt, có cạnh tranh mới có tiến bộ. Ít nhiều có thể phòng ngừa tham ô.

“Phi thăng từ hạ giới?”

Trong mắt người nam áo vàng loé lên chút ngạc nhiên. Nhìn về phái Vương Trường Sinh và Uông Như Yên, cũng không nói thêm gì nữa.

Hắn đứng dậy, lấy ra một tấm lệnh bài màu lam, nhẹ nhàng hướng về vách đá phía sau. Hai đạo lam quang nhập vào bên trong, bay ra hai cái trữ vật giới.

“Dựa theo quy củ, mỗi một tu sĩ phi thăng có thể có được trăm vạn linh thạch, hai kiện linh bảo, mười vạn điểm thiện công. Huyền tâm đan, Vân hải đan, Tẩy trần đan, mỗi loại một lọ. Hai kiện Thiên hải vân y, một ngôi nhà, năm vạn mẫu linh điến. Một con linh thú cấp bốn. Các ngươi đi Vạn thú điện tìm một con linh thú cấp bốn phù hợp đi. Nếu không muốn có, có thể đổi lấy tài nguyên tu tiên khác.”

Người nam áo vàng chậm rãi nói, đưa hai chiếc trữ vật giới cho Vương Trường Sinh và Uông Như Yên.

Vương Trường Sinh và Uông Như Yên bị doạ sợ rồi. Phi thăng tu sĩ có đãi ngộ tốt như vậy sao? Còn vượt xa tưởng tượn của bọn họ.

“Hoàng sư huynh, chưởng môn sư bá nói sẽ an trí bọn họ thích đáng. Lấy thêm hai bình Tẩy trần đan và hai kiện linh bảo đi.”

Phương Minh nhíu mày nói, cố ý nhấn mạnh hai chữ “Thích đáng”.

Có thích đáng hay không khác biệt rất lớn.

Người nam áo vàng nhướng mày, hơi hơi trầm ngâm. Sau vẫn lấy một tay nhoáng về hướng vách đá, bốn bình sứ và hai hộp ngọc màu xanh tinh mỹ bay ra.

“Mỗi người lại có nhiều thêm hai bình Tẩy trần đna và một món linh bảo. Nếu đưa quá nhiều, ta cũng không tiện bẩm báo lên trên.”

Người nam áo vàng nhíu mày nói.

Sắc mặt Phương Minh hào hoãn, để cho Vương Trường Sinh và Uông Như Yên nhận lấy mấu thứ này.

“Nếu những thứ này đều không thành vấn đề rồi, vậy đưa ra lệnh bài để nhỏ máu nhận chủ thôi! Về sau dựa vào lệnh bài thân phận có thể ra vào tổng đàn.”

Người nam áo vàng dặn dò.

Vương Trường Sinh và Uông Như Yên mỗi người lấy ra một lệnh bài màu lam nhạt, mặt trên có khắc hai chứ “Trấn Hải”. Đây là lệnh bài thân phận của Trấn Hải cung.

Bọn họ nhỏ máu nhận chủ, sau đó đi theo Phương Minh rời khỏi.

Ra khỏi Chấp sự điện, Phương Minh thả ra một con cự hạc toàn thân trắng noãn, mở miệng nói: “Vương sư đệ, Uông sư muội, ta sắp xếp chỗ ở cho các ngươi. Nghỉ ngơi cho tốt một đoạn thời gian rồi nói sau.”

Phương Minh nói xong lời này, nhảy lên trên lưng cự hạc màu trắng, Vương Trường Sinh và Uông Như Yên cũng theo sát phía sau.

Tiếng chim hót thánh thót vang lên, hai cánh của cự hạc màu trắng nhẹ nhàng vỗ, bay về hướng trời cao.

Một khắc đồng hồ sau, cự hạc màu trắng xuất hiện trên không một sơn cốc ba mặt là núi. Trong cốc bị sương mù dày đặc che lấp, thấy không rõ tình hình bên trong.

Phương Minh lấy ra một mặt lệnh bài màu lam, nhẹ nhàng hướng về phía sơn cốc, nhoáng lên một cái. Bắn ra một đạo lam quang, sương mù dày đặc kịch liệt quay cuồng, sau đó biến mất không thấy.

Sương mù tán đi, lộ ra một trang viên lớn hơn ngàn mẫu. Đình đài lầu các, hoa viên thuỷ tạ, núi giả cổ thụ, thứ gì cũng có.

“Đệ tử mới nhập môn đều ở lại tổng đàn một đoạn thời gian. Đợi quen thuộc tình huống lại phái ra ngoài làm việc, các ngươi không cần sốt ruột, an tâm ở lại đây. Các ngươi mới đến, còn chưa quen thuộc tình huống ở tổng đàn, đề nghị các ngươi không cần chạy loạn. Từ ngày mai trở đi, ta sẽ giới thiệu tình huống hiện tại của Huyền Dương giới và Trấn Hải tông cho các ngươi.”

Phương Minh đưa lệnh bài màu lam cho Vương Trường Sinh, cười nói.

“Vậy làm phiền Phương sư bá rồi.”

Vương Trường Sinh lên tiếng cảm ơn, nhận lấy lệnh bài.

Phương Minh tiếp tục dặn dò vài câu, sau đó quay về Chấp sự điện.

Vương Trường Sinh và Uông Như Yên dừng bên trong tràn viên, kích hoạt cấm chế.

Cuồn cuộn sương trắng lại hiện lên , che kín cả toà trang viên.

Vương Trường Sinh và Uông Như Yên đi vào một toà thạch đình màu xanh. Hai người đều lấy ra một chiếc trữ vật giới, lấy đồ vật bên trong ra.

Một vạn khối trung phẩm linh thạch. Xem ra trung phẩm linh thạch là tiền thường được dùng ở linh giới. Chuyện này cũng có thể lý giải được, Huyền Dương giới linh khí dư thừa, dùng trung phẩm linh thạch làm đồng tiền cũng là chuyện bình thường.

Mỗi người ba món linh bảo, hai kiện linh bảo công kích và một kiện linh bảo phòng ngự.

Huyền tâm đan là đan dược chữa thương, Vân hải đan có công hiệu tinh tiến pháp lực. Về phần Tẩy trần đan, cực quan trọng với tu sĩ phi thăng linh giới, liên quan đến tính mạng.

Tu sĩ hạ giới sau khi phi thăng linh giới, khí tức hạ giới trên người quá nồng hậu. Nếu không tẩy đi khí tức hạ giới trên người, cứ mỗi một trăm năm sẽ đưa tới tiểu thiên kiếp. Uy lực của tiểu thiên kiếp sẽ dần cường đại.

Bạn cần đăng nhập để bình luận