Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 1772: Tình báo quan trọng (2)

Đấu thú tự nhiên phải có phần thưởng, nếu không người nào cũng đấu thú với Vương Thanh Linh, Vương Thanh Linh quá thiệt thòi rồi.

“Ha ha, ta đã nói mà! Bách Linh tiên tử khẳng định sẽ thắng, cấp bậc không đại biểu tất cả.”

“Ài, Bách Linh tiên tử chưa thả ra Băng Phong Giao, vốn tưởng Ly Hỏa Mãng của Tôn đạo hữu có thể đánh bại Địa Long Khâu, dù sao Ly Hỏa Mãng của Tôn đạo hữu thắng cũng không ít, không ngờ vẫn thua Địa Long Khâu, Bách Linh tiên tử danh bất hư truyền.”

“Bách Linh tiên tử là cháu gái Thanh Liên tiên lữ, còn là đường muội của Thanh Liên Kiếm Tôn, tự nhiên không phải người bình thường có thể sánh bằng.”

Tu sĩ chung quanh mồm năm miệng mười nhao nhao nghị luận, Thanh Liên Kiếm Tôn trong miệng bọn họ, tự nhiên là Vương Thanh Sơn.

Vương Thanh Sơn là cháu Thanh Liên tiên lữ, bên ngoài xưng hô hắn là Thanh Liên Kiếm Tôn. Một ngàn vị kiếm tu, cũng không nhất định có thể có một vị kiếm tu được xưng kiếm tôn, phàm là kiếm tu có thể được số đông tu sĩ công nhận là kiếm tôn, thực lực, thiên phú cùng lòng hướng đạo đều là nhân tuyển hàng đầu. Toàn bộ Đông Hoang, có thể đạt được xưng hào kiếm tôn, chỉ có Tiêu Dao Kiếm Tôn sư phụ Vương Thanh Sơn, từ một điểm này có thể nhìn ra, tu sĩ khác xem trọng Vương Thanh Sơn bao nhiêu.

“Còn có vị đạo hữu nào nguyện ý chỉ giáo?”

Vương Thanh Linh nheo đôi mắt lại, nhìn về phía tu sĩ Kết Đan khác.

Nàng thắng nhiều thua ít, ngự linh sư bình thường căn bản không phải đối thủ của nàng.

Các tu sĩ Kết Đan nhìn nhau, không một ai tiến lên, mấy năm nay ngự linh sư thua ở trên tay Vương Thanh Linh không có một trăm cũng có tám mươi, bọn họ cũng không muốn tự rước lấy nhục.

“Thật sự không có đạo hữu nguyện ý chỉ giáo sao? Ta nguyện ý lấy một món pháp bảo làm tiền đặt cược.”

Giọng điệu của Vương Thanh Linh tràn ngập dụ hoặc, nàng đấu thú với tu sĩ khác là vì hóa giải bình cảnh, chỉ cần có thể hóa giải bình cảnh, thua một món pháp bảo cũng không có gì.

Các tu sĩ Kết Đan ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, ai cũng không muốn làm chim đầu đàn. Tu sĩ có thể thắng Vương Thanh Linh đã ít lại càng ít, nếu ứng chiến, tự nhiên cũng cần lấy ra tiền đặt cược, bọn họ thua không nổi.

Thật lâu không có tu sĩ đáp lại, Vương Thanh Linh có chút thất vọng, thu hồi Địa Long Khâu.

“Thu Minh, chúng ta đi thôi!”

Nàng cùng Vương Thu Minh đi ra ngoài, tính vài ngày nữa lại đến xem.

Bọn họ còn chưa đi xa, đột nhiên nhìn thấy Vương Trường Sinh, bọn họ vội vàng đẩy nhanh bước chân.

“Các cháu đi theo ta.”

Vương Trường Sinh mỉm cười, cùng Uông Như Yên xoay người rời khỏi, Vương Thanh Linh và Vương Thu Minh vội vàng đuổi theo.

Nửa khắc đồng hồ sau, bọn họ xuất hiện ở bên trong một tòa nhà vườn yên tĩnh.

Vương Trường Sinh và Uông Như Yên ngồi ở trong đình đá, Vương Thanh Linh với Vương Thu Minh đứng ở một bên. Bọn họ báo cáo cho Vương Trường Sinh cùng Uông Như Yên tình huống mấy năm nay, đặc biệt tình huống của gia tộc.

Biết được gia tộc mọi thứ đều ổn, Vương Trường Sinh cùng Uông Như Yên lúc này mới yên lòng.

Xem ra Cửu U tông còn chưa phát hiện hung phạm là ai, giả thiết một lần, năm đó tiêu diệt ba chỗ cứ điểm của Vương gia không phải Cửu U tông, Cửu U tông quả thật không tra đến trên người Vương gia, chỉ dựa vào một con Trấn Hải Viên, không thể nào điều tra.

Tử Nguyệt tiên tử phái người đưa tới tình báo dẫn tới Vương Trường Sinh chú ý, nhật nguyệt vô dạng, giấy không gói được lửa.

Nhật Nguyệt chỉ là Nhật Nguyệt cung, giấy không thể gói được lửa, chỉ hẳn là sự kiện nào đó đã bại lộ.

Vương Trường Sinh cùng Tử Nguyệt tiên tử ở Nam Hải có hai kẻ địch chung, thứ nhất là Nhật Nguyệt cung, thứ hai là Hoàng Long đảo. Tử Nguyệt tiên tử nói hẳn là Hoàng Long đảo phát hiện Vương Trường Sinh là hung thủ giết chết Viên Cương.

Trôi qua hơn ba mươi năm, Hoàng Long đảo vẫn chưa áp dụng bất cứ hành động gì, có hai khả năng. Thứ nhất, Hoàng Long đảo không có chứng cớ, không dám làm bừa; Thứ hai, Hoàng Long chân nhân kiêng kị thực lực Vương gia, tạm thời không muốn cứng đối cứng.

Đổi vị trí tự hỏi, nếu Vương Trường Sinh là Hoàng Long chân nhân mà nói, hắn sẽ phái người mua chuộc tu sĩ Vương gia, liên lạc kẻ địch của Vương gia, kẻ địch của kẻ địch là bạn.

Đánh rắn không chết ngược lại bị cắn, hoặc là không động thủ, hoặc là không cho đối thủ cơ hội báo thù.

Vương gia bề ngoài có ba vị tu sĩ Nguyên Anh, nếu là muốn đối phó Vương gia, ít nhất cần vận dụng sáu tu sĩ Nguyên Anh. Hoàng Long đảo vốn có ba vị tu sĩ Nguyên Anh, đã chết một, còn lại hai người, nói cách khác, Hoàng Long chân nhân cần liên lạc bốn tu sĩ Nguyên Anh, muốn thuyết phục bốn tu sĩ Nguyên Anh tiêu diệt Thanh Liên tiên lữ, trả giá đặc biệt lớn.

Đổi vị trí tự hỏi, nếu là có người mời Vương Trường Sinh đi tiêu diệt tu sĩ Nguyên Anh thành danh nhiều năm, không phải linh thạch cùng pháp bảo có thể sai phái được, hoặc là linh bảo, hoặc là linh dược quý hiếm hoặc thứ khác đặc biệt hiếm thấy.

Hoàng Long chân nhân không ngu, tu sĩ Nguyên Anh khác cũng không ngốc, người có gia có thất chưa chắc sẽ đáp ứng, một khi giết không được Thanh Liên tiên lữ, tương đương kết thù tới chết với Vương gia. Tán tu bốn biển là nhà, khẩu vị bọn họ rất lớn.

Có chút phiền phức là, Vương Thanh Linh làm ra động tĩnh quá lớn ở tu tiên giới Trung Nguyên, chuyện Vương Trường Sinh và Uông Như Yên du lịch ở tu tiên giới Trung Nguyên, rất có thể đã truyền tới bên tai Hoàng Long chân nhân.

Bạn cần đăng nhập để bình luận