Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 2794: Tống Ngọc Thiền

“Không phải bọn Tôn sư điệt đóng ở Huyền Nguyệt đảo sao? Nhanh như vậy đã đổi người rồi?”

Cô gái váy bạc tò mò hỏi.

“Tôn sư điệt quay về tổng đàn bế quan tu luyện, Vương sư điệt được tổng đàn điều qua.”

Tống Phong giải thích.

Rất nhanh, Vương Trường Sinh đi đến. Hắn nhìn thấy cô gái váy bạc, trong lòng “lộp bộp” một chút. Hắn thật không ngờ cô gái váy bạc cũng xuất hiện ở đây.

“Đây là Tống sư muội, không phải người ngoài.”

Tống Phong giới thiệu.

“Đệ tử bái kiến Tống sư bá, Tống sư thúc.”

Vương Trường Sinh khom mình hành lễ, thần sắc cung kính.

“Là ngươi!”

Cô gái váy bạc nhìn đến Vương Trường Sinh, trên mặt lộ ra thần sắc hứng thú.

“Sao vậy? Tống sư muội quen biết Vương sư điệt sao?”

Tống Phong có chút tò mò hỏi. Vương Trường Sinh mới được điều đến Huyền Linh đảo không bao lâu.

“Không có, khi nãy lúc mua một chút thứ, có gặp mặt hai lần. Không nghĩ tới cũng là tu sĩ Trấn Hải cung chúng ta.”

Cô gái váy bạc thuận miệng giải thích.

Trên mặt Tống Phong lộ thần sắc bừng tỉnh đại ngộ. Ánh mắt dừng trên người Vương Trường Sinh, mặt lộ vẻ khen ngợi rồi nói: “Ngươi tiến vào Hoá thần trung kỳ rồi? Không tồi, xem ra ngươi rất dụng tâm tu luyện.”

“Sao vậy? Vương sư điệt chỉ mới Hoá thần sơ kỳ đã bị cắt cử đến toạ trấn Huyền Linh đảo?”

Cô gái váy bạc nhíu mày nói, trong mắt tràn đầy hoang mang.

“Quả thật như thế, có gì không ổn sao?”

Vương Trường Sinh đầu đầy mờ mịt, thần khắc khẩn trương.

Hắn tưởng mình đã làm sai chuyện gì, vị Tống sư thúc dường như không phải người của phi thăng phái.

“Vương sư điệt và phu nhân hắn phi thăng từ hạ giới đến, đây là mệnh lệnh của chưởng môn sư bá. Để bọn họ toạ trấn Huyền Linh đảo, bọn họ cũng không làm sai việc gì.”

Tống Phong giải thích nói.

Sắc mặt cô gái váy xanh chậm lại, không nói thêm gì.

“Vương sư điệt, ngươi không toạ trấn ở Huyền Linh đảo, chạy tới Huyền Nguyệt đảo là có chuyện gì sao?”

Vẻ mặt Tống Phong ôn hoà cất lời.

Vương Trường Sinh liếc mắt nhìn cô gái váy xanh, tựa như có lời khó nói. Từ phản ứng của cô gái váy bạc, dường như là người của bản thổ phái. Nhưng xem thái độ của Tống Phong, lại giống như không phải.

Mặc kệ nói như thế nào, hắn muốn làm trợ thủ cho Tống Phong, nếu xét từ cung quy có vẻ không thích hợp.

“Tống sư muội là người một nhà, có chuyện ngươi cứ nói thẳng, không cần cố kỵ.”

Tống Phong giải thích.

“Đệ tử nghe nói Tống sư bá đang tìm trợ thủ luyện khí. Đệ tử hơi biết luyện khí thuật, muốn giúp đỡ Tống sư bá một tay.”

Vương Trường Sinh thật cẩn thận hỏi.

Tống Phong nhướng mày, đang định mở miệng cự tuyệt. Nhưng hắn xoay chuyển ánh mắt, dừng trên người cô gái váy bạc, rồi nói: “Không thành vấn đề, Tống sư muội, ngươi học tập luyện khí thuật cùng Lâm sư thức, trình độ luyện khí khẳng định không thể thấp hơn so với ta. Như vậy đi! Vương sư điệt gia cho ngươi xử lý, ngươi chỉ điểm hắn luyện khí. Xem như bồi dưỡng nhân tài cho Trấn Hải cung. Vương sư điệt, ngươi cần phải hảo hảo học tập Tống sư muội. Có thể cùng Tống sư muội học tập luyện khí là chuyện không biết bao nhiêu đệ tử tha thiết ước mơ.”

“Lâm sư thúc? Tống sư muội?”

Vương Trường Sinh đột nhiên nghĩ đến một người, con gái duy nhất của chưởng môn Tống Nhất Minh, Tống Ngọc Thiền. Chẳng lẽ chính là cô gái váy bạc?

Không sai, cũng chỉ có Tống Ngọc Thiền, Tống Phong mới có thể khách khí như vậy. Hợp thể tu sĩ ở Trấn Hải cung chỉ có Lâm Thiên Long. Có thể cùng Lâm Thiên Long học tập luyện khí, cũng chỉ có thể là Tống Ngọc Thiền.

Nghe nói nàng là thiên chi kiêu nữ, chưa đến ngàn năm đã tu luyện đến Luyện hư kỳ. Tần Minh từng tiết lộ, Tống Ngọc Thiền có quan hệ không tồi với phi thăng phái và bản thổ phái. Thực có khả năng trở thành chưởng môn tiếp theo.

Trấn Hải cung từ trước đến nay chỉ xuất hiện một vị nữ chưởng môn, còn lại đều là nam.

Cô gái váy bạc chính là Tống Ngọc Thiền, mày liễu nàng vừa nhíu. Lời này của Tống Phong tương đương với việc chỉ ra thân thế của nàng. Hiển nhiên, Tống Phong không hy vọng bị nàng quấy rầy.

“Còn nhờ Tống sư thúc chỉ điểm nhiều hơn.”

Vương Trường Sinh cúi người hành lễ với Tống Ngọc Thiền, khách khí nói.

Tống Ngọc Thiền gật gật đầu, rồi nói: “Được rồi! Một khi đã như vậy ngươi liền đi theo ta đi! Nhưng nếu Huyền Linh đảo có chuyện thì làm sao? Tìm người thay thế sẽ không hợp cung quy.”

“Vương sư điệt mới vào môn, có rất nhiều chỗ cần học tập. Cung quy là chết, ta làm vậy cũng là vì muốn vì Trấn Hải cung bồi dưỡng nhân tài. Tống sư muội hiểu cho.”

Tống Phong không cho là đúng nói. Hắn không muốn Tống Ngọc Thiền quấy rầy hắn luyện khí, để Vương Trường Sinh cuốn lấy nàng là tốt nhất.

Ngại thân phận của Tống Ngọc Thiền, hắn không tiện cự tuyệt yêu cầu của Tống Ngọc Thiền. Nhưng hắn không muốn bị Tống Ngọc Thiền quấy nhiễu, vừa hay có Vương Trường Sinh tìm tới cửa.

Tống Ngọc Thiền có quan hệ không tồi với hai đại phe phái của Trấn Hải cung. Chuyện này không thể bỏ qua công sức mở đường của Tống Nhất Minh. Đây cũng là lựa chọn tốt nhất, vô luận để cho phi thăng phái hay bản thổ phái đảm nhiệm chức trưởng môn, đối với Trấn Hải cung đều không phải là chuyện tốt. Tống Ngọc Thiền là lựa chọn tốt nhất, nàng quen thuộc tu sĩ của hai đại phái, cũng có thể trấn được hai đại phe phái.

“Được rồi! Ta sẽ hảo hảo chỉ điểm Vương sư điệt.”

Tống Ngọc Thiền đáp ứng xuống. Vương Trường Sinh là máu mới của phi thăng phái, nàng quả thật nguyện ý chỉ điểm một chút.

“Tống sư thúc, có một vị Hoàng sư điệt rất nhanh nhẹn, nàng cũng biết một chút luyện khí thuật, không biết có thể dẫn nàng theo hay không? Để nàng xử lý một ít chuyện vặt vãnh cũng không vấn đề gì.”

Thần sắc Vương Trường Sinh khẩn trương.

Bạn cần đăng nhập để bình luận