Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 4203: Tình huống Ngọc Thần giới (1)

Vương Mô Phi bất hạnh gặp nạn, gia tộc sẽ chiếu cố tốt hậu nhân của hắn. Trở về trong tộc đánh giá thành tích, Vương Thanh Bạch sẽ thỉnh công cho Vương Mô Phi, như vậy đãi ngộ của hậu nhân Vương Mô Phi sẽ tốt hơn rất nhiều.

Thần thức ba người Vương Anh Kiệt đảo qua, trên mặt đều lộ ra vẻ mặt kinh ngạc, lộ ra nét vui mừng.

Bọn họ bay về phía bầu trời, rời khỏi nơi đây.

...

Ở ngoài bí cảnh, một ngọn núi cao hiểm trở, năm vị tu sĩ Hợp Thể bọn Vương Trường Sinh đang nói chuyện phiếm.

Vương Trường Sinh đột nhiên ngẩng đầu, hướng về bầu trời nơi xa nhìn lại, nhíu mày: “Có hai vị đạo hữu tới đây.”

Liêu Trọng Yến vui mừng quá đỗi. Quách Ngọc Lân vì tranh đoạt bí cảnh đánh nhau to với nàng, hai con cháu Liêu gia đi gọi viện binh, xem ra viện binh đã đến.

Tu tiên giới dựa vào thực lực nói chuyện, cho dù bọn họ trước đó có hiệp nghị, bây giờ cũng có thể xé bỏ.

“Bọn họ tới rồi.”

Uông Như Yên mở miệng nói.

Bảy đạo độn quang từ trong cánh cửa ánh sáng màu xanh bay ra, chính là đoàn người Vương Hướng Vinh.

Liêu Trọng Yến cùng Quách Ngọc Lân nhíu mày, vẻ mặt đầy hoang mang. Tu sĩ Vương gia sao lại dẫn đầu đi ra? Chẳng lẽ bọn họ gặp yêu thú bậc bảy? Hay là nói bọn họ tìm được vật quý hiếm? Khẩn cấp rời khỏi bí cảnh.

Bảy người bọn Vương Hướng Vinh bay đến bên người Vương Trường Sinh, Vương Hướng Vinh truyền âm cho Vương Trường Sinh, hắn không nhắc đạt được cái gì, chỉ là nói Vương Mô Phi đã bị hại.

Cẩn thận không gặp sai lầm lớn. Tu tiên giới không ít bí thuật, chưa biết chừng có một số bí thuật có thể nghe trộm nội dung bọn họ truyền âm.

Cửu Nguyên Huyền Mộc, Cửu Nguyên Thạch, tài liệu pháp tướng... có thể tăng cường rất nhiều nội tình Vương gia, đặc biệt Cửu Nguyên Huyền Mộc, có thể đề cao độ nồng đậm của linh khí đảo Thanh Liên, tộc nhân ở trên đảo tu luyện, tốc độ tu luyện sẽ nhanh hơn.

Một đạo hào quang màu xanh xuất hiện ở phía chân trời xa xa, nhanh chóng hướng nơi này bay tới.

Không qua bao lâu, hào quang màu xanh dừng lại, hiện ra một con thuyền bay lóe ra hào quang màu xanh, hơn trăm tu sĩ đứng ở bên trên, Huyền Nguyệt Tiên Tử đứng ở trước nhất, một ông lão áo bào xanh sắc mặt hồng hào đứng ở bên cạnh Huyền Nguyệt Tiên Tử, cũng là một tu sĩ Hợp Thể.

“Dương tiên tử, Hứa đạo hữu, các ngươi đến rồi.”

Liêu Trọng Yến nhìn thấy Huyền Nguyệt Tiên Tử cùng ông lão áo bào xanh, mừng rỡ.

Như vậy, bí cảnh khẳng định sẽ không rơi vào trên tay người ngoài.

Ông lão áo bào xanh tên Hứa Ngọc Sâm, Hợp Thể sơ kỳ, hứa gia truyền thừa hơn một vạn năm, là gia tộc tu tiên Huyền Thanh phái nâng đỡ. Hứa gia cùng Liêu gia là đời đời kết giao, luôn luôn cùng nhau tiến thối.

Sắc mặt Quách Ngọc Lân trầm xuống. Huyền Thanh phái ra mặt, đừng nói chiếm cứ bí cảnh, muốn mang đi tài nguyên quý hiếm bên trong cũng không dễ dàng.

“Chúng ta còn có việc trong người, sẽ không ở lâu, cáo từ.”

Vương Trường Sinh triệu ra thuyền Thanh Loan, chở đám người Uông Như Yên rời khỏi.

“Khoan đã, Vương đạo hữu, bảo ngươi...”

Liêu Trọng Yến tự nhiên sẽ không cứ như vậy để Vương Trường Sinh rời khỏi, ít nhất bảo đám người Vương Thanh Bạch giao ra bộ phận thu hoạch.

“Để bọn họ đi.”

Huyền Nguyệt Tiên Tử ngắt lời Liêu Trọng Yến, nàng biết Thanh Liên tiên lữ lợi hại.

Huyền Thanh Tử mưu tính chủng tộc đại chiến, tu sĩ Hợp Thể của Huyền Thanh phái không nên ở lúc này tử chiến cùng tu sĩ Hợp Thể khác, nếu không ngày sau mộ binh tu sĩ Hợp Thể khác đối phó Tích tộc, tu sĩ Hợp Thể khác sẽ bằng mặt không bằng lòng.

Liêu Trọng Yến hơi sửng sốt, có chút không cam lòng.

“Dương tiên tử, tu sĩ Vương gia dẫn đầu từ bí cảnh rời khỏi, khẳng định kiếm được thứ tốt.”

Liêu Trọng Yến nhắc nhở.

“Dị tộc Hợp Thể trung kỳ cũng không phải đối thủ của Thanh Liên tiên lữ, ngươi là đối thủ của bọn họ?”

Huyền Nguyệt Tiên Tử trừng mắt nhìn Liêu Trọng Yến một cái, bực bội nói.

“Cái gì? Dị tộc Hợp Thể trung kỳ cũng không phải đối thủ của bọn họ?”

Liêu Trọng Yến kinh hô, vẻ mặt đầy chấn động.

Quách Ngọc Lân nhíu mày, trong mắt tràn đầy nét kiêng kị, ánh mắt lóe lên không ngừng, không biết đang nghĩ cái gì.

Lúc này, đoàn người Vương Trường Sinh đã rời khỏi.

Sau thời gian một chén trà nhỏ, con cháu Quách gia bọn Quách Tuyết Phỉ lục tục rời khỏi bí cảnh. Huyền Nguyệt Tiên Tử không làm khó bọn họ, để bọn họ rời khỏi, nhưng bí cảnh thuộc về Liêu gia.



Ngọc Thần giới, Tử Hỏa sơn mạch, nơi này là hang ổ Hỏa Tích nhất tộc.

Hỏa Tích nhất tộc vốn chỉ là một tiểu tộc không có cảm giác tồn tại của Ngọc Thần giới, tu sĩ Nguyên Anh cả tộc cộng lại còn không đến năm người. Ở trong thời gian mấy trăm năm, Hỏa Tích nhất tộc đột nhiên toát ra lượng lớn cao thủ, quét ngang thế lực khác, trở thành đại tộc số một Ngọc Thần giới.

Ngọc Thần giới ban đầu là Nhân tộc chiếm cứ địa vị chủ đạo, sau khi Hỏa Tích nhất tộc quật khởi, Nhân tộc trở thành nô lệ, thậm chí có dị tộc nuôi nhốt tu sĩ Nhân tộc.

Ở sâu trong Tử Hỏa sơn mạch, ánh lửa ngập trời, lượng lớn kiến trúc sụp đổ, có thể nhìn thấy lượng lớn người thằn lằn ngã ở trên mặt đất, không còn khí tức, máu tươi nhuộm đỏ mặt đất.

Một tòa cung điện màu đỏ sụp đổ hơn phân nửa, Vương Đức Thắng ngồi ở trên chủ tọa, ánh mắt âm trầm.

Bọn họ đột nhiên đánh tới cửa, Hỏa Tích nhất tộc bất ngờ không kịp phòng bị, tổn thất thê thảm nặng nề, Hóa Thần lưu thủ Tử Hỏa sơn mạch bị giết hết, nhưng Hỏa Tích nhất tộc thiếu tộc trưởng Tích Diễm dẫn theo một đám tinh nhuệ truyền tống rời khỏi.

Bạn cần đăng nhập để bình luận