Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 4287: Lật sông nghiêng biển (2)

Núi nước màu lam mang theo mười mấy ức vạn quân lực lượng, đánh lên trên người Bặc Ngọc.

《 Vạn Hải Tiên Kinh 》 độc môn thần thông Phiên Giang Đảo Hải! Pháp lực người sử dụng càng hùng hậu, có thể khống chế càng nhiều nước biển, uy lực càng lớn.

Tu luyện đến mức tận cùng, kẻ làm phép có thể khống chế lực lượng vạn hải đả thương địch thủ.

Thân thể Bặc Ngọc nổ tung, hóa thành một mảng lớn sương máu, ngay cả tinh hồn cũng chưa thể chạy ra, trực tiếp bị đánh giết, hư không tan vỡ, hiện ra một lỗ thủng thật lớn, cương phong nổi lên bốn phía, lượng lớn nước biển ùa vào trong lỗ thủng, nhưng rất nhanh, lỗ thủng đã khép lại.

Vương Trường Sinh thở hồng hộc, sắc mặt tái nhợt xuống. Hắn toàn lực thúc giục Chấn Hồn La, lại thêm Kỳ Lân Diệt Tiên Thủ và Phiên Giang Đảo Hải, pháp lực tiêu hao bảy thành, nếu không phải hắn và Uông Như Yên pháp lực chồng chất, sử dụng Phiên Giang Đảo Hải, nhắm chừng pháp lực không còn lại bao nhiêu.

Hắn là lần đầu tiên sử dụng Phiên Giang Đảo Hải đối địch, uy lực cũng vượt qua hắn dự kiến, 《 Vạn Hải Tiên Kinh 》 không hổ là công pháp tiên giới.

Từ khi Vương Trường Sinh cùng Uông Như Yên thoát vây, đến Vương Trường Sinh tiêu diệt Bặc Ngọc, thời gian không đến hai hơi thở, tốc độ cực nhanh, ra ngoài Biện Hao dự kiến.

Biện Hao trợn mắt há hốc mồm. Hắn tu đạo nhiều năm, cũng từng giao thủ với tu sĩ Hợp Thể hậu kỳ, kiến thức rộng rãi, nhưng hắn vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy tu sĩ Hợp Thể có lực phá hoại lớn như vậy, nói là một đòn của Đại Thừa, hắn cũng tin tưởng.

Hắn không kịp nghĩ nhiều, một cây phi kiếm màu lam dài hơn trăm trượng bắn nhanh đến, chính là Thiên Âm Diệt Linh Kiếm.

Thiên Âm Diệt Linh Kiếm đánh lên hộ thể linh quang của Biện Hao, hộ thể linh quang điên cuồng lóe lên không ngừng, linh quang ảm đạm xuống.

Một quầng sáng màu vàng óng từ trên trời giáng xuống, bao phủ Biện Hao, Biện Hao cảm giác trời đất xoay chuyển một phen, hình ảnh trước mắt biến đổi, đột nhiên xuất hiện ở trong một tòa đại điện khí thế hoành tráng, Dịch Phong ngồi ở trên chủ tọa.

“Dịch đạo hữu, không đúng, ảo thuật...”

Thừa dịp Biện Hao lâm vào ảo cảnh, vô số hơi nước màu lam bỗng dưng hiện lên, hóa thành bộ dáng Vương Trường Sinh, hai nắm tay Vương Trường Sinh đều nắm chín viên Định Hải Châu, đánh về phía Biện Hao.

Hai tiếng “Phành phành” trầm đục qua đi, hộ thể linh quang của Biện Hao tan vỡ, đầu Biện Hao cũng bị một cú đấm của Vương Trường Sinh đánh vỡ.

Linh quang lóe lên, thi thể Biện Hao hóa thành một hạt châu đỏ như máu, “rắc” một tiếng, hạt châu màu đỏ máu tan vỡ.

“Thế Kiếp Châu!”

Vương Trường Sinh không chút kỳ quái. Biện Hao thân là đứng đầu một tộc, muốn nói không có bảo vật thế kiếp, vậy mới là kỳ quái.

Hư không ở ngoài mấy trăm dặm sáng lên một đạo linh quang, hiện ra bóng người Biện Hao, trong mắt Biện Hao tràn đầy nét sợ hãi. Hắn bây giờ mới biết, Thanh Liên tiên lữ đáng sợ bao nhiêu.

Biện Hao giơ tay phải, một đạo linh quang năm màu bắn ra, mơ hồ một cái rồi biến mất.

Đỉnh đầu Vương Trường Sinh và Uông Như Yên sáng lên một đạo linh quang năm màu, hiện ra một hạt châu năm màu to bằng quả trứng bồ câu, tản mát ra một luồng khí tức cuồng bạo.

Ầm ầm ầm, một quầng lôi quang năm màu chói mắt phóng lên trời.

Cùng lúc đó, mười tám thanh Càn Lôi Nhận kết hợp một thể, hóa thành một lưỡi đao khổng lồ màu vàng dài hơn trăm trượng, nhập vào trong lôi quang năm màu, truyền ra một tiếng vang trầm, tựa như bị cái gì chặn lại.

Thừa dịp cơ hội này, ngoài thân Biện Hao nở rộ hào quang màu lam, biến mất từ tại chỗ.

Một tiếng gõ chiêng vang dội cất lên, hư không ở ngoài mấy trăm dặm sáng lên một đạo hào quang màu vàng, hiện ra bóng người Biện Hao, lộ vẻ mặt thống khổ.

Hư không trên đỉnh đầu của hắn nổi lên một trận gợn sóng, một bàn tay khổng lồ màu lam bỗng dưng hiện lên, mặt ngoài bàn tay có một hình kỳ lân.

Kỳ Lân Diệt Tiên Thủ vỗ lên hộ thể linh quang của Biện Hao, truyền ra một tiếng vang trầm, hộ thể linh quang của Biện Hao ảm đạm xuống.

Một tiếng xé gió vang lên, một cây phi kiếm màu lam dài hơn trăm trượng bắn nhanh đến, Thiên Âm Diệt Linh Kiếm.

Thiên Âm Diệt Linh Kiếm đánh vỡ hộ thể linh quang của Biện Hao, nhập vào trong cơ thể hắn biến mất.

Biện Hao phát ra tiếng kêu thảm thiết thống khổ đến cực điểm, thất khiếu đổ máu, con ngươi giãn ra.

Một tiếng nổ vang lên, thân thể hắn vỡ tung ra, một con chồn nhỏ xíu vừa rời cơ thể, một hư ảnh nắm đấm màu lam bay vút đến, đánh trúng con chồn nhỏ xíu.

Bọn họ biết Vương Trường Sinh có bảo vật thần hồn công kích, lại từng thấy Vương Trường Sinh sử dụng độc môn thần thông của Vạn Hải Tiên Kinh, Vương Trường Sinh sẽ không cho phép bọn họ sống sót.

Hầu như cùng lúc đó, Bặc Quang từ trong Vạn Hồn Phiên bay ra, vừa lúc nhìn thấy thần hồn Biện Hao bị tiêu diệt.

Bặc Quang ngây cả người. Hắn tiến vào Vạn Hồn Phiên còn thời gian không đến năm hơi thở, Thanh Liên tiên lữ đã tiêu diệt hai tu sĩ Hợp Thể trung kỳ?

Vương Trường Sinh và Uông Như Yên nhìn về phía Bặc Quang, mặt đầy sát ý, tính giải quyết Bặc Quang.

Bặc Quang biết bọn họ có bảo vật không gian, phải giết hắn.

Đang lúc Vương Trường Sinh muốn thúc giục Chấn Hồn La, Huyền Nguyệt tiên tử và Lâm Y Y truyền tống tới.

Ánh mắt các nàng đảo qua, ngây cả người, Vương Thanh Phong không phải nói ba tu sĩ Hợp Thể tập kích Càn Lôi sơn mạch sao? Sao chỉ nhìn thấy một kẻ địch?

Bạn cần đăng nhập để bình luận