Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 4925: Uy lực con rối thượng cổ cự nhân (2)

Thượng cổ cự nhân tới trước người hắn, vung nắm tay phải, đánh trúng pháp tướng thanh niên áo màu máu, pháp tướng tan vỡ trong nháy mắt.

Ngoài thân thanh niên áo màu máu chợt hiện ra lượng lớn linh văn màu máu, một màn hào quang màu máu dày đặc bỗng dưng hiện lên, bảo vệ toàn thân.

Nắm tay phải thượng cổ cự nhân đánh lên màn hào quang màu máu, truyền ra một tiếng vang trầm, màn hào quang màu máu tan vỡ trong nháy mắt.

Hét thảm một tiếng, thanh niên áo màu máu bị thượng cổ cự nhân một quyền đánh chết, thân thể hóa thành một mảng sương máu.

Sương máu sáng lên một đạo hào quang màu máu, hiện ra một cây thước ngọc màu máu, linh quang lóe ra, rõ ràng là bảo vật thế kiếp.

Thước ngọc màu máu truyền ra một tiếng “Bốp” trầm nặng, chia năm xẻ bảy.

Không gian ở ngoài trăm dặm sáng lên một đạo hào quang màu máu, hiện ra bóng người thanh niên áo màu máu, trong mắt hắn tràn đầy nét sợ hãi.

Hắn giơ tay phải, một đạo hào quang màu máu bay ra, nháy mắt biến mất không thấy nữa.

Ngay sau đó đỉnh đầu thượng cổ cự nhân sáng lên một đạo hào quang màu máu, một cái ấn tỳ nhỏ lóe ra hào quang màu máu bỗng dưng hiện lên, ấn tỳ nhỏ màu máu nháy mắt phóng to, có thể nhìn thấy mặt ngoài có vô số mặt quỷ dữ tợn, truyền ra một đợt thanh âm quỷ khóc sói tru.

Ấn tỳ khổng lồ màu máu còn chưa hạ xuống, hai quầng sáng màu vàng óng bắn nhanh đến, bao phủ ấn tỳ khổng lồ màu máu.

Mặt quỷ cũng phát ra tiếng kêu thiết, rời khỏi ấn tỳ khổng lồ màu máu, bị quầng sáng màu vàng bao phủ, cuốn vào trong miệng Vương Thiền cùng Vương Thiền không thấy nữa.

Quỷ vật sau khi bị tiêu diệt hết, linh quang của ấn tỳ khổng lồ màu máu ảm đạm xuống.

Mắt thượng cổ cự nhân bắn ra một đạo hào quang màu vàng, đánh trúng ấn tỳ khổng lồ màu máu, ấn tỳ khổng lồ màu máu lấy tốc độ mắt thường có thể thấy được hóa đá, nó đánh ra một quyền, ấn tỳ khổng lồ màu máu chia năm xẻ bảy.

Thanh niên áo màu máu trợn mắt há hốc mồm, Vạn Quỷ Ấn này phong ấn nhiều con lệ quỷ Hợp Thể kỳ, thế mà nhanh như vậy đã bị hủy diệt.

Hắn không kịp nghĩ nhiều, một nắm đấm khổng lồ màu vàng bắn nhanh đến, nháy mắt xuất hiện ở trước mặt hắn.

Thanh niên áo màu máu muốn tránh đi, nhưng thân thể nặng tựa ức vạn cân, căn bản không tránh được.

Ngoài thân hắn trào ra một mảng lớn sương mù màu máu, đột nhiên ngưng tụ, hóa thành một món chiến giáp màu máu, bảo vệ toàn thân, đồng thời triệu ra một hạt châu hào quang màu máu lập lòe, đánh vào một pháp quyết, hạt châu màu máu nở rộ ra hào quang màu máu chói mắt, hóa thành một màn hào quang màu máu dày đặc, bảo vệ toàn thân.

Nắm đấm khổng lồ màu vàng đánh lên màn hào quang màu máu, truyền ra một tiếng vang trầm, linh quang của màn hào quang màu máu ảm đạm xuống.

Một tiếng xé gió vang lên, thanh niên áo màu máu ngẩng đầu nhìn, hoảng sợ phát hiện, thượng cổ cự nhân không biết khi nào đến trước người, nắm tay phải một lần nữa đánh đến.

Hét thảm một tiếng, thanh niên áo màu máu bị một quyền của thượng cổ cự nhân đánh giết, một cái Nguyên Anh cỡ nhỏ vừa rời cơ thể, liền bị một quầng sáng màu xanh che kín, thu vào bên trong một cái bình ngọc màu xanh không thấy nữa.

Từ khi Vương Trường Sinh triệu ra thượng cổ cự nhân, đến thượng cổ cự nhân tiêu diệt thanh niên áo màu máu, thời gian không đến mười hơi thở.

Đôi mắt Thượng Quan Thiên Hoành trừng thật to, thiếu chút nữa rớt ra, hắn cũng chịu đau khổ ở trên tay thanh niên áo màu máu, Vương Trường Sinh chỉ dựa vào một con rối thú, đã tiêu diệt thanh niên áo màu máu.

Nhiều năm như vậy không gặp, thực lực Vương Trường Sinh trở nên khủng bố như vậy sao?

Vương Trường Sinh vẫy tay một cái, một cái vòng tay trữ vật màu máu cùng một cái bình ngọc màu xanh bay về phía hắn.

Hắn bấm pháp quyết, thượng cổ cự nhân lấy tốc độ mắt thường có thể thấy được thu nhỏ, hóa thành một đạo hào quang màu vàng nhập vào ống tay áo hắn không thấy nữa.

“Nhiều năm không gặp, thần thông của Vương đạo hữu tăng vọt, tại hạ bội phục.”

Thượng Quan Thiên Hoành ôm quyền nói.

“Thượng Quan đạo hữu khách khí rồi, ngươi đến Trụy Ma khư muốn thu thập tài liệu gì? Chúng ta có thể hỗ trợ.”

Vương Trường Sinh thành khẩn nói.

Diệp Tuyền Cơ đã tiến vào Đại Thừa kỳ, nếu có thể giúp Diệp Tuyền Cơ một chút việc, kéo gần lại quan hệ với Diệp Tuyền Cơ, vậy cũng không tệ.

“Ta đã lấy được tới tay, thu thập một ít tài liệu Minh giới, Thiên Minh Thạch, Minh Tinh vân vân, Vương đạo hữu, Vương phu nhân, các ngươi có muốn gặp chủ nhân một lần hay không? Ta dẫn các ngươi đi.”

Thượng Quan Thiên Hoành chủ động phát ra lời mời.

Hắn lo lắng Vương Trường Sinh và Uông Như Yên giết người đoạt bảo, dẫn bọn họ đi gặp Diệp Tuyền Cơ, hắn cũng an toàn.

“Thu thập tài liệu Minh giới?”

Trong lòng Vương Trường Sinh khẽ động. Trước khi rời khỏi Thanh Liên đảo, bọn họ mang theo không ít tài liệu, thuận tiện trao đổi với tu sĩ cấp cao khác, đưa cho Diệp Tuyền Cơ, đổi một vài thứ cũng không tệ.

“Chúng ta cũng rất lâu chưa gặp Diệp tiền bối rồi, làm phiền Thượng Quan đạo hữu dẫn đường.”

Vương Trường Sinh khách khí nói.

Nay đã khác xưa, Thượng Quan Thiên Hoành là thủ hạ của Diệp Tuyền Cơ, bọn họ ngay cả thủ hạ cũng không tính.

“Việc nhỏ.”

Thượng Quan Thiên Hoành cười đáp ứng, lấy ra một viên thuốc màu đỏ, nuốt vào, bay tới đáp trên thuyền Thanh Loan.
Bạn cần đăng nhập để bình luận