Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 3261: Vạn Linh môn Vạn Mộc Bảo Điển (1)

“Lại đợi một chút đi! Nói không chừng có thể được đến Hổ Nguyên Quả hoặc là Vân Chi Nhưỡng “

Đổng Tuyết Ly còn chưa nói xong, một đoạn tiên âm trong vắt dễ nghe vang lên.

Nàng từ trong lòng lấy ra một cái la bàn hào quang lấp lánh, đánh vào một pháp quyết, một giọng nam tử vui sướng chợt vang lên: “Tuyết Ly, ta kiếm được Hổ Nguyên Quả rồi, ta giao cho con như thế nào?”

“Ông ở Tiên Lai cư chờ tôi, tôi lập tức qua đó.”

Đổng Tuyết Ly nói xong lời này, thu hồi la bàn màu xanh.

“Phu quân, Hổ Nguyên Quả tới tay rồi, ta đi chút là về.”

Đổng Tuyết Ly cười nói.

Vương Thanh Phong gật gật đầu, đáp ứng.

“Phu quân, chàng không tò mò thân phận của hắn sao?”

Đổng Tuyết Ly nghi hoặc nói.

“Ta tò mò, nhưng nàng không muốn nói, ta sẽ không hỏi, nàng muốn nói, ta tự nhiên biết.”

Vương Thanh Phong rất tín nhiệm Đổng Tuyết Ly, cũng không nghĩ nhiều.

Đổng Tuyết Ly nắm chặt bàn tay Vương Thanh Phong, trên mặt đầy nhu tình, nói: “Hắn là cha ta, đó là chuyện trước kia, ta bây giờ không liên quan gì tới hắn.”

“Cha nàng!”

Vương Thanh Phong kinh ngạc nói. Đổng Tuyết Ly cùng hắn thành thân nhiều năm, chưa từng nhắc tới chuyện cũ, Vương Thanh Phong cũng không hỏi nhiều, hắn không ngờ, cha của Đổng Tuyết Ly là tu sĩ Luyện Hư.

“Cha ta si mê đao thuật, tìm người luận bàn khắp nơi, trêu vào không ít kẻ thù. Hắn luận bàn xong phủi mông chạy lấy người, kẻ thù không tìm thấy hắn, liền tìm chúng ta báo thù. Mẹ cùng đại ca ta chết ở trên tay kẻ thù, ta thay tên đổi họ, rời xa cố thổ, lúc này mới sống sót. Ta sẽ không nhận hắn, nếu không phải hắn, mẹ cùng đại ca ta sẽ không chết, ta bị người ta đuổi giết hơn trăm năm, vài lần thiếu chút nữa đã chết.”

Đổng Tuyết Ly giải thích, giọng điệu lạnh lùng.

“Những kẻ thù đó đâu! Còn không?”

Vương Thanh Phong mặt đầy sát khí.

Đổng Tuyết Ly lắc đầu nói: “Không còn nữa! Đều bị hắn giết rồi, nếu không phải mẹ cần gấp Vân Chi Nhưỡng chữa thương, ta sẽ không tìm hắn.”

“Tuyết Ly, dẫn ta đi gặp nhạc phụ đại nhân một lần đi!”

Vương Thanh Phong thành khẩn nói. Đã là phụ thân của Đổng Tuyết Ly, hắn nên gặp một lần.

“Không cần, ta không tiếp nhận hắn người cha này, hắn rất thích luận bàn với người khác, ta cũng không biết hắn còn có bao nhiêu kẻ thù, ta không muốn bị hắn liên lụy nữa.”

Đổng Tuyết Ly nhíu mày nói.

“Nàng có thể không nhận ông ấy, ta không thể không nhận, ông ấy dù sao cũng là cha nàng, nhạc phụ đại nhân của ta, về tình về lý, ta nên gặp ông ấy một lần, đây là cấp bậc lễ nghĩa tối thiểu.”

Vương Thanh Phong nghiêm túc nói.

Đổng Tuyết Ly hơi do dự, gật đầu đáp ứng.

Non nửa khắc sau, bọn họ tới một nhã gian lầu hai Tiên Lai cư.

Đoàn Thông Thiên chờ đã lâu, nhìn thấy Vương Thanh Phong, hắn đầu tiên là sửng sốt, rất nhanh phản ứng lại, vẻ mặt kích động.

“Tiểu tế Vương Thanh Phong, ra mắt nhạc phụ đại nhân.”

Vương Thanh Phong cúi người hành lễ, vẻ mặt cung kính.

“Tốt, tốt, tốt.”

Đoàn Thông Thiên nước mắt tuổi già trào ra, đôi mắt đỏ lên. Con gái không nhận hắn, con rể nhận hắn cũng tốt, đây là một cái khởi đầu tốt.

“Hổ Nguyên Quả đâu! Tôi đang rất vội.”

Đổng Tuyết Ly nhíu mày hỏi.

Đoàn Thông Thiên lấy ra một cái túi màu xanh, đưa cho Đổng Tuyết Ly, cười nói: “Đây là mười ba trái Hổ Nguyên Quả, có đủ hay không? Không đủ ta lại đi nơi khác tìm.”

“Nhạc phụ đại nhân, yêu thú thủ hộ cây Hổ Nguyên Quả là bậc sáu nhỉ! Ngài không sao chứ!”

Vương Thanh Phong quan tâm hỏi.

“Một con Thanh Hổ Thú bậc sáu mà thôi, không có việc gì.”

Đoàn Thông Thiên chẳng hề bận tâm nói, trong lòng chảy qua một dòng ấm áp, đã rất lâu rồi không có người thân quan tâm hắn.

Đổng Tuyết Ly mở túi, cẩn thận xem xét, sau khi xác nhận là Hổ Nguyên Quả, lấy ra một cái nhẫn trữ vật màu xanh, ném cho Đoàn Thông Thiên, nói: “Coi như tôi mua của ông.”

“Chúng ta với nhau không cần xa lạ như vậy...”

Đoàn Thông Thiên còn chưa nói xong, nhìn thấy sắc mặt Đổng Tuyết Ly lạnh đi, vội vàng nhận lấy.

Hắn lấy ra một cái nhẫn trữ vật màu lam, đưa cho Vương Thanh Phong, nói: “Đây là tâm đắc tu luyện đao thuật của ta, con cũng là một vị đao tu, hẳn là dùng tới. Con đối đãi tốt với Tuyết Ly, ta nhờ con.”

Vương Thanh Phong nhìn về phía Đổng Tuyết Ly, Đổng Tuyết Ly không nói gì, xoay người bỏ đi.

“Đa tạ, nhạc phụ đại nhân, chúng con bây giờ ở Thanh Liên đảo, cha mẹ con đều là tu sĩ Luyện Hư, con cùng Tuyết Ly con cháu đầy nhà, ngài nếu có rảnh, có thể đến Thanh Liên đảo, để chúng con tận lòng hiếu thảo.”

Vương Thanh Phong nhận lấy nhẫn trữ vật, vội vàng đuổi theo.

Đoàn Thông Thiên vui mừng gật gật đầu, lẩm bẩm: “Thanh Liên đảo! Vương gia.”

Hắn biết mình nhiều kẻ thù, sẽ không đi quấy rầy cuộc sống của Đổng Tuyết Ly, chỉ cần nàng sống hạnh phúc là được rồi.



Tuyết Nhạn phường thị, trên đường dòng người đông đúc, chen chúc, cực kỳ náo nhiệt.

Vị trí của Tuyết Nhạn phường thị độc đáo, tài nguyên tu tiên phong phú, qua mỗi một đoạn thời gian, đều sẽ tổ chức hội đấu giá, có đôi khi thậm chí sẽ xuất hiện đặc sản dị tộc, hấp dẫn rất nhiều tu tiên giả.

Thanh Dương cung là một chỗ hội trường đấu giá trong đó, một ngày này, Thanh Dương cung đang tổ chức hội đấu giá.

Đại điện rộng rãi sáng ngời, ở giữa có một vỏ trai ngọc màu xanh lớn hơn trăm trượng, một thiếu phụ váy vàng dáng người yểu điệu đứng ở trong vỏ trai ngọc màu xanh.

Hơn một ngàn tu sĩ tụ tập ở trong đại điện, phần lớn là Hóa Thần kỳ, hội đấu giá này chủ yếu nhằm vào Hóa Thần kỳ, nghe nói có tài liệu bậc sáu xuất hiện.

Bạn cần đăng nhập để bình luận