Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 2145: Thái Nhất kiếm bích (1)

Vương Thanh Kỳ đại đa số thời gian đều chuyên tâm nghiên cứu đan phương mới. Theo thế lực gia tộc mở rộng, năng lực thu thập tài liệu của gia tộc không ngừng tăng cao, cổ đan phương cũng kiếm được không ít. Vương Thanh Kỳ say mê nghiên cứu cổ đan phương, có rất nhiều đan phương linh dược ghi lại đã thất truyền, không có tác dụng gì, tìm vật thay thế lại cần tiêu phí lượng lớn thời gian đi thử nghiệm, trải qua nhiều lần thất bại, mới có khả năng nghiên cứu ra đan phương mới.

Có một số việc rất mệt rất khổ, Vương Thanh Kỳ bây giờ làm, hậu nhân không cần mệt như vậy nữa. Hắn bây giờ không làm, vấn đề khó sẽ đẻ lại cho hậu nhân.

Các thế lực lớn đều có bí dược độc môn của mình, Vương gia ở đan đạo quá mỏng yếu, cái này không phải dựa vào một ít điển tịch luyện đan có thể bù lại, nội tình cần dựa vào thời gian lắng đọng, Vương Thanh Kỳ phải làm nhân vật khai thác này, hắn cần nghiên cứu ra một loại đan phương mới, một loại đan dược chỉ Vương gia có.

“Thanh Kỳ, nghe cửu thẩm của cháu nói, cháu gần đây đang nghiên cứu một loại bí dược? Cháu đừng quá vất vả, tu vi quan trọng hơn, gia tộc bây giờ không thiếu y thiếu dược.”

Trên mặt Vương Trường Sinh lộ ra vẻ mặt quan tâm, Vương Thanh Kỳ có thể luyện chế linh vật Kết Đan, đã rất lợi hại rồi.

“Cửu thúc, cháu tự mình hiểu lấy, cháu không phải thất đệ hoặc là bát muội, bọn họ có thể bế quan khổ tu mấy năm thậm chí mấy chục năm, cháu không làm được. Với cháu mà nói, nghiên cứu đan dược mới là một loại thú vui, cũng là sứ mệnh, cháu bây giờ nghiên cứu ra, hậu nhân không cần vất vả như vậy nữa. Gia tộc chúng ta phải phải có độc môn bí dược của mình.”

Ánh mắt Vương Thanh Kỳ kiên định vô cùng. Vương gia ở luyện khí rất có sự xây dựng, nhưng luyện đan là lĩnh vực yếu của Vương gia, hắn nhất định phải nghiên cứu ra độc môn bí dược thuộc về gia tộc.

Vương Trường Sinh lộ vẻ mặt khen ngợi, nói: “Cháu có thể nghĩ như vậy, ta và cửu thẩm cháu rất vui, nhưng cháu cũng đừng quá mệt mỏi. Đúng rồi, hậu nhân của cháu có ai xuất sắc không? Ta có thể cho bọn nó một ít chỉ điểm.”

Vương Quý Dục vốn là hậu bối Vương Thanh Kỳ xem trọng nhất, nhưng hắn không cẩn thận dẫn theo kẻ địch mạnh tiến vào Thanh Liên đảo, tạo thành tổn thất trọng lớn đại cho gia tộc, lấy tội phản tộc luận xử.

Gia quy vô tình, người có tình. Vương Thanh Kỳ vất vả công lao lớn, Vương Trường Sinh nguyện ý chiếu cố hậu nhân của Vương Thanh Kỳ nhiều hơn.

“Không có, bọn nó đều không chịu cố gắng, không làm phiền cửu thúc phí tâm nữa. Cửu thúc, cháu đã nhìn thoáng ra, ngài không cần lo cho cháu, nguyện vọng duy nhất của cháu bây giờ, chính là ở lúc còn sống nghiên cứu ra độc môn bí dược thuộc về gia tộc chúng ta, chúng ta không thể bị quản chế bởi người ta.”

Nói xong lời cuối cùng, đôi mắt Vương Thanh Kỳ tỏa sáng, vẻ mặt có chút kích động.

Đây là trách nhiệm của hắn, cũng là vinh dự của hắn.

Vương Trường Sinh gật đầu. Thái Nhất tiên môn có Tam Nguyên Hộ Tâm Đan, Tam Diễm cung có Tam Diễm Chân Linh Đan, những độc môn bí dược này không dễ dàng truyền ra ngoài, ngẫu nhiên chảy ra một hai viên, thường thường có thể đấu được cái giá trên trời, hiệu quả chữa thương quả thật rất tốt. Trấn Hải tông có độc môn bí dược, nhưng tài liệu luyện chế quá mức quý hiếm, muốn gom đủ một phần tài liệu cũng rất khó khăn, nói từ trên ý nghĩa nào đó, độc môn bí dược cũng là một loại nội tình của gia tộc.

“Đúng rồi, Thanh Kỳ, Tử Liên Đỉnh này cho cháu luyện đan, đây là một món lò luyện đan cấp bậc pháp bảo, tốt hơn nhiều so với cái kia cháu sử dụng.”

Vương Trường Sinh lật tay lấy ra một cái lò luyện đan màu tím tinh xảo linh lung, đưa cho Vương Thanh Kỳ.

Lò luyện đan màu tím có ba chân hai tai, trên thân đỉnh có khắc một đóa hoa sen màu tím.

Vương Thanh Kỳ liên thanh vâng dạ, cười nhận lấy Tử Liên Đỉnh.

“Đúng rồi, cửu thúc, vừa rồi là kết anh dị tượng nhỉ! Ai tiến vào Nguyên Anh kỳ?”

Vương Thanh Kỳ đột nhiên nhớ tới cái gì, tò mò hỏi.

“Thu Minh dã tiến vào Nguyên Anh kỳ, Hoa Phong thất bại, Thanh Thiến, Thanh Thuân cùng Mạnh Bân còn đang bế quan.”

Vương Trường Sinh nói theo sự thật, trong ba người, hắn coi trọng Vương Thanh Thuân nhất.

Vương Thanh Thuân làm việc cẩn thận, Vương Thanh Sơn và Vương Thanh Linh quá mức chói mắt, Vương Thanh Thuân không có bao nhiêu cơ hội biểu hiện. Sau khi tiến vào Kết Đan kỳ, hắn phụ trách tọa trấn Bắc Cương, quản lý sản nghiệp của gia tộc ở Bắc Cương.

Vương Thanh Thuân trải qua không ít suy sụp, cũng du lịch không ít, hắn lịch duyệt phong phú hơn so với Vương Mạnh Bân cùng Vương Thanh Thiến.

Hắn chỉ là coi trọng Vương Thanh Thuân hơn, về phần Vương Thanh Thuân có thể tiến vào Nguyên Anh kỳ hay không, trong lòng hắn cũng không tự tin.

“Đại hỷ sự! Tính ra, gia tộc chúng ta đã có sáu vị tu sĩ Nguyên Anh, đáng tiếc Hải Đường biểu muội không thể thường trú Thanh Liên đảo.”

Vương Thanh Kỳ có chút tiếc nuối nói, hắn không thiếu giúp Diệp Hải Đường luyện chế Hoàng Tuyền Đan, cảm tình của hắn với Diệp Hải Đường không tệ.

“Hải Đường có chuyện con bé phải làm, cháu có việc bản thân phải làm, mọi người đều có chuyện phải làm, chúng ta đều có trách nhiệm của mình, cũng không biết bọn Thanh Sơn tiêu diệt U Minh Chu chưa.”

Vương Trường Sinh thở dài nói, trong mắt lộ ra vài phần lo lắng.

Nói chuyện phiếm hơn nửa canh giờ, Vương Trường Sinh quay trở về Thanh Liên phong.

Bạn cần đăng nhập để bình luận