Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 2497: Nhân tuyển gia chủ (2)

Tu sĩ khác nhao nhao mở miệng phụ họa. Thứ nhất, Vương Mạnh Phần đã làm gia chủ mấy trăm năm, kinh nghiệm phong phú; Thứ hai, Vương Mạnh Phần là hậu nhân của Vương Trường Sinh, một điểm này cực kỳ quan trọng, bọn họ cũng muốn làm gia chủ, nhưng bọn họ không muốn cạnh tranh với Vương Mạnh Phần.

“Lão tổ tông, tôn nhi nguyện ý sẻ chia lo lắng cho gia tộc, còn xin lão tổ tông cho một cơ hội.”

Vương Anh Kiệt đứng dậy, chủ động xung phong.

Hắn không trông cậy vào có thể trở thành gia chủ, hắn ở phương diện này không có kinh nghiệm gì, nhưng theo tu sĩ cấp cao trong tộc tăng lên, hắn muốn nổi bật lên quá khó khăn.

Hắn đã từng nghĩ, cho dù Vương Trường Sinh để hắn làm gia chủ, chờ hắn tiến vào Nguyên Anh kỳ, lại lấy lý do năng lực không đủ nhường vị trí gia chủ cho Vương Mạnh Phần, hắn để ý không phải địa vị gia chủ, mà là có thể kết anh.

Vương Trường Sinh có chút bất ngờ. Hắn gật gật đầu, nhìn về phía người khác, hỏi: “Còn có ai muốn làm gia chủ.”

Các tu sĩ nhìn nhau, không ai dám đứng ra. Bọn họ không biết tính toán của Vương Trường Sinh, ai cũng không muốn làm con chim đầu đàn này, nhỡ đâu Vương Trường Sinh chỉ là muốn làm thủ tục, bọn họ chạy ra cạnh tranh với Vương Mạnh Phần, nếu trượt, cuộc sống về sau chỉ sợ không dễ dàng gì.

Theo số lượng tộc nhân tăng lên cùng địa bàn mở rộng, tộc nhân Vương gia cũng bắt đầu có cạnh tranh với nhau, ai cũng có tính toán nhỏ nhặt của mình, nhưng có Vương Trường Sinh tồn tại, bọn họ sẽ không xuất hiện nội chiến loại tình huống này, không sợ ít mà sợ không đều, Vương Trường Sinh chính là lo lắng sẽ xuất hiện loại tình huống này, mới muốn nghe một phen ý kiến của tộc nhân khác.

Vương Mạnh Phần quản lý gia tộc mấy trăm năm, kinh nghiệm phong phú, hắn tiếp tục làm gia chủ thích hợp nhất. Đương nhiên, nếu người khác đều phản đối Vương Mạnh Phần tiếp tục làm gia chủ, Vương Trường Sinh cũng sẽ không kiên trì để Vương Mạnh Phần làm gia chủ, nhưng trước mắt xem ra, không có ai phản đối Vương Mạnh Phần làm gia chủ.

Có lẽ là Vương Mạnh Phần làm rất tốt, nhưng Vương Trường Sinh rất rõ, càng nhiều là bởi Vương Mạnh Phần là hậu nhân của hắn.

“Các ngươi đã đều đồng ý Mạnh Phần làm gia chủ, vậy thì để Mạnh Phần làm gia chủ được, ngươi đi lĩnh một phần linh vật kết anh. Anh Kiệt, các ngươi theo chúng ta đi Thiên Lan giới chinh chiến, giúp ta hộ pháp, các ngươi đều có một phần linh vật kết anh. Ai chưa đạt được linh vật kết anh đừng nản lòng, cố gắng tu luyện, tương lai sẽ có cơ hội.”

Vương Trường Sinh trầm giọng nói. Đám người Vương Anh Kiệt theo hắn đi Thiên Lan giới chinh chiến, chịu không ít đau khổ, quan trọng nhất là giúp Vương Trường Sinh hộ pháp.

“Vâng, lão tổ tông.”

Đám người Vương Anh Kiệt trăm miệng một lời. Tộc nhân bọn Vương Anh Kiệt đi Thiên Lan giới trên mặt tràn đầy nụ cười, trên mặt Vương Hữu Vi lộ ra vẻ mặt thất vọng.

Nếu không phải bị thương quay về đảo Thanh Liên điều dưỡng, hắn cũng sẽ theo Vương Trường Sinh đi Thiên Lan giới, tự dưng bỏ lỡ một lần cơ hội kết anh.

Vương Trường Sinh dặn dò vài câu, rời khỏi phòng nghị sự.

Trở lại đỉnh Thanh Liên, Vương Trường Sinh bắt tay vào làm luyện chế Minh Nguyệt Châu.

Loại đại sát khí này càng nhiều càng tốt, nhưng chịu giới hạn bởi tài liệu, hắn chắc chắn không thể luyện chế ra quá nhiều Minh Nguyệt Châu. Thêm mấy viên Minh Nguyệt Châu, có thể tăng cường thực lực của hắn, ngoài ra, Minh Nguyệt Châu còn có thể cho hậu nhân phòng thân, cũng có thể làm nội tình của gia tộc, không được hoàn mỹ là Minh Nguyệt Châu là vật phẩm sử dụng một lần.

...

Thần Binh cung, một thung lũng ba mặt có núi vây quanh, trong thung lũng có một tòa tiểu viện ngói xanh yên tĩnh.

Phù Mân cùng Lục Đao ngồi ở trong một đình đá màu xanh nói chuyện phiếm, hai người quen nhau nhiều năm.

“Nói như thế, Vương đạo hữu thần thông không nhỏ, hắn tiến vào Hóa Thần kỳ thời gian không dài, vậy mà có thể qua hai chiêu với Thượng Quan Thiên Hoành.”

Lục Đao có chút kinh ngạc nói. Hắn rất hứng thú đối với đại sát khí Vương Trường Sinh sử dụng.

“Đúng vậy! Nếu không phải Vương đạo hữu, chúng ta một lần này còn không về được.”

Phù Mân cảm thán nói. Lão cùng Lục Đao là bạn tốt nhiều năm, tự nhiên sẽ không giấu diếm sự tồn tại của Minh Nguyệt Chi Thủy.

“Phù đạo hữu, chúng ta là nhiều năm quen biết, ngươi có Minh Nguyệt Chi Thủy? Có thể cho lão phu nhìn một cái hay không?”

Lục Đao truy hỏi, nếu có loại đại sát khí này, thời khắc mấu chốt có thể chuyển bại thành thắng.

“Trên tay ta cũng không có Minh Nguyệt Chi Thủy, loại tài liệu luyện khí này, chỉ có Vương đạo hữu mới có, vật chứa bình thường là không thể chứa. Linh bảo thành danh Kim Tê Ngọc Bút của ta cũng bị Minh Nguyệt Chi Thủy hủy diệt rồi.”

Phù Mân thở dài nói. Lão cũng có hứng thú đối với Minh Nguyệt Chi Thủy, tính luyện chế nó thành phù triện, cho dù là linh bảo lão sử dụng nhiều năm, đụng tới Minh Nguyệt Chi Thủy cũng báo hỏng.

Trong mắt Lục Đao lóe lên sự ngạc nhiên, hắn cũng từng tiếp xúc không ít tài liệu luyện khí hàng đầu, nhưng tài liệu luyện khí có thể phá huỷ một món linh bảo, hắn vẫn là lần đầu tiên nghe nói.

“Phù đạo hữu, chúng ta là quen biết nhiều năm, có mấy lời không cần giấu diếm nhỉ!”

Lục Đao nói ý vị sâu xa. Phù Mân đối với Minh Nguyệt Chi Thủy khen hết mức, hắn cũng không tin Phù Mân không có mục đích khác.

Bạn cần đăng nhập để bình luận