Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 6537: Thực lực nghiền áp

Đối phương làm sao biết hành tung của bọn họ? Bọn họ là lợi dụng truyền tống trận rời khỏi, sau đó không ngừng chạy đi, chưa bao giờ dừng lại mà!

Hắn không kịp nghĩ nhiều, hai tay hướng về hư không cắt một cái, một hình Thái Cực thật lớn hiện ra, che ở trước người, thiếu nữ váy đỏ thì lấy ra một tấm khiên màu đỏ, vòng quanh nàng bay lượn không ngừng, đồng thời bấm quyết, một vòng sáng màu đỏ càn quét ra, hóa thành một mảng biển lửa màu đỏ nghênh đón.

Nắm đấm khổng lồ màu lam dày đặc lục tục đánh lên hình Thái Cực, hình Thái Cực bắt đầu nhanh chóng chuyển động, nắm đấm khổng lồ màu lam lục tục tán loạn.

Biển lửa màu đỏ cùng nắm đấm khổng lồ màu lam dày đặc tiếp xúc, tán loạn trong nháy mắt.

Nắm đấm khổng lồ màu lam đánh lên tấm khiên màu đỏ, tấm khiên màu đỏ chớp lên không ngừng, xuất hiện lượng lớn vết nứt, không qua bao lâu đã chia năm xẻ bảy, nắm đấm khổng lồ màu lam dày đặc lục tục đánh lên trên người thiếu nữ váy đỏ, giết chết nàng. Một cái Nguyên Anh diện mạo giống Lạc Thủy tiên tử vừa rời cơ thể, một bóng người lóe lên đi tới, một bàn tay to lóe ra hào quang màu lam lập tức bắt được Nguyên Anh, hiện ra một thanh niên áo lam ngũ quan bình thường, chính là Vương Trường Sinh thay đổi dung mạo.

Vương Trường Sinh bằng vào Cửu U Tầm Hồn Thuật, tập trung vị trí của Từ Phong, thi triển đạo thuật Đạp Thiên Bộ đuổi theo.

Vì cẩn thận, hắn vẫn đã thay đổi dung mạo.

Hắn lấy ra một lá bùa lóe ra ánh sáng bạc, dán lên Nguyên Anh của Lạc Thủy tiên tử, thu vào vòng tay trữ vật.

Một cây đoản đao lóe ra hào quang vàng óng cùng một cây kéo hào quang màu tím lưu chuyển không ngừng bắn nhanh đến, lục tục đánh lên trên đầu Vương Trường Sinh, truyền ra tiếng kim loại giao kích trầm đục.

“Tiên thể!”

Thanh niên áo vàng trợn mắt há hốc mồm.

Thái Ất Kim Tiên tu luyện thành tiên thể đã ít lại càng ít, Thái Hạo Tiên Quân thế mà đã tu luyện thành tiên thể!

Hắn không dám nán lại thêm, ngoài thân nở rộ hào quang vàng óng, một hóa ngàn, hướng về phương hướng khác nhau phi độn, tốc độ rất nhanh.

“Cấm!”

Vương Trường Sinh quát khẽ một tiếng, một ngàn thanh niên áo vàng dừng ở giữa không trung, giống như bị định thân.

Giam Cầm pháp tắc!

Một vòng sáng màu đen thổi quét đến, nhanh chóng lướt qua thân thể toàn bộ thanh niên áo vàng, thân thể bọn họ run lên, đồng thời phát ra một tiếng hét thảm, không biết cái nào là bản thể.

Vương Trường Sinh nhíu mày, bấm pháp quyết, mặt biển nổ tung ra, nước biển văng khắp nơi, hóa thành những nắm đấm khổng lồ màu lam, đsanh về phía thanh niên áo vàng.

Thân thể thanh niên áo vàng giống như tờ giấy, bị nắm đấm khổng lồ màu lam đánh vỡ nát.

Ngoài thân một thanh niên áo vàng nở rộ hào quang vàng óng, thanh niên áo vàng khác biến mất.

Hắn khí tức uể oải, sắc mặt tái nhợt, trong mắt tràn đầy sự hoảng sợ.

Cùng là Thái Ất Kim Tiên, hắn ở trước mặt Vương Trường Sinh căn bản không có sức đánh trả.

Hắn phất tay áo, ba cây cờ lệnh lóe lên hào quang vàng óng bay ra, đều là trung phẩm tiên khí.

Ba cây cờ lệnh màu vàng sau khi vòng quanh hắn bay lượn một vòng, hóa thành một màn hào quang màu vàng dày đặc, bảo vệ hắn.

“Vương đạo hữu, hiểu lầm, đều là hiểu lầm, ta có thể...”

Thanh niên áo vàng còn chưa nói xong, một dải cầu vồng màu lam bay vút đến, hư không trực tiếp xé rách ra, xuất hiện một vết rách thật lớn, trên mặt biển cũng xuất hiện một vết rách thật lớn, thiên địa giống như bị cắt thành hai nửa, thanh thế dọa người.

Thanh niên áo vàng muốn tránh đi, lực lượng giam cầm mạnh mẽ giam hắn ở tại chỗ.

Cầu vồng màu lam đánh lên hình Thái Cực, hình Thái Cực nhoáng lên một cái, xuất hiện lượng lớn vết rách, chia năm xẻ bảy, cầu vồng màu lam rất nhẹ nhàng đã xuyên thủng màn hào quang màu vàng.

Con ngươi thanh niên áo vàng co rụt lại, trên mặt lộ ra biểu cảm khó có thể tin, thân thể mềm nhũn, nhanh chóng rơi về phía mặt biển, một cái Nguyên Anh diện mạo giống Từ Phong vừa rời cơ thể, Vương Trường Sinh lóe lên đi tới, bắt lấy Nguyên Anh của Từ Phong, dán lên một lá bùa màu bạc.

Hắn thu hồi Nguyên Anh của Từ Phong, từ trên hai thi thể lục soát ra hai cái vòng tay trữ vật, thiêu hủy thi thể, thu hồi tiên khí phân tán, rời khỏi nơi này.

Tới Ngọc Dương phường thị, Vương Trường Sinh tới cửa một tòa tiểu viện ngói lam yên tĩnh, phát ra một tấm bùa truyền âm.

Không qua bao lâu, cửa sân mở ra, Uông Như Yên đi ra, đợi Vương Trường Sinh đi vào, Uông Như Yên đóng lại cửa sân.

Trong sân có một tòa lầu các màu lam cao ba tầng cùng một đình đá màu lam, Vương Trường Sinh và Uông Như Yên đi vào lầu các màu lam.

Không đến nửa khắc đồng hồ, bọn họ đi ra.

“Mộ Dung gia thế mà có cơ sở ngầm, thật đúng là phiền toái.”

Vương Trường Sinh nhíu mày nói.

Uông Như Yên gảy khúc nhạc, khiến Nguyên Anh của Từ Phong và Lạc Thủy tiên tử lâm vào ảo cảnh, lừa nói ra rất nhiều thứ.

Mộ Dung Nhất Long sau khi đầu nhập vào hỗn độn thú, liền làm ra chuẩn bị ở sau, trừ tinh nhuệ bọn Lạc Thủy tiên tử, còn có một đám cơ sở ngầm, Lạc Thủy tiên tử cùng Mộ Dung Nhất Long cũng không biết tình huống của cơ sở ngầm, một ít cơ sở ngầm từ rất sớm đã phái ra ngoài, rất ít liên hệ.

“Chỉ cần bọn hắn dám thò mặt ra, vậy thì diệt bọn hắn, có Kim Lăng Kính bảo vật này, tìm kiếm mục tiêu vẫn là rất tiện.”

Uông Như Yên nói.

Bạn cần đăng nhập để bình luận