Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 2792: Thất Hồ tán nhân (1)

Một lát sau, người nam trung niên quay trở lại. Hai tay hắn ôm quyền, dùng một loại giọng điệu xin lỗi nói với Vương Trường Sinh.

“Tại hạ Lý Thanh Dương, vừa rồi có một vị khách quý nên chiêu đãi không chu toàn. Còn mong đạo hữu thứ lỗi.”

Vương Trường Sinh cười thản nhiên rồi nói: “Không sao, Lý chưởng quỹ khách khí rồi.”

Lý Thanh Dương làm một tư thế mời, dẫn Vương Trường Sinh đến lầu bảy.

“Quên chưa hỏi, không biết đạo hữu xưng hô như thế nào?”

Lý Thanh Dương khách khí hỏi.

“Tại hạ họ Vương, ta muốn mua Kim tuỷ đoán cốt đan, không biết quý điếm có hay không?”

Vương Trường Sinh đi thẳng vào vấn đề. Hắn đã hỏi thăm qua với Tần Minh về Kim tuỷ đoán cốt đan, Tấn Minh chưa từng nghe nói về loại đan dược này.

“Kim tuỷ đoán cốt đan! Đạo hữu từng đi qua Thanh Ly hải vực sao?”

Sắc mặt Lý Dương có chút cổ quái, nghi hoặc hỏi.

Huyền Dương giới đại khái được chia làm bảy khu vực, Thanh Ly hải vực là một trong số đó. Khí linh từng nói qua, nàng đã đi qua Huyền Linh đại lục và Thanh Ly hải vực.

“Sao nào? Lấy thực lực của Thất Tinh thương minh các ngươi, lại không có Kim tuỷ đoán cốt đan?”

Vương Trường Sinh có chút tò mò hỏi.

“Những đan dược khác thì còn dễ nói, nhưng Kim tuỷ đoán cốt đan thực sự không có. Đây là đan dược độc môn của Hồ lô đảo Hàn gia, rất ít bán ra ngoài. Hiệu lực cường thể đặc biệt tốt.

Lý Thanh Dương giải thích nói. Đối với đại đa số Hoá thần tu sĩ, có thể đi khắp Huyền Linh đại lực đã là không tồi rồi. Tới được Thanh Ly hải vực hoặc là có thần thông hơn người, hoặc là đi theo sư môn trưởng bối tới. Hoá thần tu sĩ bình thường muốn tới được Thanh Ly hải vực thì mười phần khó khăn.

“Hồ lô đảo Hàn gia!”

Vương Trường Sinh hơi sửng sốt. Nghe giọng điệu của Lý Thanh Dương, Hồ lô đảo Hàn gia có thế lực không nhỏ. Ngay cả Thất Tinh thương minh cũng không mua được Kim tuỷ đoán cốt đan, khí linh làm sao có được thứ này? Hoặc là nàng quen biết tu sĩ cấp cao của Hàn gia, hoặc là nàng ngẫu nhiên có được.

“Hàn gia là gia tộc tu tiên cầm cờ đi trước ở Thanh Ly hải vực, am hiểu luyện đan thuật. Chúng ta mới có một lô hàng, trong đó có Kim cương lưu ly, hiệu quả cường thể cũng không tồi, rất thích hợp để đạo hữu sử dụng.”

Lý Thanh Dương nhiệt tình nói.

Vương Trường Sinh lấy ra một tấm ngọc giản màu xanh đưa cho Lý Thanh Dương rồi nói: “Những tài liệu này, ngươi đều có chứ?”

Ngoại trừ đan dược cường thể, Vương Trường Sinh còn mua không ít tài liệu luyện khí bậc năm. Hắn tính luyện khí nhiều hơn để tăng trình độ luyện khí.

“Đều có. Néu đạo hữu đều lấy, cộng thêm với Kim cương lưu ly đan, bổn điếm giảm đi số lẻ, tổng cộng hết hai năm năm mươi vạn linh thạch.”

Giọng điệu Lý Thanh Dương thân thiện.

“Đây là tài liệu trên người Thôn hải tê bậc năm trung phẩm. Lý đạo hữu xem thử mấy thứ này trị giá bao nhiêu linh thạch?”

Vương Trường Sinh lấy ra một trữ vật giới màu lam đưa cho Lý Thanh Dương.

Lý Thanh Dương lấy ra đồ vật bên trong. Sau khi cẩn thận xem xét, dùng giá một trăm tám mươi vạn linh thạch thu mua. Yêu đan là quý giá nhấ nên có giá tắm mươi lăm vạn, cộng thêm da thú, thú cốt, thú huyết, tinh hồn,…tổng cộng bán được một trăm tám mươi vạn.

Một lộ đan dược bậc năm Kim cương lưu ly đan đã tốn hết một trăm vạn linh thạch, mười vạn khối linh tạch một viên. Tài lữ pháp địa, nếu không có linh thạch, thật sự nửa bước cũng khó đi.

Dùng trung phẩn linh thạch thanh toán. Huyền Dương giới linh khí dư thừa, có không ít quặng linh thạch cỡ lớn.

Sau một chén trà nhỏ thời gian, Vương Trường Sinh đi ra khỏi Thất tinh lâu, sắc mặt bình tĩnh.

Nhìn thấy Vương Trường Sinh, Hoàng Vân Nhi vội vàng nghênh đón.

“Đi, dẫn ta tới tửu phường lớn nhất, tốt nhất của phường thị.”

Vương Trường Sinh phân phó.

Hoàng Vân Nhi lên tiếng, đi phía trước dẫn đường.

Một khắc đồng hồ sau, Vương Trường Sinh và Hoàng Vân Nhi xuất hiện trước một toà lầu các cao bảy tầng, một cỗ hương khí nồng đậm từ bên trong bay ra.

Trên bảng hiệu của lầu các viết ba chữ cái to màu vàng “Tuý tiên các”, có không ít tu sĩ ra ra vào vào.

Theo như Hoàng Vân Nhi giới thiệu, Tuý tiên các do một gia tộc tu tiên họ Trần mở, chủ yếu kinh doanh rượu nhưỡng. Trần gia có truyền thừa hơn ba ngàn năm, làm ăn ở Huyền Linh đại lục cửa hàng có tuổi đời ngàn năm cũng chưa được xem là lão điếm. Ít nhất phải hơn ba ngàn năm mới được gọi là lão điếm, cửa hàng hơn ngàn năm tuổi có rất nhiều.

“Vương sư thúc, linh tửu Trần gia bán ra có tiếng ở Huyền Linh đại lực. Trần gia có ba loại linh tửu đặc biệt nổi danh, tỏng đó Long hổ đấu là nổi danh nhất. Có hiệu quả tăng cường khí huyết, rèn luyện nhục thân. Nghe nói chỉ dùng linh cốt của giao long bậc sáu và yêu hổ để sản xuất.”

Hoàng Vân Nhi giới thiệu, trên mặt lộ ra thần sắc khát khao.

Vương Trường Sinh gật đầu, nâng bước đi vào Tuý tiên các. Đúng lúc này, một bóng người có chút chật vật vọt ra từ bên trong lầu các, dáng đi lảo đảo.

Ánh mắt Vương Trường Sinh đảo qua, trong mắt chợt loé lên ngạc nhiên, sau đó vội vàng nhường đường.

Đây là một ông lão cao chín thước, ông lão mặc đạo bào màu lam, đâu đội liên hoa quan, lưng mang bảy thanh phi kiếm, vỏ kiếm được dây thừng buộc chặt trên người. Ông lão áo bào lam mặt chữ quốc, đầu bạc, vẻ mặt tang thương, ánh mắt có chút đục ngầu. Trên người tản mát ra một cỗ khí tức mạnh mẽ như biển cát, hiển nhiên là Luyện hư tu sĩ.

Bên hông ông lão áo bào lam đeo sáu cái hồ lông linh quang lập loè. Trên tay nắm thêm một bình hồ lô màu đỏ, không ngừng đổ đầy rượu vào miệng, toàn thân đầy mùi rượu.

Bạn cần đăng nhập để bình luận