Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 1791: Linh bảo phá trận (1)

“Hai vị đạo hữu đến Thanh Liên đảo làm khách, đây cũng không phải là đạo làm khách, đã không phải làm khách, vậy chúng ta không cần thiết coi các ngươi là khách để đối đãi.”

Tử Nguyệt tiên tử vẻ mặt lạnh lùng, đánh mấy pháp quyết vào trên trận bàn màu bạc.

Bầu trời truyền đến một tràng tiếng sấm sét rung chuyển trời đất, chợt cuồng phong gào thét, một mảng lớn lôi vân màu đen xuất hiện ở đỉnh đầu Hoàng Sa chân nhân cùng Kim Ngọc.

Thế này còn chưa tính, mặt đất cuồng phong gào thét, vô số hạt cát màu vàng bị gió mạnh thổi bay, sau khi mơ hồ một cái, hóa thành những tảng đá lớn màu vàng to bằng căn phòng, từ bốn phương tám hướng đánh về phía Hoàng Sa chân nhân cùng Kim Ngọc.

Cùng lúc đó, biển sương mù màu xanh che kín Thanh Liên đảo kịch liệt quay cuồng một trận, một màn hào quang màu bạc nhạt bỗng dưng hiện lên, che kín cả Thanh Liên đảo.

Nơi cách mấy chục dặm chợt sáng lên một đạo hào quang màu lam, hiện ra bóng người Hoàng Long chân nhân, Kim Điệp phu nhân cùng Lưu Hạo Đông.

“Không ổn, Vương gia phát hiện khác thường rồi, chúng ta phải lập tức trợ giúp, nếu không đám người Kim sư muội sẽ có an nguy tính mạng.”

Hoàng Long chân nhân hóa thành một độn quang màu vàng, bay về phía Thanh Liên đảo.

Kim Điệp phu nhân và Lưu Hạo Đông nhìn nhau một cái, đi theo.

Bọn họ vừa tới gần Thanh Liên đảo mười dặm, nước biển phía dưới kịch liệt sôi trào, xuất hiện một vòng xoáy thật lớn, nước biển nhanh chóng xoay tròn, sinh ra một lực hấp dẫn mạnh mẽ, cùng lúc đó, mười tám cột nước màu lam đường kính trăm trượng phóng lên cao, hóa thành một màn nước màu lam thật lớn, che kín cả Thanh Liên đảo.

“Hai vị đạo hữu, mời giúp lão phu phá trận, tiếp tục trì hoãn, Kim sư muội sợ có an nguy tính mạng.”

Hoàng Long chân nhân há mồm phun ra một tấm gương nhỏ màu vàng tạo hình phong cách cổ xưa, mặt gương sau khi sáng lên ánh vàng, một mảng lớn quầng sáng màu vàng trào ra, bao phủ trên màn nước màu lam.

Nơi bị quầng sáng màu vàng che kín lập tức hóa đá, giống nhau nham thạch cứng rắn.

Đây là bản mạng pháp bảo Huyền Hoàng Kính của Hoàng Long chân nhân, có thể hóa đá bất cứ vật thể nào, bao gồm pháp bảo, linh thú cùng người tu tiên, chỗ thiếu hụt là tiêu hao pháp lực thật lớn.

Vì cứu ra Kim Ngọc, Hoàng Long chân nhân cũng không để ý được nữa.

Kim Điệp phu nhân triệu ra một cây thước ngắn lấp lánh ánh vàng, vung nhẹ một cái, ánh vàng nở rộ, vô số bóng thước màu vàng thổi quét ra, hóa thành một dòng lũ màu vàng, đánh về phía đối diện.

Ngoài thân Lưu Hạo Đông nở rộ ánh xanh, bổ về phía không trung, không trung nổi lên một trận gợn sóng, vô số hơi nước trào ra, hóa thành một bàn tay khổng lồ màu lam lớn hơn mười trượng, mang theo một tràng tiếng xé gió, bổ về phía đối diện.

Ầm ầm ầm!

Một chuỗi tiếng nổ rung chuyển trời đất vang lên, khu vực bị hóa đá vỡ tan tành, nhưng màn nước màu lam vẫn tồn tại như cũ, dù sao cũng là trận pháp cấp bốn, không dễ dàng bài trừ như vậy.

Thanh Liên đảo, biết được là hai tu sĩ Nguyên Anh xông tới, Vương Mạnh Phần như đối mặt đại địch, vừa chỉ huy tộc nhân giúp đỡ Tử Nguyệt tiên tử, vừa phái người thông báo Quảng Đông Nhân.

Khiến hắn cả kinh là, phường thị cũng bị tập kích, Quảng Đông Nhân bị một tu sĩ Nguyên Anh cuốn lấy, căn bản không thoát thân được.

Trong tòa lầu các màu đen nào đó, hàm răng Diệp Hải Đường cắn chặt bờ môi đỏ mọng, nắm Vạn Quỷ Lệnh.

Hai tu sĩ Nguyên Anh đánh tới cửa, nàng không dám cam đoan gia tộc có thể ứng phó được, nàng muốn thả ra Triệu Mị Nhi nghênh địch, nhưng lại lo lắng Triệu Mị Nhi đại khai sát giới.

“Ta cảnh cáo ngươi, ta thả ngươi ra, là hy vọng ngươi hỗ trợ tiêu diệt quỷ vật, không phải là để ngươi đại khai sát giới, ngươi nếu dám tổn thương tộc nhân Vương thị chúng ta, ta cũng sẽ không khách khí với ngươi.”

Diệp Hải Đường mặt lạnh nói.

“Hừ, hy vọng ta hỗ trợ? Ngươi bảo ta hỗ trợ thì hỗ trợ? Thực cho rằng luyện hóa Vạn Quỷ Lệnh, ta chính là nô bộc của ngươi? Mặc cho ngươi sai khiến.”

Triệu Mị Nhi nói không chút khách khí.

“Nói đi! Điều kiện của ngươi.”

Diệp Hải Đường nghiến răng nghiến lợi nói, trì hoãn thêm một đoạn thời gian, Vương gia sẽ gặp tổn thất lớn hơn nữa.

“Sau khi việc này chấm dứt, ngươi giúp ta tìm hiểu tin tức Tứ Quý Kiếm Tôn, còn có tình huống Thái Nhất tiên môn.”

Triệu Mị Nhi giọng điệu lạnh lùng.

“Không thành vấn đề, ngươi mau giúp ta giết kẻ địch tới xâm phạm.”

Một luồng hào quanh xanh lục từ trong Vạn Quỷ Lệnh bay ra, bay thẳng ra bên ngoài.

Giữa nội thành cùng ngoại thành lơ lửng một đám lôi vân màu đen thật lớn, từng tia chớp màu bạc thô to từ trên trời giáng xuống, hình thành một màn sét màu bạc.

Hoàng Sa chân nhân được một mảng lớn sa mạc màu vàng bảo vệ, từng tia chớp màu bạc bổ lên sa mạc màu vàng, bốc lên những làn khói đen.

Ngoài thân Kim Ngọc được một mảng lớn quầng sáng màu vàng che kín, từng tia chớp màu bạc bổ tới, đánh quầng sáng màu vàng điên cuồng run rẩy không thôi.

Bên người bọn họ có mười mấy cái hố to hơn mười trượng, số ít hố to dâng lên ngọn lửa mãnh liệt.

Thanh Liên đảo từ khi thành lập tới nay, lần đầu vận dụng hộ tộc đại trận, nếu không phải Vương Trường Sinh và Uông Như Yên lập công lớn, trận pháp sư cấp bốn của Vạn Kiếm môn là không có khả năng giúp Vương gia bố trí trận pháp.

“Đừng nương tay, nếu không chúng ta chỉ sợ khó giữ được tính mạng.”

Hoàng Sa chân nhân cau mày nói, hắn bây giờ cảm thấy hối hận, hắn không nên tin lời Hoàng Long chân nhân, đang yên đang lành, cần gì phải trêu vào Thanh Liên tiên lữ.

Bạn cần đăng nhập để bình luận