Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 5829: Hỗn độn thú trở nên thông minh

Thanh niên áo xanh là đệ tử Cửu Tiên tông, đóng ở một tòa “Hoàng” thành.

Hắn họ Tôn tên Phong, có tu vi Chân Tiên hậu kỳ.

Tòa thành trì đó Chân Tiên không ít, xem ra là thành trì bị hỗn độn thú công phá, bọn họ chưa kịp truyền tống về Cửu Tiên thành.

“Nguyệt Hoa thành ta trú đóng lọt vào mấy trăm con hỗn độn thú công kích, có hỗn độn thú năm màu dẫn đội, chúng ta căn bản không ngăn được, chưa kịp rút lui, thành trì đã bị công phá, ta cùng Lâm sư tỷ bọn họ yểm hộ giết ra khỏi vòng vây, bọn họ bị hỗn độn thú giết rồi, ta không dễ gì trốn đến nơi đây. Đúng rồi, các ngươi là đang chém giết hỗn độn thú?”

Tôn Phong nhìn thấy mặt đất đầy hỗn độn, tò mò hỏi.

“Hỗn độn thú năm màu dẫn đội công kích Hạo Dương thành, chúng ta vì giảm bớt áp lực, dẫn dắt rời đi hỗn độn thú năm màu, thuận tiện tộc nhân khác đối phó hỗn độn thú khác, vốn cho rằng có hai tấm Đãng Hồn Phù, có thể đủ diệt hỗn độn thú năm màu, không ngờ chỉ đả thương nó, chúng ta cũng dùng mất thế kiếp tiên khí, bằng không đã bị giết.”

Vương Thanh Sơn vẻ mặt khổ sở, thanh âm bất lực.

“Chúng ta thậm chí chuẩn bị một tấm tiên phù bậc hai, chỉ đả thương nó.”

Vẻ mặt Vương Mạnh Bân tràn đầy không cam lòng.

“Các ngươi đánh giá quá thấp hỗn độn thú năm màu rồi, chẳng qua cái này cũng không trách các ngươi, trước kia đàn hỗn độn thú tập kích quấy rối thành trì, xuất hiện hỗn độn thú bốn màu đã rất ghê gớm rồi. Lần này do hỗn độn thú năm màu dẫn đội, xem ra quy mô so với lần trước còn lớn hơn. Không nói những thứ này nữa, chúng ta mau trở về Hạo Dương thành, truyền tống về Cửu Tiên thành, ta cần báo cáo lên Kim sư thúc.” Tôn Phong thúc giục.

Vương Thanh Sơn gật gật đầu, dẫn theo bọn họ trở về Hạo Dương thành.

Khi bọn họ trở lại Hạo Dương thành, đám người Vương Anh Kiệt đã giải quyết xong hỗn độn thú, thu dọn chiến trường. Năm con rối Chân Tiên kỳ báo hỏng, có một ít hỗn độn thú bốn màu chạy trốn, chiến quả này đã rất tốt.

Bọn hắn đã sớm nhận được Liễu Hồng Tuyết đưa tin, đám người Vương Anh Kiệt thu hồi Hỗn Độn giáp trụ, dùng tiên khí ẩn giấu che giấu đi hơn phân nửa Diệt Tiên Pháo.

Tường thành có vết tích hỗn độn thú va chạm, máu tươi nhuộm đỏ mặt đất.

Tôn Phong hơi kinh ngạc, nhưng không nói gì, tiến vào Hạo Dương thành lợi dụng truyền tống trận truyền tống rời đi. Cho dù bị Cửu Tiên tông biết Vương gia có Hỗn Độn giáp trụ cùng hạ phẩm Diệt Tiên Pháo, vậy cũng không có gì, so ra kém xa « Thiên Hồn Bảo Điển ».

Sau khi Tôn Phong đi, Vương Thanh Sơn triệu tập các tu sĩ Chân Tiên ở Nghị Sự sảnh họp, tổng kết chiến quả.

“Lần này đàn hỗn độn thú đột kích, Nghê đạo hữu biểu hiện ưu dị, nếu không phải ngươi thi triển Huyễn pháp tắc khiến hỗn độn thú rơi vào ảo thuật, để bọn chúng tự hao tổn lẫn nhau, chúng ta cho dù có khả năng ngăn trở đợt tập kích này, cũng tổn thất không nhỏ.”

Vương Thanh Sơn nói.

Nghê Thiên Long giảm bớt đi rất nhiều áp lực của bọn họ, hỗn độn thú hai màu bị đánh thành trọng thương, cũng sẽ bị Huyễn pháp tắc ảnh hưởng, rơi vào ảo cảnh, công kích đồng bạn, bọn người Trần Nguyệt Dĩnh mới có thể an tâm đối phó hỗn độn thú ba màu.

Không có Nghê Thiên Long, bọn họ phải bận rộn tiêu diệt hỗn độn thú cấp thấp, đến lúc đó có thể thủ vững Hạo Dương thành hay không vẫn là chuyện chưa nói chắc được. Hỗn độn thú bình thường không nắm giữ lực lượng pháp tắc, nhưng thân thể chúng nó cường đại, lực phá hoại kinh người. Trước kia hỗn độn thú công thành, chính là để hỗn độn thú cấp thấp làm bia đỡ đạn, hỗn độn thú cấp cao công kích thành trì.

Lần này, Nghê Thiên Long khiến hỗn độn thú cấp thấp trở thành vật hy sinh của phe thủ thành, ngăn cản đàn hỗn độn thú công thành, lại thêm mười khẩu Diệt Tiên Pháo cùng Tiên Giáp quân, còn có ba người Vương Thanh Sơn, Vương Mạnh Bân cùng Liễu Hồng Tuyết, thuận lợi vượt qua cửa ải khó khăn lần này.

“Đây không phải công lao của một mình ta, đây là kết quả mọi người đoàn kết hợp tác.”

Nghê Thiên Long nói, nếu không phải ba người bọn Vương Thanh Sơn dụ hỗn độn thú năm màu rời đi, Tiên Giáp quân bọn Vương Anh Kiệt cuốn lấy hỗn độn thú bốn màu, Diệp Hải Đường khống chế hạ phẩm Diệt Tiên Pháo phối hợp, bọn họ không cách nào đánh lui hỗn độn thú.

“Lần này đánh lui hỗn độn thú công kích, đúng là kết quả mọi người đoàn kết hợp tác, chẳng qua công là công, tội là tội, việc nào ra việc đấy. Vương gia chúng ta tuyệt đối sẽ không bạc đãi kẻ có công, ban thưởng ngươi trước một viên tinh hạch ba màu cùng một thi thể hỗn độn thú ba màu, chờ đàn hỗn độn thú triệt để rút lui, lại ban thêm phần thưởng khác cho ngươi.

Vương Thanh Sơn nói.

Quốc có quốc pháp, gia có gia quy, lập công nhất định phải trọng thưởng, bằng không ai còn bán sức, Nghê Thiên Long lần này biểu hiện rất tốt, dựng lên tấm gương cho tu sĩ Chân Tiên khác, Vương gia không trọng thưởng hắn, tu sĩ Chân Tiên khác cũng sẽ lạnh lòng. Bạch Linh Nhi lấy ra một cái vòng tay trữ vật màu trắng, đưa cho Nghê Thiên Long.

Nghê Thiên Long cảm ơn một tiếng, nhận vòng tay trữ vật màu trắng.

Lần này thu hoạch cũng không ít, chỉ riêng hỗn độn thú bốn màu, bọn họ đã tiêu diệt bảy con, mười khẩu Diệt Tiên Pháo công kích nhiều lần lúc này mới đả thương hỗn độn thú bốn màu, Tiên Giáp quân bọn Vương Anh Kiệt liên thủ mới tiêu diệt được hỗn độn thú bốn màu.

Bạn cần đăng nhập để bình luận