Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 5454: Cao thủ tập hợp (1)

“Nghê đạo hữu, Giang đạo hữu, các ngươi không dễ gì đến một chuyến, không ngại ở lại Thanh Liên đảo, để chúng ta tận tình địa chủ một chút.”

Vương Trường Sinh nhiệt tình nói.

“Đa tạ ý tốt của Vương đạo hữu, chúng ta có chuyện quan trọng trong người, lần sau đi!”

Nghê Thiên Long uyển chuyển từ chối. Căn cứ tình báo hắn nắm giữ, đàn tràng sắp hiện thế, theo lý mà nói, đàn tràng lần trước hiện thế ở Huyền Linh đại lục, một lần sau sẽ không hiện thế ở đàn tràng Huyền Linh Thiên Tôn.

Hắn tự nhiên sẽ không ở lại Huyền Linh đại lục lâu, tính đi nơi khác thử vận khí một chút.

Vương Trường Sinh cũng không miễn cưỡng, nói chuyện phiếm hơn một canh giờ, ba người bọn Nghê Thiên Long cáo từ rời khỏi.

Vương Trường Sinh bảo Vương Vĩnh Thiên lưu ý tin tức đàn tràng Huyền Linh Thiên Tôn, bế quan tiềm tu, Uông Như Yên bế quan tu luyện linh vực.

Tứ Quý Kiếm Tôn ở Thanh Liên đảo vài năm, chào từ biệt bọn họ, dẫn theo bộ phận đệ tử Thái Nhất tiên môn tới Huyền Quang đại lục.



Bích Vân giới, Kim Vân đại lục.

Thiên Chúc sơn mạch ở đông bắc bộ Kim Vân đại lục, kéo dài mấy trăm triệu dặm, nơi này là tổ địa của Chúc tộc.

Chúc tộc truyền thừa hơn mười vạn năm, thời kỳ cường thịnh có năm vị tu sĩ Đại Thừa, bây giờ đã xuống dốc, kém xa ngày xưa.

Ở sâu trong Thiên Chúc sơn mạch, có thể nhìn thấy lượng lớn thi thể, lượng lớn kiến trúc phát hỏa, ánh lửa ngập trời.

Một tiếng nổ lớn từ trên cao truyền đến, một mảng hào quang màu máu từ trên trời giáng xuống, đập về phía mặt đất.

Hào quang màu máu còn chưa đáp xuống đất, một đợt tiếng thú rống vang dội cất lên, một đạo sóng âm vàng óng từ trên trời giáng xuống, lao thẳng đến hào quang màu máu.

Hào quang màu máu thu liễm, hiện ra bóng người Huyết Đao Chân Quân, trong mắt hắn tràn đầy nét kinh hãi, sắc mặt tái nhợt.

Bọn họ sau khi đến Bích Vân giới, làm lại nghề cũ, đánh vào tổ địa nhiều chủng tộc, hắn cùng Sở Phượng liên thủ, hiếm có địch thủ bọn họ chọn lựa Chúc tộc làm mục tiêu, ai có thể ngờ được, Chúc tộc có ba vị tu sĩ Đại Thừa, thực lực còn không yếu.

Huyết Đao Chân Quân vung trường đao màu máu trong tay, hướng về hư không chém một phát, một đạo đao quang màu máu thổi quét ra, chém vỡ nát sóng âm màu vàng.

Hư không trên đỉnh đầu của hắn nổi lên một trận gợn sóng, một ngọn núi cỡ nhỏ lóe ra hào quang vàng óng hiện ra, nháy mắt phóng to, nện xuống thẳng mặt.

Đúng lúc này, hư không nổi lên một trận gợn sóng, ngọn núi khổng lồ màu vàng dừng trên bầu trời, không cách nào chạm tới Huyết Đao Chân Quân, Huyết Đao Chân Quân nhân cơ hội bay đến bên cạnh Sở Phượng.

“Nguyệt tộc! Các ngươi thế mà tránh ở tổ địa Chúc tộc, là sợ Thanh Liên tiên lữ à?”

Sở Phượng nhíu mày nói, ánh mắt nhìn phía hai nam một nữ ngoài vạn trượng, cầm đầu là một ông lão áo bào vàng có chút lưng còng vẻ mặt lạnh như băng.

Xi Kim, Đại Thừa trung kỳ, tu sĩ Đại Thừa số lượng không nhiều của Nguyệt tộc.

Giống Dược tộc, Đường tộc, Nguyệt tộc các đại tộc, nội tình thâm hậu, muốn tiêu diệt hết tu sĩ Đại Thừa của đại tộc cũng không dễ dàng. Sau khi Xi Phiêu bị giết, tu sĩ Đại Thừa còn sót lại của Nguyệt tộc liền phân tán trốn đi, sợ bị tận diệt.

Xi Kim tránh ở tổ địa Chúc tộc, vốn cho rằng có thể bình an vô sự, ai có thể ngờ được đột nhiên có tu sĩ Đại Thừa giết tới cửa.

“Thần thông không gian! Ngươi là yêu thú bậc tám hóa hình?”

Xi Kim nghi hoặc nói, một tu sĩ Đại Thừa nắm giữ thần thông không gian không có khả năng là hạng người vô danh, hắn chưa bao giờ nghe nói Sở Phượng, đoán Sở Phượng là yêu thú bậc tám hóa hình.

“Cái này không quan trọng, các ngươi cho rằng có ba tu sĩ Đại Thừa, đã là đối thủ của chúng ta sao?”

Sở Phượng cười lạnh nói.

“Lại thêm chúng ta thì sao?”

Một giọng nam tử uy nghiêm vang lên, vừa dứt lời, một đạo độn quang vàng óng xuất hiện ở phía chân trời xa xa, lóe lên một cái đã dừng lại trên bầu trời.

Độn quang thu liễm, hiện ra một con thuyền bay lóe ra hào quang vàng óng, năm vị tu sĩ Đại Thừa bọn Tuân Diệu đứng ở bên trên.

Bọn họ chuẩn bị đối phó Vương gia, tập kết tu sĩ Đại Thừa, không ngờ vừa tới Thiên Chúc sơn mạch, liền đụng phải Sở Phượng cùng Huyết Đao Chân Quân.

Nhìn thấy bọn Tuân Diệu, Sở Phượng bị dọa giật mình, vận khí của bọn họ cũng quá kém rồi nhỉ? Muốn từ trên tay tám tu sĩ Đại Thừa chạy thoát cũng không dễ dàng.

“Đạo hữu chậm đã, đây đều là hiểu lầm, hiểu lầm, chúng ta có kẻ địch chung, không cần thiết tự giết lẫn nhau.”

Huyết Đao Chân Quân bắt đầu giảng hòa.

“Kẻ địch chung? Ai?”

Tuân Diệu nghi hoặc nói.

“Thanh Liên tiên lữ! Chúng ta cùng Thanh Liên tiên lữ có thù oán, bọn họ giết Đại Thừa tộc các ngươi, các ngươi không muốn báo thù sao? Chúng ta có thể giúp các ngươi một tay, Sở tiên tử nắm giữ thần thông không gian, đại bộ phận trận pháp đều không ngăn được nàng, nàng có thể thi triển thần thông không gian mang các ngươi lẻn vào tổ địa Vương gia, như thế nào?”

Huyết Đao Chân Quân thật cẩn thận nói. Nếu thật sự xảy ra chiến đấu, hắn rất khó sống sót, dù sao bọn họ chỉ là Đại Thừa sơ kỳ, trên tay cũng không có Huyền Thiên tàn bảo, chỉ dựa vào thần thông không gian của Sở Phượng, khẳng định không phải đối thủ.

“Thần thông không gian!”

Tuân Diệu có chút động lòng, Vương gia nay đã khác xưa, muốn đánh vào Thanh Liên đảo quả thật không dễ dàng. Nếu là có một tu sĩ Đại Thừa tinh thông thần thông không gian giúp đỡ, quả thật thuận tiện hơn rất nhiều.

Bạn cần đăng nhập để bình luận