Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 5012: Báo cáo (1)

Ngay từ đầu, Thương Hải có mười hai chủng tộc thực lực mạnh nhất, bảy chủng tộc biến mất ở trong dòng sông lịch sử, đều muốn nhất thống Thương Hải, chỉnh hợp tài nguyên, đi được xa hơn, nhưng năm tộc chế ước lẫn nhau, tạm thời chưa có một tộc nào có thể nhất thống Thương Hải.

“Cũng không biết gia tộc thế nào rồi?”

Vương Mạnh Bân lẩm bẩm.

Hắn lắc lắc đầu, đứng dậy, tới một quảng trường đá diện tích mười mẫu, trên quảng trường có một tòa pháp trận màu bạc lớn nghìn trượng, trung ương trận pháp có một viên Dẫn Lôi Châu.

Bảy cây cột đá màu bạc thô to dựng lên ở chung quanh pháp trận màu bạc, bao vây nó lại.

Vương Mạnh Bân ngồi xếp bằng ở trung ương trận pháp, lấy ra một tấm trận bàn lóe ra hào quang màu bạc, đánh vào một pháp quyết, trên trời truyền đến một đợt tiếng sấm sét đinh tai nhức óc, từng tia sét màu bạc thô to cắt qua bầu trời, bổ về phía Vương Mạnh Bân.

Tia sét màu bạc tới gần Vương Mạnh Bân trăm trượng, bảy cây cột đá màu bạc nhất thời sáng lên vô số phù văn màu bạc, tia sét màu bạc tán loạn, hóa thành vô số hồ quang màu bạc, hướng về Vương Mạnh Bân ùa đi.

Vương Mạnh Bân nhắm đôi mắt lại, ngoài thân bao phủ vô số hồ quang màu bạc, bắt đầu tu luyện.

Dù sao không thể rời khỏi nơi đây, vậy thì dốc lòng tu luyện, đề cao thực lực, tranh thủ nhất thống Thương Hải, chỉnh hợp tài nguyên tu tiên, nói không chừng có cách rời khỏi nơi này.



Thiên Yêu giới, Huyền Vũ đại lục.

Thái Nhất sơn mạch ở trung bộ Huyền Vũ đại lục, kéo dài hơn trăm triệu dặm, nơi này là tổng đàn của Thái Nhất cung, linh khí dư thừa, núi non hiểm trở vô số kể, bốn mùa như xuân.

Góc tây bắc Thái Nhất sơn mạch, một thung lũng cỡ lớn ba mặt là núi, trong thung lũng có một tòa trang viên diện tích cực lớn, Vương Thanh Bạch cùng một thanh niên áo xanh diện mạo hiên ngang ngồi ở một tòa đình đá màu xanh thảo luận cái gì.

Thanh niên áo xanh chính là Tứ Quý Kiếm Tôn, lập phái tổ sư của Thái Nhất cung.

Vương Thanh Bạch bất ngờ lưu lạc đến Thiên Yêu giới Huyền Vũ đại lục, cứu đệ tử Thái Nhất cung, tới Thái Nhất cung, thuận lợi gặp được Tứ Quý Kiếm Tôn.

Tứ Quý Kiếm Tôn hỏi một ít vấn đề, sau khi xác nhận thân phận của Vương Thanh Bạch, để hắn ở lại Thái Nhất cung.

“Vương đạo hữu, để ngươi thất vọng rồi, lại thất bại, Phá Giới Thạch trên tay chúng ta đã dùng hết rồi, tạm thời không liên hệ được Vương đạo hữu, ngươi cũng không cần quá nản lòng, an tâm ở lại Thái Nhất cung, dốc lòng tu luyện.”

Tứ Quý Kiếm Tôn an ủi.

Vương Thanh Bạch muốn để Tứ Quý Kiếm Tôn phái người phân hồn hạ giới, liên hệ Vương gia Đông Ly giới, thông báo Vương gia Huyền Dương giới, báo bình an, đáng tiếc đều thất bại.

Vương Thanh Bạch khẽ thở dài một hơi, hỏi: “Lý đạo hữu, còn chưa có tin tức của thất ca cùng vị tiên tử kia sao?”

“Ta đã phái rất nhiều nhân thủ tìm hiểu tin tức, bọn họ hẳn là không ở Huyền Vũ đại lục, Thiên Yêu giới không nhỏ, có lẽ bọn họ rơi ở đại lục khác.”

Tứ Quý Kiếm Tôn phân tích.

Ba người bọn Vương Thanh Bạch lúc sắp tới Thiên Yêu giới lọt vào Thanh Lôi Quy công kích, ba người lúc này mới tách ra.

“Hy vọng bọn họ không có việc gì đi! Nếu có tin tức, lập tức cho ta biết.”

Vương Thanh Bạch nói xong lời này, đứng dậy đi về phía một tòa lầu các màu trắng cách đó không xa.

...

Thiên Ưng đại lục, Cửu Vĩ sơn mạch.

Một tòa trang viên yên tĩnh, mười mấy tu sĩ Hợp Thể bọn Bạch Linh Nhi ngồi ở trong một tòa đình đá màu xanh thưởng thức trà nói chuyện phiếm.

Một thanh niên áo vàng mặt hóp mũi cao khí tức mạnh nhất, có tu vi Hợp Thể hậu kỳ.

Phong Vô Ảnh, hắn là hậu nhân vị Đại Thừa nào đó của Thiên Ưng nhất tộc.

Lão tổ tông Cửu Vĩ Thiên Hồ đại thọ, mời không ít chủng tộc tham gia, Thiên Ưng nhất tộc cũng nhận được thiệp mời.

“Linh Nhi muội muội, Thiên Ưng đại hội ba ngàn năm sau, ngươi sẽ tham gia chứ?”

Phong Vô Ảnh mỉm cười nói.

Bạch Linh Nhi đã tiến vào Hợp Thể kỳ, huyết mạch tương đối cao, có được bảy đuôi, đại bộ phận Cửu Vĩ tộc nhân Hợp Thể kỳ chỉ là năm đuôi.

Tu sĩ Đại Thừa của Cửu Vĩ Thiên Hồ cũng chỉ là bảy đuôi, nếu là đạt tới chín đuôi, vậy chính là chân linh rồi, thực lực không phải là nhỏ.

“Có thể đi! Hùng tiên tử, lệnh huynh sao không tới?”

Bạch Linh Nhi gật gật đầu, ôn hoà, dời đi đề tài.

“Đột nhiên toát ra một tên Hợp Thể kiếm tu tinh thông ngự kiếm thuật, ở địa bàn Hùng Minh tộc chúng ta quấy rối, chúng ta đang triệu tập cao thủ bao vây tiễu trừ người này.”

Một thiếu phụ váy vàng dáng người yểu điệu mở miệng giải thích.

“Hợp Thể kiếm tu! Cái này trái lại hiếm thấy! Chẳng lẽ là từ Huyền Vũ đại lục tới? Ta nghe nói bên đó có cái Thái Nhất cung, là tu sĩ Nhân tộc Tứ Quý Kiếm Tôn sáng tạo, đệ tử Thái Nhất cung đều là tinh thông kiếm đạo.”

Phong Vô Ảnh tò mò nói.

“Có khả năng, chúng ta kiếm được bức tranh người này, cho các ngươi xem một phen, người này nếu xuất hiện ở địa bàn các ngươi, nhất định phải bắt hắn.”

Thiếu nữ váy vàng lấy ra một bức tranh cuốn màu vàng, chậm rãi mở ra, trên tranh là một thanh niên áo xanh đeo hộp kiếm màu xanh, chính là Vương Thanh Sơn.

Ánh mắt Bạch Linh Nhi đảo qua, hơi sửng sốt, nhưng nàng rất nhanh khôi phục bình thường, thuận miệng nói: “Tu sĩ Hợp Thể trẻ tuổi như vậy, biết người này họ tên gì hay không? Nói không chừng có thể từ Thái Nhất cung bên đó tìm hiểu được tình huống của người này.”

Bạn cần đăng nhập để bình luận