Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 2481: Thượng Quan Thiên Hoành kiêng kị (1)

Một tràng tiếng bọt sóng đinh tai nhức óc vang lên, một con sông màu lam chảy xiết lao thẳng đến Thiên Ma Thượng Nhân, nơi con sông màu lam đi qua, không gian phát ra tiếng nổ thật lớn, nếu bị nó đánh trúng, phiền toái cũng không nhỏ.

Thiên Ma Thượng Nhân tự nhiên không dám đón đỡ, lật tay lấy ra một lưỡi đao ngắn hào quang màu đen lấp lánh, xa xa bổ về phía con sông màu lam.

Sau một tràng tiếng quỷ khóc “Ô ô” vang lên, hơn trăm lưỡi đao ánh sáng màu đen sắc bén bắn ra, chém về phía con sông màu lam.

Ầm ầm ầm!

Một tiếng nổ đinh tai nhức óc vang lên, con sông màu lam bị lưỡi đao ánh sáng màu đen dày đặc chém vỡ nát, hóa thành vô số nước biển màu lam, bắn nhanh ra bốn phương tám hướng.

Mấy chục hạt châu nước màu lam to bằng nắm tay đến trước mặt Thiên Ma Thượng Nhân, Thiên Ma Thượng Nhân cũng không sơ ý, hắn đang muốn đánh bay những hạt châu nước màu lam đó, thức hải đau đớn vô cùng, ngũ quan nhất thời vặn vẹo.

Một tiếng “Rắc” vang lên trầm nặng, tường lửa màu máu chia năm xẻ bảy, kim băng màu lam dày đặc lục tục đánh lên hộ thể linh quang của Thiên Ma Thượng Nhân, hộ thể linh quang của hắn nháy mắt kết băng, tầng băng là màu lam.

Một làn sóng âm màu xanh càn quét đến, nơi đi qua, không gian chấn động vặn vẹo, mặt đất nứt ra, xuất hiện những vết nứt thật dài, Thiên Ma Thượng Nhân muốn tránh đi, thức hải lại truyền đến một cơn đau đớn, hắn nhịn đau phun ra một ngọn lửa màu đen, sóng âm màu xanh đánh lên hộ thể linh quang của hắn, hộ thể linh quang của hắn giống như giấy, nháy mắt tan vỡ.

Đúng lúc này, một hạt châu màu đen từ bên trong một hạt châu nước màu lam bay ra, chợt nổ tung ra, vô số chất lỏng màu đen bắn tung tóe.

Chất lỏng màu đen vừa xuất hiện, không gian chợt xuất hiện lượng lớn băng vụn màu đen, nhiệt độ đột nhiên giảm đi, như rơi vào hầm băng.

Ngọn lửa màu đen tiếp xúc đến chất lỏng màu đen, nháy mắt kết băng, tầng băng là màu đen.

“Minh Nguyệt Chi Thủy!”

Thiên Ma Thượng Nhân trợn mắt cứng lưỡi, Minh Nguyệt Chi Thủy vậy mà có thể bị luyện chế thành pháp bảo. Hắn không dám sơ ý, ngoài thân toát ra vô số âm khí, hóa thành một màn hào quang màu đen dày đặc, che kín toàn thân hắn, Minh Nguyệt Chi Thủy phân tán trên màn hào quang màu đen, màn hào quang màu đen nháy mắt kết băng.

Một tràng tiếng xé gió vang lên, một phù chữ màu máu huyền ảo từ nơi xa bay vút đến, đánh lên màn hào quang màu đen, màn hào quang màu đen chợt tan vỡ.

Phù chữ màu máu nhập vào trong cơ thể Thiên Ma Thượng Nhân, hắn phát ra một tiếng kêu thảm thiết, sắc mặt dữ tợn, hoa chân múa tay.

“Cấm!”

Phù Mân lạnh lùng nói, lão lấy tinh huyết bản thân làm vật dẫn, thiên địa linh khí làm lá bùa, lợi dụng Vạn Dân Bút thi triển độc môn thần thông Cấm Linh Thuật của lão!

Thiên Ma Thượng Nhân dừng giãy dụa, không nhúc nhích, tròng mắt chuyển động không ngừng, trong mắt tràn đầy sợ hãi.

Hắn trơ mắt nhìn Minh Nguyệt Chi Thủy rơi ở trên người, thân thể nhanh chóng kết băng.

Ầm ầm ầm!

Thân thể Thiên Ma Thượng Nhân nổ tung, hóa thành vô số máu thịt, một cái Nguyên Anh nhỏ bé bay ra.

Nguyên Anh nhỏ bé phát ra một tràng tiếng quỷ khóc thê lương, hiện ra vô số phù văn huyền ảo, sau một thoáng mơ hồ, Nguyên Anh nhỏ bé một hóa trăm, cả trăm Nguyên Anh giống nhau như đúc bay đi về phương hướng khác nhau.

Thiên Ma Hóa Anh Thuật, đây là thần thông bảo mệnh độc môn của hắn.

Một tòa tháp khổng lồ màu đỏ từ trên trời giáng xuống, thu đi mấy chục Nguyên Anh, nhưng có mấy chục Nguyên Anh chạy mất.

Một tay Uông Như Yên chộp một cái về phía không trung, một chiếc nhẫn trữ vật màu đen bay về phía nàng, rơi ở trên tay nàng.

Linh bảo của Thiên Ma Thượng Nhân dính vào Minh Nguyệt Chi Thủy, đã hủy diệt.

Sau khi Thiên Ma Thượng Nhân trốn đi, Huyết Sát Đồng Tâm Ma căn bản không phải đối thủ của Phù Mân, bị Phù Mân lợi dụng Vạn Dân Bút hủy diệt.

Phù Mân nhìn thấy băng vụn màu đen trên mặt đất, ánh mắt lộ ra vài phần kiêng kị. Lão tự nhiên nhìn ra được, Vương Trường Sinh có thể tiêu diệt Triệu Hồng Tuyết, tự nhiên là dựa vào Minh Nguyệt Chi Thủy. Lão chưa từng đi Táng Ma Băng Nguyên, cũng không biết Minh Nguyệt Chi Thủy là cái gì, nhưng nhìn từ tình huống Thiên Ma Thượng Nhân tự hủy thân thể, Minh Nguyệt Chi Thủy là một loại vật rất đáng sợ.

“Vương đạo hữu, đã lâu không gặp, từ biệt mấy chục năm, Vương đạo hữu đã tiến vào Hóa Thần kỳ, thật đáng mừng nha!”

Phù Mân cười chúc mừng, giọng điệu thành khẩn.

“Nơi này không phải chỗ nói chuyện, Phù đạo hữu, chúng ta rời khỏi nơi này trước đi! Chúng ta có thể quay về Thiên Lan giới hay không, phải dựa vào ngươi.”

Vương Trường Sinh trịnh trọng nói. Đạt được nhẫn trữ vật của hai tu sĩ Hóa Thần, hắn có thể tiếp tục luyện chế Minh Nguyệt Châu, thêm mấy viên Minh Nguyệt Châu, tu sĩ Thiên Lan tông muốn đuổi giết bọn họ cũng sẽ kiêng kị đôi chút.

Phù Mân gật gật đầu, thu hồi Vạn Dân Bút, năm người bọn họ bay về phía bầu trời, biến mất ở phía chân trời.

Một ngày sau, một con thuyền báu màu vàng dài hơn trăm trượng từ phía chân trời nơi xa bay tới, hai bên thuyền báu màu vàng có một đôi cánh chim màu vàng, thoạt nhìn giống như một con chim khổng lồ màu vàng.

Linh bảo phi hành Kim Bằng Chu, một trong năm đại linh bảo phi hành của Thiên Lan giới.

Hơn trăm tu sĩ đứng ở trên àn tàu, Thượng Quan Thiên Hoành đứng ở trước nhất, vẻ mặt lạnh lùng.

Bạn cần đăng nhập để bình luận