Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 5618: Phá trận diệt địch

Huyễn Âm Nao một trong năm đại trấn tông chi bảo của Thiên Thú tông, tiên khí âm luật, tu tiên giả nghe thời gian dài, dễ dàng lâm vào trong ảo cảnh, sẽ không tùy tiện vận dụng.

Hạ Khải Dao giơ tay phải, một hạt châu ánh vàng rực rỡ bay ra, đánh vào một đạo pháp quyết, hạt châu màu vàng nhất thời nở rộ ra hào quang vàng óng chói mắt, hóa thành một mảng hào quang vàng óng dày đặc, bao phủ hơn hai mươi người bọn Vương Thanh Sơn.

Trấn Tiên Bảo Châu, chuyên môn khắc chế Huyễn Âm Nao. Hạ gia và Thiên Thú tông là oan gia nhiều năm, đối với lá bài tẩy của nhau đều rất quen thuộc.

Hạ gia muốn tấn công Thiên Thú đảo, tự nhiên là có chuẩn bị mà đến.

Có Trấn Tiên Bảo Châu trong tay, bọn họ không sợ Huyễn Âm Nao công kích, nhưng cái này cũng có một tệ đoan, bọn họ bị ép tập trung cùng một chỗ, không thể rời khỏi phạm vi Trấn Tiên Bảo Châu bảo hộ, bằng không rất dễ dàng rơi vào ảo cảnh.

Mặt biển kịch liệt cuồn cuộn, nhấc lên từng cơn sóng lớn ngập trời, những cây mâu nước màu lam dài hơn trăm trượng lao thẳng đến đám người Vương Thanh Sơn.

Đổng Tuyết Ly nhẹ nhàng vung Huyền Ngọc Kiếm trong tay một cái, sau khi một tràng tiếng kiếm ngân trong vắt vang dội cất lên, một mảng lớn kiếm khí màu trắng càn quét ra, đánh tan mâu nước màu lam.

Đổng Tuyết Ly vung tay phải, một hạt châu màu lam to bằng quả trứng gà bắn ra, đánh vào một đạo pháp quyết, hạt châu màu lam nhất thời bừng sáng, bay vào đáy biển biến mất.

Một màn kinh người xuất hiện, mặt biển cuồn cuộn nhất thời khôi phục bình tĩnh, một đám bọt sóng cũng chưa nổi lên.

Trấn Hải Châu, tiên khí thủy thuộc tính, bảo vật Vương Thanh Phong luyện chế cho Đổng Tuyết Ly phòng thân.

Một tiếng long ngâm vang vọng trời đất từ đáy biển truyền ra, mặt biển nổ tung ra một cái lỗ khổng lồ, Tam Thủ Hàn Giao từ trong đó bay ra, mở ra cái mồm như chậu máu, phun ra một đạo hào quang màu trắng thô to, lao thẳng đến đám người Vương Thanh Sơn.

Hư không trên đỉnh đầu đám người Vương Thanh Sơn nổi lên dao động, một cái long trảo màu trắng thật lớn bỗng dưng hiện lên, bổ về phía màn hào quang màu vàng. Những cây mâu băng màu trắng dài hơn trăm trượng bắn nhanh đến, cái này cũng chưa tính là xong, từng lốc xoáy màu trắng xuất hiện ở trên mặt biển, lao thẳng đến bọn họ, thanh thế rất lớn.

Một mảng thiên địa này giống như biến thành thế giới của băng, Vương Thanh Phong hừ lạnh một tiếng, vung đao chém, một mảng lớn đao quang màu đỏ thổi quét ra, đánh tan thuật pháp đang lao tới.

Hào quang màu lam lóe lên, một khối ấn tỳ màu lam to bằng bàn tay bỗng dưng xuất hiện ở đỉnh đầu đám người Vương Thanh Sơn.

Ấn tỳ màu lam sáng lên một đợt hào quang màu lam chói mắt, hình thể tăng vọt, một trọng lực mạnh mẽ chụp thẳng xuống, đập xuống.

Thân thể Lý Thiên Hà truyền ra một tràng tiếng xương khớp vang “rắc rắc”, thân thể tăng vọt, ngoài thân nở rộ hào quang vàng óng, vung hai cánh tay, đánh về phía ấn tỳ màu lam.

Hai nắm đấm của hắn va chạm với ấn tỳ màu lam, truyền ra hai tiếng vang trầm, sắc mặt đỏ bừng.

Diệp Đình giơ tay phải, một lá bùa lóe lên hào quang màu tím bay ra, sau khi toàn bộ phù văn bừng sáng, hóa thành một đám mây sét màu tím thật lớn, chớp lóe sấm rền, có thể nhìn thấy vô số hồ quang màu tím, mang theo một luồng khí tức hủy thiên diệt địa, lao thẳng đến đám người Vương Thanh Sơn.

Tử Tiêu Diệt Tiên Phù, đây là tiên phù bậc hai số lượng không nhiều trong kho báu Thiên Thú tông, có thể so với một đòn của lôi tu Kim Tiên kỳ, uy lực cực lớn, tốn hai ngàn khối Tiên Nguyên Thạch, từ hội đấu giá ngầm đấu giá được.

Đám người Vương Thanh Sơn bị dọa nhảy dựng, tính tránh đi, đúng lúc này, một tiếng gào rống có chút nóng nảy vang lên.

Bọn họ cảm giác thần hồn mình sắp xé rách ra, mặt lộ vẻ thống khổ, đứng cũng đứng không vững, thiếu chút nữa từ giữa không trung ngã xuống.

Thần hồn công kích!

Đàm Hổ lộ vẻ mặt đắc ý, một thanh niên áo đen dáng người cao gầy đứng ở bên cạnh hắn, yêu khí ngút trời.

Chân Tiên kỳ U Hồn Mãng, bản mạng linh thú của Đàm Hổ, nhưng hắn rất ít thả ra U Hồn Mãng đối địch, một khi thả ra, sẽ tiêu diệt kẻ địch.

Chờ đám người Vương Thanh Sơn phục hồi tinh thần, mây sét màu tím đã đến trước mặt.

Tay phải Vương Thanh Phong bổ về phía hư không, phát ra một đạo đao quang khổng lồ màu đỏ, chém về phía mây sét màu tím.

Ầm ầm ầm, mây sét màu tím bị đao quang khổng lồ chém vỡ nát, hóa thành một mảng lôi quang màu tím thật lớn, bao phủ phạm vi mười vạn dặm, sóng khí mạnh mẽ chấn động hư không nứt nẻ, hư không xuất hiện lượng lớn lỗ đen, cương phong nổi lên khắp nơi.

Đàm Hổ lộ vẻ mặt vui mừng, đúng lúc này, một tiếng nổ kinh thiên động địa vang lên, cả Thiên Thú đảo kịch liệt chớp lên, linh quang của màn hào quang màu vàng ảm đạm xuống. Ngay sau đó, màn hào quang màu vàng tan vỡ giống như bọt khí.

“Sao có khả năng!”

Đàm Hổ trợn mắt há hốc mồm, hộ tông đại trận tốt xấu gì cũng là tiên trận bậc một, cho dù vận dụng trung phẩm tiên khí, cũng không phá đi tiên trận bậc một nhanh như vậy chứ! Dù sao tu sĩ Chân Tiên không phát huy ra được toàn bộ uy lực của trung phẩm tiên khí.

Hắn không kịp nghĩ nhiều, hào quang màu bạc lóe lên, một cây chùy nhỏ màu bạc lôi quang quanh quẩn hiện ra, nháy mắt phóng to, đánh xuống.

Đàm Hổ phản ứng rất nhanh, thân hình lui về, hắn hoảng sợ phát hiện, một trọng lực mạnh mẽ hút chặt hắn trên mặt đất.

Bạn cần đăng nhập để bình luận