Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 1687: Thái Hạo trảm linh đao

Sau thời gian một chén trà nhỏ, Vương Trường Sinh và Tử Nguyệt tiên tử trở lại chỗ ở.

Vương Trường Sinh lấy ra một đống tài liệu luyện khí, Tử Nguyệt tiên tử ngồi đối diện hắn.

Hắn ném Hải nguyệt kim đến giữa không trung, mở miệng phun ra một luồng hoả diễm màu lam, bao vây lấy Hoả nguyệt kim. Tử Nguyệt tiên tử cũng mở miệng, phun ra một luồng hoả diễm màu tim, bao vây Hải nguyệt kim.

Hoả diễm màu lam và hoả diễm màu tím giao sí cùng nhai, Hải nguyệt kim chậm rãi xuất hiện dấu hiệu hoà tan…

...

Ngũ Long hải vực, Thanh Liên đảo.

Một cái đuôi khổng tước màu đen dài nhỏ bay lượn trên không trung. Tốc độ của khổng tước màu đen rất nhanh, một đường đụng phải không ít Vương gia tu sĩ, Vương gia tu sĩ đều nhường đường.

Tiếng tiếu thanh dồn dập chợt vang lên, khổng tước màu đen giống như nhận được chỉ dẫn nào đó, chợt phi từ trên trời cao xuống, dừng ở trước Bách Linh phong.

Vương Thanh Linh đứng trên mặt đất, khổng tước màu đen đứng phía trước nàng.

“Đã chơi hai canh giờ rồi, còn chưa đủ sao? Ngươi vừa rồi thiếu chút nữa động vào tộc nhân rồi.”

Vương Thanh Linh sủng nịch sờ sờ đầu của khổng tước màu đen. Nàng dùng thời gian mấy chục năm, bỏ vào lượng lớn tài nguyên tu tiên, cuối cùng cũng dưỡng Ô tước đến bậc ba.

Băng phong giao đã là bậc ba trung phẩm, Long khâu và Ô tước đều là bậc ba hạ phẩm. Dựa vào ba con linh thú bậc ba này, rất ít Kim Đan tu sĩ là đối thủ của nàng.

Cứ cách một đoạn thời gian, Vương Thanh Linh sẽ thả linh thú ra, nếu bắt bọn nó ở mãi trong linh thú châu, không có lợi với việc tiến cấp. Cũng giống như người tu tiên, nếu dừng ở một chỗ tu luyện, tu vi cũng không có khả năng tăng tiến, phải ra ngoài du lịch mới được.

Hiện tại Vương Thanh Linh là Kim Đan tầng sáu, đang gặp bình cảnh, nên nàng vẫn đứng mãi ở Kim Đan tầng sáu. Nàng tính toán thời gian một chút, tính đi tu tiên giới Bắc Cương du lịch một đoạn thời gian.

Lực lượng gia tộc ở tu tiên giới Bắc Cương quá mỏng yếu. Ngoài ra, thứ Vương Trường Sinh cần, chỉ có ở Bắc Cương mới có.

Oành đùng đùng!

Trời cao chợt truyền đến một trận tiếng gầm rú đinh tai nhức óc, cuồng phong gào thét. Một đoàn mây đen thật lớn xuất hiện trên không Thanh Liên đảo.

Vương Thanh Linh liếc mắt nhìn vị trí mây đen xuất hiện, sắc mặt căng thăng. Nàng nhảy lên lưng Ô tước, tay ngọc vỗ vỗ lưng nó.

Vang lên một tiếng thanh minh, Ô tước giương rộng cánh phi cao, bay về hướng mây đen.

Không qua bao lâu, Ô tước đứng ở một toà núi cao có địa thế hiểm trở.

Bốn phía núi cao là mấy chục ngọn núi cao ngất, bên dưới có mấy chục sơn cốc lớn nhỏ không đồng nhất.

Bên ngoài cốc có một tấm bia đá màu vàng cao hơn mười trượng, bên trên viết ba chữ cái to màu bạc “Dục giao cốc”, mười hần bắt mắt.

Oành đùng đùng!

Tiếng lôi minh vang lớn, mây đen kịch liệt quay cuồng, xuất hiện từng đạo hồ quang thô to màu bạc.

Vương Thanh Linh nhướng mày, có linh thú loại xà đưa tới lôi kiếp hoá giao. Nếu có thể vượt qua được kiếp nạn này, có thể hoá thành giao long.

Vương gia bồi đưỡng một đám linh thú loại xà. Một năm trước, Vương Thanh Sơn mang về Huyết giao thụ. Vương Thanh Linh để cho Vương Thanh Kỳ luyện chế Huyết giao quả thành Huyết giao đan, đút cho một con Tam thải mãng bậc hai thượng phẩm. Tam thải mãng này đã được nuôi dưỡng trăm năm.

Sau khi ăn vào hai viên Huyết giao đan, Tam thải mãng lâm vào ngủ say. Lúc này mới trải qua một năm, nó đã có thể đưa tới lôi kiếp hoá giao?

Vương Thanh Linh rất kinh ngạc, vẻ mặt tràn đầy lo lắng. Lúc trước Băng phong giao dùng Hoá giao đan, ngủ say nhiều năm mới đưa tới lôi kiếp hoá giao. Nàng có dự cảm, tỷ lệ thất bại của Tam thải mãng rất cao.

Bên trong một trận lớn tiếng lôi minh, một con cự mãng dài hơn mười trượng đi ra từ bên trong sơn động. Bên ngoài thân cự mãng trải rộng hoa văn ba màu thanh, lam, hồng. Nó bò tới trên một gốc cây cổ thụ, kích thước khổng lồ làm gãy không ít chạc cây nhỏ.

Oành đùng đùng!

Mây đen kịch liệt quay cuồng một trận, một đạo tia chớp thô to màu bạc chuẩn xác bổ vào trên người Tam thải mãng.

Tam thải mãng phát ra một tiếng kêu thống khổ, mở ra mồm máu to, khè lưỡi, tỏ vẻ bất mãn.

Tiếng lôi minh ngày càng vang lớn, một mảng lớn tia chớp màu bạc đánh xuống. Lôi quang chói mắt bao phủ toàn bộ cơ thể Tam thải mãng.

Thời gian từng chút một trôi qua, từng đạo tia chớp thô to màu bạc đánh xuống.

Sau thời gian một chén trà nhỏ, lôi quang màu bạc cũng tán đi. Tam thải mãng biến mất vô tung vô ảnh. Mấy chục khoả cổ thụ che trời cũng biến mất không thấy, mặt đất cháy đen một mảng lớn.

Trên mặt Vương Thanh Linh lộ ra vẻ thất vọng, thở dài một hơi. Xem ra muốn bồi dưỡng giao long bậc ba cũng không dễ dàng như vậy.

...

Thời gian nửa năm, rất nhanh liền trôi qua.

Vương Trường Sinh và Tử Nguyệt tiên tử ngồi đối diện nhau, một đoàn hoả diễm màu tím và một đoàn hoả diễm màu lam giao sí cùng một chỗ, lơ lửng giữa không trung.

Sắc mặt bọn họ hơi tái nhợt, một bộ dáng pháp lực đã tiêu hao không nhỏ.

Một lát sau, một đoàn linh quang màu lam xuất hiện ở bên trong hoả diễm.

Vương Trường Sinh và Tử Nguyệt tiên tử rất ăn ý, đồng thời thu lại pháp quyết. Hoả diễm màu tím và hoả diễm màu xanh phân tán mở ra, lộ ra một ra tam tiên lưỡng nhận đao dài hơn một trượng. Ba đầu nhọn có màu sắc không giống nhau, phân biệt lần lượt là kim, lam, bạch.

Thân đao dài năm trước, chuôi đao thâm lam sắc, có khắc một ít hoa văn tinh mỹ. có thể nhìn thấy rõ ràng năm chữ màu vàng nhỏ “Thái Hạo trảm linh đao”.

Thanh Thái Hạo trảm linh đao này là pháp bảo Vương Trường Sinh và Tử Nguyệt tiên tử cùng luyện chế. Bên trong có luyện bào Hải nguyệt kim, Băng ngọc vạn năm và nhiều loại tài liệu.

Bạn cần đăng nhập để bình luận