Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 3929: Bất ngờ (1)

Linh quang lóe lên, một ngọc tỷ năm màu lóe ra linh quang bỗng hiện lên, nháy mắt phóng to, đập xuống.

Tiếng ầm ầm ầm nổ vang, đất rung núi chuyển, ngọc tỷ năm màu đập vỡ nát đầu trùng vương.

Vương Anh Kiệt bấm pháp quyết, ngọc tỷ năm màu bay lên, Huyết Long Nghĩ ùa lên, cắn nuốt thân thể trùng vương, để lại vỏ côn trùng, có thể lấy để luyện chế bảo vật phòng ngự.

Trùng vương vừa chết, bọ cánh cứng màu đỏ còn lại căn bản không phải đối thủ của bọn họ, tản ra chạy trốn.

Không đến thời gian một chén trà nhỏ, hơn phân nửa bọ cánh cứng màu đỏ bị giết.

Bốn người bọn Vương Anh Kiệt không hẹn mà cùng thở phào nhẹ nhõm một hơi, bắt đầu quét tước chiến trường.

Bọn họ thu được tin tức tin cậy, Man Hoang Chi Địa nơi nào đó có một mạch khoáng Khôn Thổ cỡ nhỏ, Khôn Thổ Thạch là tài liệu luyện khí bậc bảy, có thể tinh luyện ra Khôn Thổ Sa, dùng để bố trí trận pháp thổ thuộc tính, hiệu quả phòng ngự rất không tệ.

Biết được tin tức này, Vương Mô Sơn vốn định phái Vương Thanh Sơn dẫn đội tới đó, nhưng Vương Thanh Sơn đi Vạn Linh uyên rồi, Vương Anh Kiệt xung phong nhận việc, dẫn đội xuất phát, hắn cũng là một phần tử của gia tộc.

Vương Thanh Bạch, Vương Kiêu cùng Vương Tông Vân chủ động xin đi, theo Vương Anh Kiệt tới Man Hoang Chi Địa.

Man Hoang Chi Địa yêu thú yêu trùng cấp cao không ít, dọc đường tới đây, bọn họ đụng tới không ít phiền toái, cũng may chưa đụng phải yêu thú bậc bảy, có kinh hãi nhưng không nguy hiểm.

“Còn chưa tới đạt mục tiêu, cẩn thận một chút, Man Hoang Chi Địa là có yêu thú bậc bảy lui tới.”

Vương Anh Kiệt dặn dò.

Bọn họ quét tước xong chiến trường, nghỉ ngơi hơn nửa canh giờ, tiếp tục tiến lên, biến mất ở trong dãy núi lớn mênh mông.

Một mảng rừng cây phong màu đỏ rậm rạp, bốn người bọn Vương Anh Kiệt chậm rãi tiến lên, tốc độ cũng không nhanh.

Phóng mắt nhìn, có thể nhìn thấy lượng lớn cây phong màu đỏ, trên mặt đất phân tán lượng lớn lá phong.

Trên người bọn họ đều bao phủ nhiều lớp phòng ngự, vẻ mặt đầy đề phòng.

Ba canh giờ sau, bọn họ dừng bước, ở ngoài mấy chục dặm, có thể nhìn thấy một ngọn núi cao hiểm trở, trên núi sinh trưởng lượng lớn cây phong.

“Dựa theo tin tức, trong hang núi kia giữa sườn núi có mạch khoáng Khôn Thổ, nhưng có một con Tam Diễm Mãng bậc sáu thượng phẩm, làm việc theo kế hoạch.”

Vương Anh Kiệt dặn dò.

Vương Tông Vân lấy ra cờ trận trận bàn màu trắng, bắt đầu bày trận.

Càn Băng Phong Linh Trận, trận pháp công kích bậc sáu. Bọn họ chỉ cần vây khốn Tam Diễm Mãng một đoạn thời gian là được, lấy tu vi của bốn người bọn họ, cho dù có trận pháp, muốn tiêu diệt Tam Diễm Mãng bậc sáu thượng phẩm cũng có khó khăn không nhỏ.

Chỉ cần vây khốn Tam Diễm Mãng một đoạn thời gian, một người đi khai thác Khôn Thổ Thạch, vậy đã đạt thành mục đích.

Bố trí xong trận pháp, Vương Anh Kiệt nói với Vương Kiêu: “Ngươi cẩn thận một chút, đừng sơ ý.”

Vương Kiêu lên tiếng đáp, trên lưng mọc ra một đôi cánh lông vũ màu vàng, cánh lông vũ màu vàng vỗ nhẹ một cái, Vương Kiêu hóa thành một trận cuồng phong biến mất.

Ba người bọn Vương Anh Kiệt làm phép nấp đi, chờ đợi Vương Kiêu dẫn Tam Diễm Mãng ra.

Một lát sau, giữa sườn núi truyền ra một tiếng nổ vang dội, đất rung núi chuyển.

Một trận cuồng phong thổi qua, thổi bay lượng lớn lá rụng, hiện ra bóng dáng Vương Kiêu.

Trong mắt hắn tràn đầy nét hoảng sợ, trên người bốc lên một làn khói đen, mặt xám mày tro, nhìn qua cực kỳ chật vật.

Một luồng ánh sáng vàng từ giữa sườn núi bay ra, rõ ràng là một con mãng xà khổng lồ ba đầu phần thân thô to, ngoài thân mãng xà khổng lồ trải rộng vảy màu vàng, ba cái đầu màu sắc khác nhau, phân biệt là màu vàng, màu trắng cùng màu đen.

Căn cứ tình báo, ba cái đầu của Tam Diễm Mãng có thể phát ra ba loại lửa thuộc tính khác nhau, thần thông không thể khinh thường.

Tam Diễm Mãng vừa hiện thân, ba cái đầu đều phun ra một ngọn lửa, hướng thẳng đến Vương Kiêu.

Vương Kiêu hung hăng vỗ cánh, một cơn lốc màu xanh thổi quét ra, nghênh đón.

Nơi cơn lốc màu xanh đi qua, lượng lớn cây phong bị nghiền nát, hóa thành vô số vụn gỗ nhỏ bé.

Tiếng nổ ầm ầm ầm qua đi, ba ngọn lửa đánh tan cơn lốc màu xanh, điều này cũng không kỳ quái, Vương Kiêu chỉ Luyện Hư sơ kỳ, Tam Diễm Mãng là bậc sáu thượng phẩm, yêu lực dư thừa.

Không gian nổi lên dao động, một cái móng vuốt chim thật lớn màu vàng kim xuất hiện ở đỉnh đầu Tam Diễm Mãng, chụp vào đầu Tam Diễm Mãng.

Cái đầu ở giữa kia của Tam Diễm Mãng phun ra một ngọn lửa màu trắng, nghênh đón, ngọn lửa màu trắng cùng móng chim màu vàng tiếp xúc, móng chim màu vàng nháy mắt kết băng, biến thành băng trảo thật lớn, sau đó vỡ tan tành.

Cuồng phong gào thét, hàng ngàn lốc xoáy bỗng dưng hiện lên, từ bốn phương tám hướng thổi quét đến.

Tam Diễm Mãng phát ra một tiếng rít bén nhọn, một hư ảnh mãng xà khổng lồ xuất hiện ở bầu trời, hư ảnh mãng xà khổng lồ phun ra một ngọn lửa màu vàng, đón đánh lốc xoáy lao tới.

Tiếng nổ ầm ầm ầm vang lên, xanh, vàng, đen, trắng bốn loại linh quang đan xen, sóng khí mạnh mẽ cuốn bay lượng lớn cây phong, cây phong còn chưa rơi xuống đất, đã bị sóng khí mạnh mẽ nghiền vỡ nát, khói bụi đầy trời.

Một ít lốc xoáy bị lửa đánh tan, vô số lưỡi đao gió màu xanh bắn ra, lục tục đánh ở trên người Tam Diễm Mãng, truyền ra một đợt tiếng “keng keng” trầm đục, mấy miếng vảy rơi xuống.

Vương Kiêu hóa thành một đạo độn quang màu vàng kim xé gió mà đi, tốc độ rất nhanh.

Bạn cần đăng nhập để bình luận