Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 5727: Hỗn độn thú biến dị (1)

“Thú Linh môn phái không ít đệ tử tiến vào Vân Tuyền động thiên, sao chỉ có ba người đến nơi đây, là đường quá xa, hay là đụng phải cường địch?”

Uông Như Yên nghi hoặc nói.

“Khó mà nói, có lẽ là đụng tới hỗn độn thú năm màu Chân Tiên đại viên mãn đi! Vận khí kém chút, đụng tới mấy vạn con hỗn độn thú loại hình côn trùng cũng không kỳ quái.”

Vương Trường Sinh đoán.

“Chủ nhân, một đệ tử Bách Luyện đảo phát hiện một ngọn tiên diễm, nhưng hắn không phải đối thủ, bị Lỗ Thước giết, bọn họ tính hàng phục Tử Kim Lôi Bằng Thú, lại đi hàng phục tiên diễm.”

Vương Thiền nói.

“Cách nơi này xa không?”

Vương Trường Sinh hỏi.

“Có một khoảng cách, vận dụng tiên khí phi hành chạy đi, không cần tới một canh giờ.”

Vương Thiền nói.

Vương Trường Sinh gật gật đầu, thu hồi đồ vật trên mặt đất, thiêu hủy thi thể ba người, lấy ra Thuyền Ngọc Bích, chở bọn họ rời khỏi nơi đây.

...

Một vùng thảo nguyên mênh mông vô bờ, tiếng nổ không ngừng vang, mơ hồ xen lẫn một tràng tiếng thú rống chim hót.

Hơn hai mươi tu sĩ nằm trên mặt đất, máu chảy thành sông, còn có hơn hai mươi con linh thú linh cầm chết đã lâu, xem trang phục thi thể, bọn họ đều là đệ tử Thú Linh môn.

Một đạo lôi quang màu vàng thật lớn phóng lên trời, truyền ra một tiếng nữ tử kêu thê thảm.

Một con Khổng Tước toàn thân cháy đen từ trên trời giáng xuống, đập thật mạnh lên mặt đất.

Một hỗn độn thú năm màu loại hình thú nhân sải bước lao tới, đánh về phía Khổng Tước.

Linh quang lóe lên, Lữ Dao từ trong cơ thể Khổng Tước bay ra, sắc mặt tái nhợt.

Bọn họ lọt vào đàn hỗn độn thú công kích, hỗn độn thú năm màu đã có mười mấy con, cho dù là có nhiều khẩu hạ phẩm Diệt Tiên Pháo, mặc Hỗn Độn giáp trụ, bọn họ cũng không phải đối thủ.

Lữ Dao phất tay áo, một đạo hào quang vàng óng bay ra, rơi ở trên thân thể của nàng, hóa thành một bộ chiến giáp lóe ra linh quang, bảo vệ toàn thân.

Nàng muốn làm phép tránh đi, mặt đất sinh ra một trọng lực mạnh mẽ, hút chặt nàng trên mặt đất.

Một tiếng vang trầm cất lên, bàn tay phải của hỗn độn thú năm màu vỗ lên trên thân thể của nàng, thân thể của hắn nặng nề lún xuống mặt đất.

Một con hỗn độn thú năm màu hình thể thật lớn từ trên cao lao xuống, nện thật mạnh ở trên người Lữ Dao.

Ầm ầm ầm, mặt đất nổ tung, khói bụi cuồn cuộn.

Hư không ngoài mấy vạn dặm chợt hiện ra một mảng linh quang chói mắt, Lữ Dao hiện ra.

“Muốn chạy! Không dễ như vậy.”

Một giọng nam tử lạnh như băng vang lên.

Vừa dứt lời, mấy bóng đen từ nơi xa bay tới.

Trong đôi mắt đẹp của Lữ Dao hiện lên một sự tàn nhẫn, lật bàn tay phải, một viên Càn Lôi Diệt Tiên Châu xuất hiện trên tay, đây là một trong những con bài chưa lật của nàng.

Lữ Dao khẽ vung cổ tay một cái, Càn Lôi Diệt Tiên Châu rời tay, bay về phía mấy bóng đen.

Lúc này, nàng đã thấy rõ chân dung của bóng đen, đây là ba con hỗn độn thú năm màu trên lưng mọc hai cánh.

Nàng bấm pháp quyết, Càn Lôi Diệt Tiên Châu nhất thời sáng lên vô số phù văn huyền ảo.

Một tiếng sét vang lên, một mảng lôi quang màu vàng thật lớn sáng lên, bao phủ ba con hỗn độn thú năm màu, đất rung núi chuyển, khói bụi cuồn cuộn.

Nhân cơ hội này, Lữ Dao hóa thành một đạo độn quang xé gió chạy đi, tốc độ đặc biệt nhanh.

Nàng vừa bay ra hơn mười vạn dặm, nhìn thấy một con hỗn độn thú năm màu đầu hươu thân hổ sừng trâu ghé lên trên một quả đồi, khí tức mạnh mẽ, có thực lực Chân Tiên đại viên mãn.

Nàng đang muốn ra tay, hỗn độn thú năm màu mở ra cái mồm như chậu máu, phun ra một ngọn lửa màu đỏ thô to, lao thẳng đến Lữ Dao.

Hư không không chịu nổi luồng nhiệt độ cao này, xé rách ra.

Lữ Dao vội vàng lấy ra một tấm khiên lóe ra hào quang màu bạc, chắn ở phía trước.

Ngọn lửa màu đỏ đánh lên tấm khiên màu bạc, tấm khiên màu bạc khẽ nhoáng lên một cái, linh quang ảm đạm xuống.

“Hỗn độn thú biến dị!”

Lữ Dao kinh ngạc nói.

Một tàn ảnh vồ đến, thân thể to lớn húc lên trên người Lữ Dao.

Một tiếng vang trầm cất lên, Lữ Dao nhanh chóng rơi về phía mặt đất.

Chỉ nghe một tiếng nổ lớn, đất rung núi chuyển, Lữ Dao một lần nữa nện lên mặt đất, đập ra một cái hố khổng lồ, khói bụi tràn ngập.

Không qua bao lâu, một Nguyên Anh nhỏ diện mạo giống Lữ Dao từ trong khói bụi bay ra.

Lúc này, lôi quang màu vàng tan đi, ba con hỗn độn thú nằm ở trong một cái hố khổng lồ, ngoài thân máu tươi đầm đìa, còn chưa chết đi. Uy lực của Càn Lôi Diệt Tiên Châu quả thật rất lớn, đổi làm chân linh Chân Tiên hậu kỳ, cũng sẽ bị thương nặng, hỗn độn thú có thể suy yếu uy lực của đại bộ phận thuật pháp thần thông, chịu đòn tốt hơn nữa.

Mười mấy con hỗn độn thú năm màu Chân Tiên kỳ tới bao vây, có nhiều loại hình thái.

“Hỗn độn thú biến dị? Đó là xưng hô của các ngươi, ta là tế ti.”

Hỗn độn thú năm màu mở miệng nói tiếng người, mở ra cái mồm như chậu máu, một cái lưỡi dài màu đỏ thô to bắn ra, chuẩn xác cuốn lấy Nguyên Anh nhỏ, cuốn về trong mồm, nuốt xuống.

Tấm khiên màu bạc từ trên cao rơi xuống, cẩn thận quan sát, có thể phát hiện mặt ngoài tấm khiên có dấu hiệu hòa tan.

“Thi thể người khác thưởng cho các ngươi, thu thập vòng tay trữ vật cùng tiên khí của bọn họ, dụ dỗ tiên nhân khác tới đây.”

Hỗn độn thú năm màu mở miệng phân phó.

Bạn cần đăng nhập để bình luận