Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 2483: Chạm mặt Thượng Quan Thiên Hoành

Thiên Hồ giới, một tòa cung điện lơ lửng ở bầu trời.

Đám người Triệu Càn Phong, Âu Dương Ngọc đang nói cái gì, vẻ mặt bọn họ ngưng trọng.

“Tư Đồ Mị truyền đến tin tức, các linh tu đó tựa như muốn thông qua thông đạo không gian tới Thiên Lan giới tìm cứu viện.”

Âu Dương Ngọc nhíu mày nói. Nếu giới diện khác trợ giúp Thiên Hồ giới, bọn họ quả thật không phải đối thủ, vì lấy Thiên Hồ giới, Ma tộc Hóa Thần kỳ thương vong không ít, trước mắt toàn bộ Ma tộc Hóa Thần kỳ không đến mười lăm người, Ma tộc Hóa Thần trung kỳ có ba người.

“Lần trước có người muốn mở thông đạo không gian, rất nhanh bị chúng ta phát hiện cũng phá hỏng, một lần này cũng không thể để bọn hắn thành công mở ra thông đạo không gian. Làm cái gậy ông đập lưng ông, bọn hắn muốn đi Thiên Lan giới tìm viện binh, vậy tiễn bọn hắn tới Tây Thiên, chú ý chặt chẽ bọn hắn, một lần này, nhất định phải đuổi tận giết tuyệt bọn hắn.”

Triệu Càn Phong mặt đầy sát khí, hắn không có hứng thú xâm nhập giới diện khác, chỉ muốn trở lại Ma giới.

...

Thiên Lan giới, dòng sông lớn chảy xiết nào đó, chỗ dưới nghìn trượng, một con rùa màu lam lớn trăm trượng nhanh chóng di động về phía trước, con rùa màu lam đầu giống đầu kỳ lân, trên lưng nó có một căn nhà đá đơn sơ, mặt ngoài nhà đá quấn một ít bụi gai màu xanh.

Gian mật thất nào đó, Vương Trường Sinh ngồi xếp bằng ở trên một tấm bồ đoàn màu lam, bên người đặt một ít tài liệu luyện khí, Thanh Liên Đỉnh bày ở một bên.

Huyền U Hàn Diễm lơ lửng ở trước người Vương Trường Sinh, vẻ mặt hắn ngưng trọng, nhiệt độ trong phòng dọa người.

Một lát sau, Vương Trường Sinh biến đổi pháp quyết, Huyền U Hàn Diễm bay vào trong miệng của hắn biến mất, hiện ra một hạt châu màu đen.

Nhìn từ ngoài, hạt châu màu đen cũng không có gì khác thường, cực kỳ bình thường.

“Lại thành công rồi!”

Vương Trường Sinh vui vẻ nói. Cách lúc hắn tiêu diệt Thiên Ma Thượng Nhân đã trôi qua một năm, ở trong lúc đó, bọn họ vẫn luôn thay đổi vị trí.

Lân Quy tinh thông thủy độn thuật, mà Song Đồng Thử tinh thông thổ độn thuật, mộc yêu có kịch độc hiếm thấy, ở dưới sự trợ giúp của chúng nó, đám người Vương Trường Sinh chỉ ở lại trong nhà đá, dọc đường, căn bản không đụng tới cái gì trở ngại.

Bọn họ luôn hoạt động ở lòng đất, vẫn chưa gặp được cái gì nguy hiểm, Lân Quy tốc độ di động rất nhanh.

Vương Trường Sinh vẫy tay một cái, thu hồi Minh Nguyệt Châu, đi ra ngoài.

Phù Mân đang nói cái gì với Uông Như Yên, bên cạnh bày công cụ chế phù, trên mặt Uông Như Yên tràn đầy ý cười.

Phù Mân đã luyện chế ra Càn Quang Phá Giới Phù, tổng cộng hai tấm, đủ bọn họ quay về Đông Ly giới.

“Vương đạo hữu, chúng ta trì hoãn thời gian cũng không ít rồi, cần đẩy nhanh tốc độ, Thiên Lan tông lâu như vậy chưa đuổi theo, lão phu luôn cảm giác có chút bất an.”

Phù Mân nhíu mày nói. Nơi này dù sao cũng là Thiên Lan giới, tốc độ bọn họ nhanh nữa, cũng không có khả năng không có tu sĩ Thiên Lan tông phát hiện bọn họ. Thiên Lan tông có thể lợi dụng trận đưa tin thông báo môn nhân đệ tử bày trận chặn lại bọn họ.

Thiên Lan tông quá nửa triệu tập trọng binh, muốn hoàn toàn giải quyết bọn họ.

Vương Trường Sinh gật gật đầu, nói: “Ta đã luyện chế ra mấy viên Minh Nguyệt Châu, tới lúc rời khỏi rồi.”

Ở dưới Vương Trường Sinh ra hiệu, Lân Quy di động hướng tới mặt sông.

Ầm ầm ầm!

Trên mặt sông vỡ toang ra, Lân Quy nổi trên mặt sông, đám người Vương Trường Sinh từ trong nhà đá đi ra.

Hai bờ sông là một mảng gò đất, phạm vi trăm dặm đều không có khí tức tu tiên giả.

Vương Trường Sinh phất tay áo, một bức tranh cuộn tròn hào quang màu xanh lấp lánh bay ra, nháy mắt phóng to đến trăm trượng, lơ lửng ở trước mặt bọn họ.

Trên tranh là một con giao long màu xanh bay trên bầu trời, bên cạnh viết một hàng chữ nhỏ ---- Phi Long Tại Thiên Đồ.

Đây là linh bảo phi hành Vương Trường Sinh thu được, hắn còn chưa từng sử dụng.

“Đều đi lên đi! Hy vọng sớm ngày quay về Đông Ly giới.”

Vương Trường Sinh tung người bay lên, người khác theo sát sau đó. Hắn đánh vào một pháp quyết, giao long màu xanh của Phi Long Tại Thiên Đồ giống như sống lại, bắt đầu uốn lượn ở mặt ngoài bức tranh cuộn tròn, phát ra một tiếng rồng gầm đinh tai nhức óc.

Hào quang màu xanh lóe lên, Phi Long Tại Thiên Đồ chở đám người Vương Trường Sinh bay về phía bầu trời, nháy mắt nghìn trượng.

Cuồng phong gào thét mà qua, thổi đám người Vương Trường Sinh quần áo phất phới không chừng.

Trên mặt Phù Mân đầy đề phòng, thần thức mở rộng, tra xét phạm vi ngàn dặm, sợ đụng phải mai phục.

May mắn là, bọn họ tạm thời chưa đụng tới tu tiên giả khác.

Sau khi bay ra trăm vạn dặm, Phù Mân phát hiện mấy chục tu sĩ Thiên Lan tông, đều là tu sĩ Kết Đan.

Vì phòng ngừa rút dây động rừng, bọn họ không để ý tới tu sĩ Thiên Lan tông, trực tiếp từ đỉnh đầu bọn hắn bay qua. Bởi vì Phi Long Tại Thiên Đồ tốc độ quá nhanh, tu sĩ Thiên Lan tông căn bản chưa phát hiện.

Nửa tháng sau, một mảng đồng bằng rộng lớn khôn cùng, Phi Long Tại Thiên Đồ xuất hiện ở trên không đồng bằng, trên mặt đám người Vương Trường Sinh đều tràn đầy nụ cười.

“Rốt cuộc có thể trở về rồi.”

Vương Anh Kiệt thở phào nhẹ nhõm một hơi, như trút được gánh nặng.

“Chúng ta chính là đến từ nơi này, nơi này có tiết điểm không gian đi thông Đông Ly giới.”

Phương Mộc chỉ vào mảng hư không nào đó nói, vẻ mặt kích động.

Bạn cần đăng nhập để bình luận