Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 1731: Chật vật chạy trốn (1)

Một trận thanh âm long trời lở đất vang lên, Vương Trường Sinh cùng Uông Như Yên bị một mảng lôi quang màu đen che kín, mơ hồ truyền ra hai người tiếng kêu thảm thiết.

Sấm chớp vang dội, một viên lôi cầu màu đen giống nhau không cần tiền vậy, điên cuồng đập về phía Vương Trường Sinh cùng Uông Như Yên.

Một đoàn mây đen lớn mấy trượng lơ lửng ở trời cao, một ông lão mặt nhọn mặc trường bào màu đen cùng một thiếu phụ váy tím đính đầy châu ngọc đứng ở mặt trên mây đen.

Lôi Nhất Minh, phó tông chủ Cửu U tông, Nguyên Anh trung kỳ. Hắn là dị linh căn thuộc tính lôi, tu luyện《 Ngự lôi bảo điển 》, công pháp này là một trong ba công pháp trấn tông Cửu U tông.

Phương Tư Tư, Nguyên anh sơ kỳ, công pháp nàng tu luyện là 《 Cửu U thiên huyễn bảo điển 》, Mấy tầng khẩu quyết cuối cùng là do Thượng Quan Vi bảo quản, tiến vào cảnh giới rất cao, Thượng Quan Vi mới có thể cấp cho nàng công pháp tương ứng. Nếu Thượng Quan Vi đã chết, môn công pháp này liền thất truyền, vì nguyên nhân như thế, nàng đối với Thượng Quan Vi nói gì nghe nấy.

Tu sĩ bậc cao của Cửu U tông thường xuyên bị tập kích, Cửu U tông lại không biết hung thủ là ai. Nếu là Thượng Quan Vi xuất quan biết được việc này, khẳng định sẽ nghiêm trị, Thượng Quan Vi ghét nhất bị chính là thủ hạ vô năng.

Hai Nguyên Anh tu sĩ mất tích, Cửu U tông không biết hung thủ là ai. Lôi nhất minh là thất trách nghiêm trọng, hắn phải tìm ra trước khi Thượng Quan Vi xuất quan, bắt được hung thủ.

Lôi Nhất Minh phải trả cái giá thật đắt, thỉnh Thiên Nguyệt chân nhân bói toán, tính ra vị trí khả năng hung thủ xuất hiện. Sau khi khấu trừ, bọn họ tập trung ba chỗ địa phương, phái người trợ giúp.

Bói toán thuật huyền diệu khó giải thích, chỉ có số ít tu sĩ mới có thể nắm giữ thuật này, nếu là tu vi của người bị bói toán rất cao, bói toán giả mạnh mẽ thôi diễn, sẽ lọt vào phản phệ nghiêm trọng. Thiên Nguyệt chân nhân chỉ là tính ra khả năng hung thủ xuất hiện ở nhiều địa phương, không thể xác định được vị trí cụ thể. Lôi Nhất Minh phái năm vị Nguyên Anh tu sĩ, trợ giúp ba chỗ cứ điểm.

Bọn họ đuổi tới Kim Minh sơn mạch, vừa lúc đụng phải Vương Trường Sinh và Uông Như Yên diệt sát Kim Nhạc.

"Thiếp thân cũng đến Nam Hải. Nghe nói Tôn Chân nhân Tứ Hải môn thủ sơn linh thú là hậu duệ Trấn Hải viên. Tôn chân nhân nói Trấn hải viên lực đại vô cùng, hôm nay vừa thấy, quả nhiên danh bất hư truyền. Hai vị đạo hữu Trấn Hải tông khó được một chuyến đến Bắc cương, liền hãy ở lại Bắc cương đi!"

Phương Tư Tư chậm rãi nói, giọng điệu tràn ngập dụ hoặc.

Nàng cũng không phải là tự quyết định, mà là thi triển 《 Cửu U thiên huyễn bảo điển 》 chỉ có linh thuật ---- thiên huyễn hoặc âm. Trừ phi thần thức so với người khác mạnh hơn rất nhiều hoặc là bảo vật khác thường, nếu không đều đã lâm vào ảo cảnh này. Cái này vẫn là tu vi của nàng có vẻ thấp, nếu là Thượng Quan Vi thi triển thuật này, tu sĩ Nguyên Anh hậu kỳ cũng sẽ rơi vào ảo cảnh nếu như không có bảo vật khác thường.

Lôi Nhất Minh ngón tay bắn ra, một viên châu màu đen lớn bằng trứng chim bay ra, mặt ngoài viên châu có một chút linh văn màu vàng. Viên châu màu đen chợt lóe lướt qua nhập vào bên trong lôi quang màu đen.

Oành đùng đùng!

...

Oành đùng đùng!

Một đạo tiếng nổ long trời lở đất, một đoàn lôi quang chói mắt màu vàng chợt sáng lên. Khí lưu mạnh mẽ thổi quét tới bốn phương tám hướng.

Tiếng xé gió vang lớn, hơn trăm đạo quang nhận đam kim sắc và màu bạc bay ra, hoá thành một kình thiên cự nhận với ánh vàng rực rỡ và một đạo kình thiên cự nhận bạch quang lập loè, chém về phía Phương Tư Tư.

Lôi Nhất Minh không chút hoang mang, khoát tay. Bay ra một toà ngọc toa đạm kim sắc, bên ngoài có phù văn chớp động.

Tiếng lôi minh vang lớn, trào ra một mảng lớn hồ quang màu vàng. Hoá thành hai đạo tia chớp thô to, nghênh đón.

Oành đùng đùng!

Hai đạo tia chớp kim sắc chuẩn xác bổ lên trên hai đạo kình thiên cự nhận. Hai bên đồng quy vu tận. Bộc phát ra một vòng khí lưu dùng mắt thường cũng có thể nhìn thấy được.

Một phi chu màu đen bay ra, Vương Trường Sinh, Uông Như Yên và Trấn hải viên đứng trên phi thuyền.

Vương Trường Sinh và Uông Như Yên da tróc thịt bong, khí tức uể oải. Cánh tay bọn họ cháy đen một mảng. Linh thuật hệ lôi có uy lực quá lớn. Nếu bọn họ không mặc nội giáp, chỉ sợ đã bỏ mạng.

Vương Trường Sinh cảm thấy thật nghẹn khuất. Hắn biết rõ, bọn họ gặp phải cao thủ. Đối phương rất có khả năng tu luyện công pháp của Cửu U tông. Nếu là Nguyên Anh tu sĩ bình thường, sẽ không lợi hại như vậy.

Đặc biệt là nữ tu Nguyên Anh kia, chỉ nói vài câu đã có thể làm cho Uông Như Yên lâm vào ảo cảnh. Cũng may tu vi của nàng không cao, nếu không tới Vương Trường Sinh cũng bị ảnh hưởng.

Vương Trường Sinh và Uông Như Yên đều dùng qua Thực hồn quả, thần thức mạnh hơn một ít so với Nguyên Anh tu sĩ thông thường. Thần thức của Vương Trường Sinh cũng mạnh hơn Uông Như Yên một chút.

Cửu U tông có hơn hai mươi cứ điểm quan trọng, Vương Trường Sinh cũng không rõ ràng, sao mình lại đụng phải cao thủ của Cửu U tông. Đối phương không thể nào biết được mục tiêu bọn họ muốn tập kích. Muốn nói là trùng hợp, vậy cũng quá trùng hợp rồi. Kim minh thạch chỉ là tài liệu luyện khí bậc ba, Cửu U tông có tới mười đảo có Kim nguyên thạch. Cao thủ của Cửu U tông lại cứ phải xuất hiện ở Kim Minh sơn mạch.

Nếu nói có người bán đứng bọn họ, căn bản không có khả năng. Kế hoạch là Vương Trường Sinh và Uông Như Yên đặt ra, chẳng lẽ Vương Thanh Linh và Vương Thu Minh bị bắt? Vậy cũng không đúng! Cho dù bọn họ bị bắt, sao bọn họ có thế biết được mục tiêu của Vương Trường Sinh và Uông Như Yên?

Bạn cần đăng nhập để bình luận