Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 3245: Hỗ tặng bảo vật (2)

Một hòn đảo thật lớn đông tây dài hơn vạn dặm, nam bắc rộng hơn năm ngàn dặm xuất hiện ở trước mặt bọn họ, trên đảo núi non trùng điệp, mây trôi vờn quanh, cổ mộc chọc trời, suối nước róc rách.

Dãy núi giống như một dải ngọc phỉ thúy vờn quanh, mơ hồ có thể thấy được thác ngọc đổ xuống, mây khói mịt mù.

Trên rất nhiều ngọn núi có thể nhìn thấy những tòa quỳnh thai ngọc các, cổ thụ che trời, thác cao chót vót, quái thạch lởm chởm, trong núi non khe rãnh, có thể nhìn thấy những cây cầu nối liền, trên núi tiếng vượn hót không ngừng, giữa mây tiếng hạc hót liên miên, một cảnh tượng tiên gia phúc địa.

Phe phái bản thổ thời điểm rút khỏi, đã mang đi mọi thứ có thể mang đi, trải qua hơn năm trăm năm phát triển, Thanh Liên đảo rực rỡ hẳn lên, có diện mạo mới.

Một tiếng chim tước hót trong vắt vang lên, một con khổng tước sải đôi cánh lớn hơn năm mươi trượng từ nơi xa bay tới, linh vũ khổng tước màu sắc tươi đẹp, có nhiều tới bảy loại màu, chính là Thất Hà Tước.

Tôn Nguyệt Kiều ngồi ở trên lưng Thất Hà Tước, trên mặt tràn đầy nụ cười.

Vương gia có hai con Thất Hà Tước, một con cho Tôn Nguyệt Kiều chăn nuôi, một con dùng để làm hộ tộc linh cầm bồi dưỡng.

Không qua bao lâu, Thất Hà Tước dừng ở trước mặt Vương Trường Sinh cùng Uông Như Yên.

“Cha, mẹ, Thu Dục tiến vào Hóa Thần kỳ rồi.”

Tôn Nguyệt Kiều cười nói.

“Nguyệt Kiều, giới thiệu cho con một lần, bọn họ là tộc nhân của chúng ta, dựa theo bối phận, bọn họ là huyền chất tôn của con.”

Vương Trường Sinh mở miệng giới thiệu.

“Cháu ra mắt cao tổ mẫu.”

Vương Mạnh Bân cùng Bạch Ngọc Kỳ vội vàng khom mình hành lễ.

“Đúng rồi, Nguyệt Kiều, con mau đi kho báu gia tộc lấy mấy thứ linh đan diệu dược kéo dài tuổi thọ đến, ta nhớ còn có mấy phần.”

Uông Như Yên phân phó. Nàng không rõ tình huống của Vương Mạnh Bân, cho rằng hắn là tu luyện đến Hóa Thần hậu kỳ phi thăng Huyền Dương giới, tuổi thọ không còn bao nhiêu.

“Mẹ, con đã sớm mang tới.”

Tôn Nguyệt Kiều cười mỉm nói, lấy ra một cái nhẫn trữ vật màu xanh, đưa cho Uông Như Yên.

Sớm từ lúc Vương Mạnh Bân cùng Bạch Ngọc Kỳ tới cửa, Tôn Nguyệt Kiều đã đi kho báu gia tộc lấy linh đan diệu dược kéo dài tuổi thọ.

Uông Như Yên hài lòng gật gật đầu, Tôn Nguyệt Kiều làm việc cân nhắc chu toàn, để nàng quản lý gia tộc là lựa chọn tốt nhất.

Uông Như Yên đưa nhẫn trữ vật cho Vương Mạnh Bân, nói: “Mạnh Bân, cháu nhận lấy đi! Cầm dùng.”

“Lão tổ tông, cháu đã dùng một ít linh đan diệu dược kéo dài tuổi thọ rồi.”

Vương Mạnh Bân nói thật, trong lòng dâng lên một dòng nước ấm.

Cái này nếu ở Hàn gia, hắn phải lấy công lao để đổi.

“Dùng rồi cũng không sao, cầm đi! Người trong nhà khách khí cái gì, lo trước khỏi hoạ.”

Uông Như Yên không cho phân trần, đưa nhẫn trữ vật cho Vương Mạnh Bân.

Vương Mạnh Bân không chối từ nữa, nhận lấy.

Trở lại Thanh Liên phong, Vương Trường Sinh, Uông Như Yên, Tôn Nguyệt Kiều, Vương Mạnh Bân cùng Bạch Ngọc Kỳ năm người ngồi ở trong đình đá uống trà nói chuyện phiếm.

Bọn họ vừa ngồi xuống không bao lâu, Vương Thanh Sơn đã chạy tới.

Vương Mạnh Bân cùng Bạch Ngọc Kỳ vội vàng đứng dậy hành lễ, Vương Thanh Sơn khoát tay, cười nói: “Người nhà khách khí cái gì, ta đã biết ngươi không có việc gì, năm đó ngươi đi đâu?”

Vương Mạnh Bân cười khổ một tiếng, một năm một mười nói một lần tình hình của mình. Đương nhiên, hắn che giấu sự tồn tại của nửa trang Thiên Hư Ngọc Thư, không phải hắn không tin đám người Vương Thanh Sơn.

Thiên Hư Ngọc Thư quá quý giá, cho dù là nửa trang, tin tức truyền ra sẽ mang đến phiền toái cho Vương gia, chỉ có thể nói cho Vương Trường Sinh cùng Uông Như Yên.

“Đặng gia? Thanh Vân môn?”

Vương Trường Sinh nhíu mày. Thanh Vân môn còn tốt, hẳn là không trùng tên, Huyền Linh đại lục gia tộc tu tiên không ít, cùng họ rất nhiều, hắn không thể xác định Đặng gia Vương Mạnh Bân nói là gia tộc tu tiên nào.

“Đúng rồi, lão tổ tông, cháu từ một chỗ động phủ cổ tu sĩ đạt được hai thứ, mọi người khẳng định dùng tới.”

Vương Mạnh Bân lấy ra hai ngọc giản màu sắc khác nhau, đưa cho Vương Trường Sinh và Vương Thanh Sơn.

Vương Trường Sinh và Vương Thanh Sơn tiếp nhận ngọc giản, thần thức đảo qua, hai người nhìn nhau một cái, đều có thể nhìn thấy sự chấn động trong mắt đối phương, trao đổi ngọc giản.

Có Thiên Khôi Mật Sách, Vương Trường Sinh có thể luyện chế con rối thú càng lợi hại hơn, Vương Thanh Sơn được Vạn Linh Kiếm Kinh, một bộ công pháp có thể tu luyện đến Hợp Thể kỳ, giá trị không thể đo lường.

“Mạnh Bân, ta trước đây đạt được một bộ công pháp lôi thuộc tính, hẳn là thích hợp cháu tu luyện.”

Vương Trường Sinh cười nói, lấy ra một ngọc giản màu bạc, đưa cho Vương Mạnh Bân.

“Ngũ Lôi Chân Kinh, ha ha, cháu đang muốn tìm một bộ công pháp tốt đây!”

Vương Mạnh Bân cười ha ha, vẻ mặt kích động.

Ngũ Lôi Chân Kinh có thể tu luyện đến Hợp Thể kỳ, có bộ công pháp này, tốc độ tu luyện của Vương Mạnh Bân càng nhanh hơn.

“Lão tổ tông, Hấp Lôi Châu cùng Chân Lôi Mộc bậc năm ba vạn năm là cháu từ hạ giới đạt được.”

Vương Mạnh Bân lấy ra một cái nhẫn trữ vật màu xanh, đưa cho Vương Trường Sinh.

“Hấp Lôi Châu! Chân Lôi Mộc bậc năm ba vạn năm!”

Trong mắt Vương Trường Sinh lóe lên sự ngạc nhiên. Hấp Lôi Châu có thể hấp thu lôi điện chi lực, lựa chọn hàng đầu luyện chế bảo vật độ kiếp, nhưng Hấp Lôi Châu Vương Mạnh Bân lấy ra phẩm giai không cao, luyện chế thành thông thiên linh bảo có chút miễn cưỡng.

Bạn cần đăng nhập để bình luận