Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 4909: Ngẫu ngộ Thái Dương Chân Nhân

Xuyên thấu qua màn nước màu lam, có thể nhìn thấy ba người bọn Uông Như Yên đang đối phó một con Nhân Diện Thứu toàn thân màu đen, trên thân Nhân Diện Thứu rụng ra lượng lớn linh vũ, nhìn qua cực kỳ chật vật.

Trên bầu trời truyền đến từng đợt tiếng nổ đinh tai nhức óc, một mảng hào quang màu lam cùng một mảng hào quang màu xám sáng lên ở bầu trời, cực kỳ bắt mắt.

Một con Nhân Diện Thứu toàn thân màu đen lượn không ngừng trên bầu trời, trên thân máu tươi đầm đìa, một bộ dáng có thương tích.

Một dòng sông màu lam chảy xiết dâng trào đến, tốc độ rất nhanh.

Nhân Diện Thứu há mỏ phun ra một đạo hào quang màu xám, dòng sông màu lam nổ tung ra, hóa thành vô số mũi tên nước màu lam, đánh về phía Nhân Diện Thứu.

Nhân Diện Thứu hung hăng vỗ đôi cánh một phát, một cơn lốc xám xịt quét ra, đi lên nghênh đón.

Ầm ầm ầm, mũi tên nước màu lam tán loạn hết, hóa thành vô số hơi nước màu lam, hơi nước màu lam đột nhiên ngưng tụ, hóa thành bộ dáng của Vương Trường Sinh.

Một đạo hào quang màu lam từ mi tâm Vương Trường Sinh bắn ra, chính là Diệt Thần Nhận.

Diệt Thần Nhận đánh lên trên thân Nhân Diện Thứu, Nhân Diện Thứu phát ra tiếng rít khổ sở, thân thể run rẩy không ngừng.

Nắm tay phải Vương Trường Sinh chợt hiện ra hắc quang chói mắt, hướng về đầu Nhân Diện Thứu đánh tới. Một tiếng vang trầm đục cất lên, đầu Nhân Diện Thứu vỡ tan tành, hóa thành một đám sương máu.

Một con Nhân Diện Thứu cỡ nhỏ vừa rời cơ thể, đã bị một quầng sáng màu xanh bao phủ, thu vào bên trong một cái bình ngọc màu xanh không thấy nữa.

Vương Trường Sinh thu hồi thi thể Nhân Diện Thứu cùng bình ngọc màu xanh, hướng về mặt biển bay đi.

Trong màn nước màu lam truyền ra một đợt tiếng đàn dễ nghe, ánh mắt Nhân Diện Thứu dại ra, hiển nhiên lâm vào ảo cảnh.

Hai ngón tay Uông Như Yên móc lấy một sợi dây đàn, buông bàn tay ra, một làn sóng âm màu lam quét ra, nhanh chóng lướt qua thân thể Nhân Diện Thứu.

Nhân Diện Thứu phát ra một tiếng hét thảm, lượng lớn linh vũ rơi ra, từ trên cao rơi xuống.

Mặt ngoài nó chưa có thương thế gì nghiêm trọng, nhưng lục phủ ngũ tạng toàn bộ bị sóng âm chấn nát.

Một con Nhân Diện Thứu cỡ nhỏ vừa rời cơ thể, đã bị một quầng sáng màu lam bao phủ, cuốn vào một cái hồ lô ngọc màu lam không thấy nữa.

Vương Trường Sinh bấm pháp quyết, màn nước màu lam tan đi, hiện ra bóng người Uông Như Yên.

“Cuối cùng đã giải quyết.” Uông Như Yên thở phào nhẹ nhõm một hơi, cười nói.

Bọn họ băng qua hải vực, đầu tiên phải đối mặt là các loại yêu thú thực lực mạnh mẽ, dọc đường tới đây, bọn họ đụng tới không ít yêu thú bậc bảy, có hai con yêu thú bậc bảy lôi thuộc tính, nhưng trong cơ thể không có Hấp Lôi Châu.

Dưới tình huống bình thường, không cần Vương Trường Sinh cùng Uông Như Yên ra tay, Tứ Hải Chân Quân và Vương Hướng Vinh có thể giải quyết, nhưng một lần này là ngoại lệ, bọn họ đụng phải hai con Nhân Diện Thứu bậc bảy thượng phẩm, tinh thông thần thông phong thuộc tính, cực kỳ khó chơi, Vương Trường Sinh và Uông Như Yên đành phải ra tay giải quyết.

“Nghỉ ngơi một phen, chúng ta lại tiếp tục lên đường, hy vọng có thể sớm ngày chạy tới Huyền Quang đại lục.” Vương Trường Sinh đề nghị. Uông Như Yên đương nhiên không có ý kiến, Vương Hướng Vinh và Tứ Hải Chân Quân càng không có ý kiến.

Bọn họ bay về phía một hòn đảo nhỏ cách đó không xa, nghỉ ngơi ở trên đảo.

Vương Hướng Vinh lấy ra một tấm da thú màu xanh, ghi lại tuyến đường của bọn họ lần này, về sau bọn họ hoặc tộc nhân băng qua hải vực tới Huyền Quang đại lục, có thể phát huy công dụng.

Một canh giờ sau, Vương Trường Sinh triệu ra thuyền Thanh Loan, đi lên, ba người bọn Uông Như Yên theo sát sau đó.

Vương Trường Sinh bấm pháp quyết, thuyền Thanh Loan nhất thời nở rộ hào quang màu xanh, hướng về bầu trời bay đi, thuyền Thanh Loan còn chưa bay ra bao xa, một đợt tiếng nổ đinh tai nhức óc từ nơi xa truyền đến.

Vương Trường Sinh nhíu mày, pháp quyết biến đổi, thuyền Thanh Loan ngừng lại.

Thần thức Uông Như Yên mở rộng, nhíu mày nói: “Có ba tu sĩ Hợp Thể tới đây.”

Một đạo độn quang màu đỏ xuất hiện ở phía chân trời nơi xa, nhanh chóng bay tới nơi này.

Vương Trường Sinh thoáng cân nhắc, chưa tránh đi.

Một lát sau, độn quang màu đỏ dừng lại, rõ ràng là một con thuyền bay lóe ra hào quang màu đỏ, hai nam một nữ đứng ở trên thuyền bay màu đỏ, trong mắt bọn họ tràn đầy nét hoảng sợ, một người trong đó chính là Thái Dương Chân Nhân.

Ba người bọn Thái Dương Chân Nhân đều là tu sĩ Hợp Thể trung kỳ, bọn họ tựa như đụng phải kẻ địch mạnh nào.

“Triệu đạo hữu!” Vương Trường Sinh khẽ ồ một tiếng.

“Vương đạo hữu Vương phu nhân, là các ngươi, quá tốt rồi, xin ra tay giúp đỡ, cao thủ Ngân Sa nhất tộc đang đuổi giết chúng ta, có tu sĩ Hợp Thể hậu kỳ dẫn đội.” Thái Dương Chân Nhân giọng điệu dồn dập.

“Ngân Sa nhất tộc, tu sĩ Hợp Thể hậu kỳ dẫn đội?”

Vương Trường Sinh nhíu mày, vô duyên vô cớ, hắn cũng không muốn trêu chọc người của Ngân Sa nhất tộc.

“Vương đạo hữu, đám người Hứa đạo hữu biết tung tích cây Thất Diễm Kim Đào, Thất Diễm Kim Đào có thể giúp tu sĩ Hợp Thể trùng kích Đại Thừa kỳ, chúng ta chuyến này là muốn đi Huyền Quang đại lục, hái Thất Diễm Kim Đào.”

Thái Dương Chân Nhân truyền âm giải thích.

Hắn cũng biết chỗ khó của Vương Trường Sinh, đổi là hắn, cũng không muốn vô duyên vô cớ chống lại kẻ địch Hợp Thể hậu kỳ.

Muốn để Vương Trường Sinh hỗ trợ, phải có đủ lợi ích mới được.

Bạn cần đăng nhập để bình luận