Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 3733: Như Yên độ đại thiên kiếp

“Đây là điều tất nhiên. Vương đạo hữu yên tâm, chúng ta biết làm thế nào.”

Các tu sĩ ùn ùn đáp ứng, nâng chén uống sảng khoái.

“Vương đạo hữu, mười năm sau, là đại thọ ngàn tuổi của lão tổ Chu gia chúng ta, lệnh huynh nếu có rảnh, không ngại đi uống một chén rượu.”

Một ông lão áo vàng mặt tròn mắt nhỏ cười ha ha nói.

“Đến lúc đó lại nói đi!”

Vương Mưu Tân chẳng hề bận tâm nói.



Đảo Tử Tinh, một thung lũng nhỏ ba mặt là núi, trong thung lũng có một tòa tiểu viện lớn khoảng một mẫu.

Vương Trường Sinh cùng Uông Như Yên ngồi ở trong một tòa đình đá màu xanh, bọn họ sau khi từ Trấn Hải cung quay về, đặt tài liệu pháp tướng tới kho báu gia tộc, đi tới đảo Tử Tinh.

“Phu nhân, nàng an tâm độ đại thiên kiếp đi!”

Vương Trường Sinh dặn dò. Hắn tự mình hộ pháp cho Uông Như Yên, không cần Vương Mạnh Bân cùng Bạch Ngọc Kỳ.

Uông Như Yên gật gật đầu, nâng bước đi về phía lầu các cách đó không xa.

Vương Trường Sinh tung người bay đến một ngọn núi xanh biếc ngoài trăm dặm, một tòa lầu các màu xanh cao ba tầng tọa lạc ở đỉnh núi.

Hắn bước vào, thả ra Phệ Hồn Kim Thiền, lấy ra một cái bình sứ màu xanh, từ trong đó đổ ra một ít chất lỏng màu xanh tản mát ra hương thơm thảo dược, rơi ở trên thân Phệ Hồn Kim Thiền, ngoài thân Phệ Hồn Kim Thiền nở rộ ánh sáng màu vàng kim, hấp thu chất lỏng màu xanh.

Chất lỏng màu xanh là Bách Linh Ngọc Dịch, đối với thương thế của Phệ Hồn Kim Thiền có trợ giúp.

Bách Linh Ngọc Dịch là thuốc trị thương bôi ngoài, Vương Trường Sinh bôi Bách Linh Ngọc Dịch ở trên vết thương của Phệ Hồn Kim Thiền.

Bôi xong một lọ Bách Linh Ngọc Dịch, Phệ Hồn Kim Thiền phát ra vui tiếng ve kêu vui vẻ.

Vương Trường Sinh khoanh chân, ngồi thiền tu luyện.

...

Góc tây bắc Huyền Quang đại lục, một dãy núi xanh biếc liên miên ức vạn dặm.

Một đám mây sét thật lớn lơ lửng ở trên trời, chớp lóe sấm rền, từng tia chớp thô to từ trên trời giáng xuống, bổ về phía một thung lũng bị sương mù màu vàng dày đặc che kín.

Một ngọn núi cao hiểm trở ở ngoài trăm dặm, một bé gái váy vàng ngũ quan thanh tú đứng ở đỉnh núi, vẻ mặt bình thản.

Theo một đợt tiếng sấm sét đinh tai nhức óc vang lên, mây sét kịch liệt quay cuồng, vô số rắn sét màu bạc kết hợp một thể, hóa thành một con giao long sét màu bạc dài hơn trăm trượng, ngoài thân giao long sét màu bạc quanh quẩn lôi quang, tản mát ra khí tức hủy thiên diệt địa.

GRAO!

Giao long sét màu bạc hóa thành một dải cầu vồng màu bạc, hướng thẳng đến thung lũng.

Lúc này, sương mù màu vàng trong thung lũng tan đi, Thượng Quan Thiên Hoành đứng ở trong một cái hố khổng lồ, sắc mặt hơi tái nhợt, trên người mặc một bộ chiến giáp lóe ra ánh sáng màu vàng kim, mặt ngoài chiến giáp có một hình kim xà mãng xà.

Hắn đã tiến vào Luyện Hư kỳ, đang độ đại thiên kiếp.

Tay hắn cầm một cây trường đao lóe ra ánh sáng màu vàng kim, đánh về phía giao long sét màu bạc.

Giao long sét màu bạc giống như tờ giấy, bị hắn chém thành hai nửa, một vầng mặt trời màu bạc thật lớn dâng lên, sóng khí mạnh mẽ mang phạm vi mười mấy dặm san thành bình địa.

Một lát sau, lôi quang tan đi, Thượng Quan Thiên Hoành bình yên vô sự, chỉ là sắc mặt hơi tái nhợt.

Hắn tung người bay đến trước mặt bé gái váy vàng, cúi người hành lễ, nói: “Đa tạ tiểu thư hộ pháp, thuộc hạ vô cùng cảm kích.”

Bé gái váy vàng không phải ai khác, chính là Diệp Tuyền Cơ, cũng chính là khí linh. Sau khi trở về Huyền Dương giới, nàng thuận lợi khôi phục tu vi Hợp Thể kỳ, chẳng qua trước mắt là Hợp Thể sơ kỳ.

Tu sĩ Hóa Thần theo Diệp Tuyền Cơ đến Huyền Dương giới đều đã tiến vào Luyện Hư kỳ. Lúc Diệp Tuyền Cơ bắt một con giao long bậc sáu, đưa tới một đám dị tộc đuổi giết, Hợp Thể kỳ đã có nhiều tới ba người.

Người khác đều bị dị tộc giết chết, chỉ còn lại Thượng Quan Thiên Hoành.

Diệp Tuyền Cơ lấy đại thần thông liên trảm hai tu sĩ Hợp Thể, dẫn theo Thượng Quan Thiên Hoành xông ra khỏi vòng vây.

“Có bộ Kim Lân Thiên Mãng Giáp này ta luyện chế cho ngươi, ba lầu đại thiên kiếp đầu đều không có vấn đề gì lớn, đi thôi! Ta còn có rất nhiều việc cần làm, nơi cần ngươi chạy chân còn rất nhiều, ta sẽ không bạc đãi người một nhà, người phản bội ta, kết cục thế nào ngươi biết.”

Giọng điệu Diệp Tuyền Cơ lạnh như băng.

Thượng Quan Thiên Hoành vẻ mặt cung kính, liên thanh xưng phải.

Nói giỡn, ba vị tu sĩ Hợp Thể dị tộc liên thủ, cũng bị Diệp Tuyền Cơ liên trảm hai người, Thượng Quan Thiên Hoành đầu óc có vấn đề, mới phản bội Diệp Tuyền Cơ.

Tay phải Diệp Tuyền Cơ nhoáng lên một cái, một tiếng rồng gầm đinh tai nhức óc vang lên, một con giao long toàn thân màu vàng từ vòng tay linh thú bay ra, đáp ở trước mặt bọn họ.

Nàng và Thượng Quan Thiên Hoành lục tục nhảy đến trên lưng giao long màu vàng, giao long màu vàng hướng về bầu trời bay đi, biến mất ở phía chân trời.

...

Xuân đi thu đến, ba mươi năm thời gian rất nhanh đã trôi qua.

Đảo Tử Tinh, một mật thất.

Vương Trường Sinh ngồi xếp bằng ở trên một tấm bồ đoàn màu lam, Phệ Hồn Kim Thiền ở đỉnh đầu của hắn bay tới bay lui, mấy trăm con quỷ vật tán loạn khắp nơi.

Hắn dùng ba bình Bách Linh Ngọc Dịch, lại thêm mấy ngàn quỷ vật, trong đó bao gồm hơn mười con quỷ vật Hóa Thần kỳ cùng hơn trăm con quỷ vật Nguyên Anh kỳ, Phệ Hồn Kim Thiền lúc này mới khỏi hẳn.

Bạn cần đăng nhập để bình luận