Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 5326: Thanh Bạch Đại Thừa

“Đúng vậy! Không sợ nhất vạn chỉ sợ vạn nhất, hơn nữa, hộ tộc đại trận của Kim Quỳ tộc cũng không dễ công phá, một khi bị bọn họ bám trụ, viện binh dị tộc chạy tới, chúng ta liền phiền toái.”

Vương Mạnh Sơn phụ họa nói, ở mặt ngoài, hắn là một lòng với Lưu Diêu, phải tỏ thái độ ủng hộ.

“Hừ, Thanh Sơn lão tổ và Trần tiền bối công phá Thiên Tiếu sơn mạch, tiêu diệt một tu sĩ Đại Thừa, Tiếu tộc kém xa trước đây, chủng tộc khác đối phó Tiếu tộc, kéo theo đối phó Kim Quỳ tộc, cũng không thấy Đại Thừa Kim Quỳ tộc ra mặt? Thực có Đại Thừa không ra mặt? Ngồi xem tộc nhân bị giết? Địa bàn bị cướp? Hộ tộc đại trận của Kim Quỳ tộc chỉ là trận pháp bậc bảy, trên tay ta có một món bảo vật, đối với bài trừ trận pháp bậc bảy có trợ giúp rất lớn.”

Vương Xuyên Minh hừ lạnh một tiếng, phản bác.

Tiếu tộc nguyên khí tổn thương nặng nề, chủng tộc khác ra tay đối phó Tiếu tộc, Kim Quỳ tộc là chủng tộc phụ thuộc Tiếu tộc, cũng xui xẻo theo.

Kim Quỳ tộc từng xuất hiện tu sĩ Đại Thừa, nhưng còn chưa đến năm ngàn năm, đã chết ở trong chủng tộc đại chiến, Vương Xuyên Minh thu thập tình báo nhiều mặt, mới tính ra tay đối với Kim Quỳ tộc.

“Ta không có ý kiến, nếu là không rời khỏi Thiên Khung giới, sớm hay muộn bị tu sĩ dị tộc tìm được, cho dù không tìm thấy, chúng ta cũng sẽ chết ở dưới đại thiên kiếp.”

Ba Hách phụ họa nói.

“Không sai, Lâm tiên tử là trận pháp sư, có thể bố trí truyền tống trận, thuận tiện chúng ta thoát thân.” Lam Phúc Không đề nghị nói.

Nhiều vị tu sĩ Hợp Thể bọn Lâm Y Y tỏ vẻ đồng ý, thấy tình hình này, Lưu Diêu cũng không tiện phản đối.

“Vậy cứ quyết định như thế, Lâm tiên tử bố trí truyền tống trận, chúng ta cùng nhau đánh tới hang ổ Kim Quỳ tộc, hy vọng có bảo vật phá giới.”

Vương Xuyên Minh trầm giọng nói, ánh mắt kiên định.

Chuyện hắn nhận định, tuyệt đối sẽ không sửa đổi.

Vương Trường Sinh mang Phá Linh Toa cho Vương Xuyên Minh, phá vỡ trận pháp bậc bảy không phải vấn đề lớn.

...

Huyền Dương giới, Huyền Linh đại lục.

Tử Tinh đảo, Vương Vĩnh Thiên đứng ở đỉnh một ngọn núi cao phong, nhìn mây sét trên bầu trời, sắc mặt ngưng trọng.

Uông Như Yên đang độ đại thiên kiếp, đây là đại thiên kiếp lần đầu tiên ở Đại Thừa kỳ của nàng.

Tiếng sấm sét ầm ầm ầm vang lên, từng tia sét màu bạc thô to đánh xuống, lao thẳng đến đỉnh núi nào đó, thanh thế to lớn.

Trước người Uông Như Yên lơ lửng một tấm khiên màu vàng, lóe ra linh quang.

Từng tia sét màu bạc lục tục đánh lên tấm khiên màu vàng, lôi quang màu bạc lóa mắt bao phủ bóng người Uông Như Yên.

Thời gian một chén trà trôi qua, mây sét kịch liệt quay cuồng, hóa thành một con sư tử sét màu bạc hình thể thật lớn, từ trên cao lao xuống, tốc độ rất nhanh.

Sư tử sét màu bạc vừa tới gần lôi quang màu bạc trăm trượng, một đợt tiếng đàn trào dâng vang lên, một làn sóng âm màu lam thổi quét ra, nghênh đón.

Sóng âm màu lam lướt qua thân thể sư tử sét màu bạc, thân thể sư tử sét màu bạc nổ tung, hóa thành một mảng lôi quang màu bạc thật lớn phóng lên trời.

Một dải cầu vồng màu lam từ trong lôi quang bay ra, đáp ở trước mặt Vương Vĩnh Thiên, chính là Uông Như Yên, đại thiên kiếp lần đầu tiên vẫn là rất nhẹ nhàng.

“Gần đây trong tộc có việc gì lớn không?”

Uông Như Yên thuận miệng hỏi.

“Thông Thiên lão tổ thân tử đạo tiêu rồi, hắn ngã ở cửa ải tâm ma, phân thân của lão tổ tông đã tiến vào Đại Thừa kỳ, Vương Thiền cùng Vương Thôn Thiên đã tiến vào Đại Thừa kỳ, Thanh Bạch lão tổ đang ở Tử Vân đảo trùng kích Đại Thừa kỳ.”

Vương Vĩnh Thiên nói tình hình thực tế.

Uông Như Yên ở trước khi độ đại thiên kiếp, luyện chế ra chín tấm Càn Khôn Trấn Ma Phù, để Liễu Hồng Tuyết mang đi ba tấm, lưu lại sáu tấm.

Vương Thôn Thiên cắn nuốt thi thể yêu thử bậc tám, mấy ngàn năm trước đã tiến vào Hợp Thể hậu kỳ, bây giờ tiến vào Đại Thừa kỳ cũng không tính là nhanh.

“Thân gia thân tử đạo tiêu rồi?”

Uông Như Yên nhíu mày, khẽ thở dài một hơi. “Đi, đi Tử Vân đảo xem Thanh Bạch một chút.”

Uông Như Yên cùng Vương Vĩnh Thiên rời khỏi Tử Tinh đảo, tới Tử Vân đảo.

Bọn họ vừa tới Tử Vân đảo, liền nhìn thấy một con báo sét bảy màu hình thể thật lớn từ trên cao lao xuống, hướng thẳng đến một thung lũng nhỏ.

Một tiếng long ngâm vang vọng thiên địa cất lên, một đạo hào quang màu trắng thô to phóng lên cao, xuyên thủng thân thể báo sét bảy màu, thân thể báo sét bảy màu nổ tung, một vòng lôi quang bảy màu thật lớn phóng lên trời, cả hòn đảo khẽ chớp lên.

Một lát sau, một tiếng nam tử cười to vang vọng thiên địa cất lên, một con giao long màu trắng hình thể thật lớn từ trong lôi quang bay ra, sau khi lóe lên một cái, đáp ở trước mặt Uông Như Yên.

Hào quang màu trắng lóe lên, giao long màu trắng hóa thành bóng người Vương Thanh Bạch, sắc mặt hắn hơi tái nhợt, pháp lực tiêu hao quá độ, cũng không quá đáng ngại.

“Quá tốt rồi, gia tộc chúng ta lại thêm vài tu sĩ Đại Thừa.”

Uông Như Yên vui mừng vô cùng, Vương Hoàn Vũ, Vương Mộng Ly, Tôn Nguyệt Kiều, Vương Ngọc Lam đều đang bế quan tu luyện, trùng kích Đại Thừa kỳ.

“Thất ca còn chưa trở về sao?”

Vương Thanh Bạch mở miệng hỏi.

“Còn chưa! Thanh Sơn thần thông không nhỏ, không có việc gì, tính toán thời gian, Thanh Thành cùng Mạnh Bân cũng đến Bắc Hàn Băng Nguyên rồi đi! Cũng không biết bọn họ tới dị giới chưa?”

Uông Như Yên có chút lo lắng nói.

Bạn cần đăng nhập để bình luận