Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 2617: Triệu Kiền Phong chi uy (2)

Nàng không dám cách Thanh liên tiên lữ quá xa. Vạn vật tương sinh tương khắc, Thanh liên tiên lữ có thể khắc chế thủ đoạn ma tộc. Ngay cả trấn tông chi bảo của nàng đều bị ma tộc hủy diệt rồi, căn bản không dám một mình hành động

Một đạo tiếng lôi minh đinh tai nhức óc vang lên. Một cột sáng màu bạc thô to cắt qua phía chân trời, bổ về trước mặt.

Vương Trường Sinh và Uông Như Yên trong lòng cả kinh, độn tốc nhanh hơn.

Không quá bao lâu, bọn họ ngưng lại, sắc mặt càng trầm trọng.

Cánh tay phải Lôi Vân Bân không cánh mà bay. Sắc mặt Thượng Quan Thiên Hoành tái nhợt, lông tóc không hao tổn gì. Không biết tung tích Hổ Vân Tiêu không biết tung tích. Giao lân biến thành hình người, đứng ở bên trong một đại dương lớn. Lượng lớn vảy bóc ra, máu tươi đầm đìa. Thiên Hồ Chân Quân ngực trái có một vết thương lớn, mặt không còn giọt máu.

Ma tộc thật là biến thái, Triệu Kiền Phong thần thông vượt qua tưởng tượng bọn họ.

Hổ Vân Tiêu đã bị Triệu Kiền Phong giết chết. Năm đánh một còn bị Triệu Kiền Phong giết một, kể ra rất dọa người.

Ánh mắt Thượng Quan Thiên Hoành âm trầm. Trên tay Triệu Kiền Phong đều csos món thông thiên ma bảo. Hơn nữa độn tốc và ẩn nấp thuật của hắn vô cùng đáng sợ. Bọn họ chẳng những không có chiếm được tiện nghi gì, cũng chịu một tổn thất lớn, Hổ Vân Tiêu bị Triệu Kiền Phong giết chết.

Trên trời cao có một đám lôi vân thật lớn bao trùm trăm dặm, sấm sét ầm ầm, từng đạo tia chớp màu bạc đánh xuống, đánh vào bên trong lôi hải, tiếng gầm rú không ngừng.

Một đạo giống như tiếng thú, giống như âm thanh quỷ phi vang lên. Thần sắc Thương Quan Thiên Hoành thần sắc như thường. Lôi Vân Bân, Thiên Hồ Chân Quân và Giao Lân sắc mặt trắng bệch, ngũ quan vặn vẹo.

Đây là Triệu Kiền Phong vận dụng Thiên ma bảo, thi triển thần hồn công kích. Chỉ có Thương Quan Thiên Hoành có pháp bảo phòng ngự thần hồn công kích.

Phía sau Lôi Vân Bân quát khởi một trận cuồng phong. Một con quái vật đột nhiên xuất hiện. Quái vật thân người có hai cánh điểu, trên đầu có đôi sừng màu đen dài hai thước.

Quái vật có răng nanh, mồm máu há to, lộ ra hàng loạt răng nhọn.

Bên ngoài thân nó đầy vết thương, lượng lớn lông chim bóc ra, có chỗ nhìn thấy được xương trắng, trên người tản mát ra một mùi cháy khét.

Từ quái vật này có thể nhận ra được, đây là Triệu Kiền Phong.

Cái sừng trên đầu hắn chợt bay ra một đạo ô quang, chuẩn xác đánh ở trên linh quang hộ thể của Lôi Bân Vân. Linh quang hộ thể hắn ảm đạm xuống.

Triệu Kiền Phong giương móng đao, chụp vào đầu Lôi Bân Vân. Bên ngoài Lôi Bân Vân xuất hiện ra vô số hồ quang màu bạc, lục tục đánh ở trên người Triệu Kiền Phong.

Âm thành oành đùng đùng trầm đục, một đạo lôi quang chói mắt bảo phủ Triệu Kiền Phong, phát ra một trận kêu thảm thiết

Ngay sau đó, một đôi móng vuốt mài đen từ bên bên lôi quang lập tức xuyên thủng linh quang hộ thể Lôi Vân Bân, hơn nữa đâm xuyên đầu Lôi Vân Bân.

Ánh sáng bạc chợt lóe, một con Nguyên anh nhỏ xíu bay ra.

Triệu Kiền Phong há mồm, một cái lưỡi dài màu đen bay ra, chuyển xác xuyên thủng Nguyên anh nhỏ xíu, cuốn vào miệng không thấy.

Đầu của hắn chợt sáng lên một đạo linh quang, một cái bình ngọc màu lam hiện ra. Mở miệng bình, một cỗ hàn khí màu lam nhạt tuôn ra, đánh về phía Triệu Kiền Phong.

Cánh tay phải Triệu Kiền Phong tạp về phía đỉnh đầu, hàn khí màu lam chợt tán loạn, nhưng từ bên trong đó có một viên Minh nguyệt châu bay ra, rồi vỡ. Một mảng lớn minh nguyệt chi thủy vẩy ra, lên người Triệu Kiền Phong.

Triệu Kiền Phong bằng mắt thường có thể thấy được tốt độ kết băng, biến thành khối băng màu đen.

Một đạo tiếng rồng ngâm đinh tai nhức óc vang lên. Một đạo kim sắc phủ nhận từ trên trời giáng xuống, chuẩn xác bổ vào mặt trên khối băng.

Oành đùng đùng!

Một tiếng nổ, khối băng màu đen bốn phần ngũ liệt, hóa thành vô số băng tiết màu đen.

Thượng Quan Thiên Hoành thở phào nhẹ nhàng, cuối cùng cũng giết được Triệu Kiền Phong. Loi Vân Bân và Hổ Vân Tiêu không có bạch tử.

“Cẩn thận, đó là phù triện huyễn hóa ra.”

Thiên Hồ Chân Quân mở miệng nhắc nhở.

Vừa dứt lời thì phía sau Giao lân sáng lên một đạo ô quang, đúng vậy là Triệu Kiển Phong.

Triệu Kiền Phong tay phải nắm lấy một thanh cự chùy ô quang lập lòe, mặt ngoài có vô só vết chém, tản mắt ra một cổ pháp lực kinh khủng dao động. Tay trái hắn nắm một cái tiểu chung màu đen, ở mặt đồng hồ có khắc một cái đồ án quỷ vật dữ tợn,

Cự chùy màu đen và tiểu chung màu đen đều là Thiên ma bảo, lần lượt là Diệt linh chùy và Diên hồn chung.

Diệt linh chùy trong tay hắn bộc phát ra ô quang chói mặt, tạp về phía đâu Giao Lân.

Giao Lân bị dọa ra một thân mồ hôi lạnh, nước biển dưới thân kịch liệt quay cuồng, hóa thành một đạo thủy mạc màu lam, bảo vệ toàn thân hắn.

Oành đùng đùng!

Một tiếng nổ, thủy mạc màu lam bị diệt linh chùy đập vỡ nát, Giao Lân bị diệt linh chù tạp xuống, hóa thành nhiều điểm sáng màu lam biến mất, chợt biến mất không thấy.

Triệu Kiền Phong chau màu, giao lân tinh thông thần thông hệ thủy. Thật đúng là diệt sát không tốt, hắn không dám lại gần Thượng Quan Thiên Hoành, pháp bảo trên tay Thượng Quan Thiên Hoành rất nhiều.

“Không có khả năng, ta vừa rồi dùng Linh bảo kim ngô châu quan sát qua, cái kia vừa rồi là thật.”

Thượng Quan Thiên Hoành vẻ mặt khiếp sợ, hắn nâng một viên châu kim quang lập lòe, đây là một món linh bảo, có thể xem đại bộ phận ảo thuật pháp.

Bạn cần đăng nhập để bình luận