Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 6188: Mười vạn năm (2)

Mộ Dung gia và Vương gia đều rất rõ, hai nhà sớm hay muộn phải có một trận chiến, chỉ là vấn đề thời gian. Ở mặt ngoài, hai nhà chưa bùng nổ xung đột chính diện, thế lực phụ thuộc của hai nhà cũng bảo trì khắc chế, chưa giao thủ chính diện.

Hạ gia rốt cuộc xuất hiện một vị tu sĩ Kim Tiên Hạ Vân Hồng, đạo lữ của hắn Vương Vân Vũ xuất thân Vương gia.

Kỳ gia cũng có thêm hai vị tu sĩ Kim Tiên, Cửu Tiên tông, Tuyết Tinh tộc cùng Bách Luyện đảo đều xuất hiện thêm mấy vị tu sĩ Kim Tiên, nhưng sức ảnh hưởng thua xa trước kia.

“Mô Hâm ở Thiên Thần hải vực sao?” Vương Vĩnh Thiên hỏi.

“Không, hắn dẫn theo thương đội ra ngoài thu mua tài nguyên tu tiên, tính vận chuyển một lô tài nguyên tu tiên đến Hỗn Độn đại lục.” Vương Xương Minh nói.

Vương Mô Hâm đã tiến vào Kim Tiên kỳ, dẫn dắt thương đội gia tộc chạy khắp nơi, thu mua tài nguyên tu tiên.

“Gia chủ, ngài vừa tiến vào Kim Tiên kỳ, điều dưỡng cho tốt trước đi!”

Vương Xương Minh đề nghị.

Vương Vĩnh Thiên gật gật đầu, cùng Vương Xương Minh rời khỏi Đông Ly đảo, quay về Thanh Liên đảo.

....

Huyết Vân hải vực, nước biển đỏ như máu, ngay cả đám mây trên bầu trời cũng đỏ như máu.

Một chiếc thuyền rồng thật lớn lóe ra hào quang màu xanh từ nơi xa bay tới, tốc độ rất nhanh.

Đám người Vương Mô Hâm đứng trên boong tàu, vẻ mặt khác nhau. Thực lực của Vương gia càng ngày càng mạnh, bằng vào trung phẩm Hỗn Độn giáp trụ cùng trung phẩm Diệt Tiên Pháo, có không ít thế lực giao hảo Vương gia, làm ăn với Vương gia, bù đắp nhau. Thế lực Vương gia trải rộng chín hải vực, năng lực thu thập tài nguyên tu tiên đề cao trên diện rộng, phải biết rằng, Bắc Hải tiên vực chỉ có sáu mươi hải vực mà thôi.

Một đạo hào quang vàng óng bay tới trước mặt, tốc độ rất nhanh.

Vương Mô Hâm bấm pháp quyết, thuyền rồng màu xanh dừng lại, tu sĩ Vương gia vẻ mặt đầy sự đề phòng.

Tà tu giết người đoạt bảo không ít, đừng nói thương đội Vương gia, thương đội của Tào gia cũng từng gặp tập kích.

Không qua bao lâu, hào quang vàng óng dừng lại, hiện ra một con thuyền bay lóe ra hào quang vàng óng, một đội tu sĩ đứng trên boong tàu, cầm đầu là một ông lão áo vàng thân hình cao lớn, mặt tròn mắt nhỏ.

“Mộ Dung đạo hữu, thì ra là ngươi à! Thật khéo nha!” Vương Mô Hâm mỉm cười nói.

Ông lão áo vàng tên Mộ Dung Kim Hâm, đường chủ Kinh Mậu đường của Mộ Dung gia, Kim Tiên sơ kỳ.

Thế lực của Mộ Dung gia cũng trải rộng nhiều hải vực, Mộ Dung Kim Hâm dẫn theo thương đội gia tộc đi khắp nơi thu thập tài nguyên tu tiên.

Mộ Dung Kim Hâm mỉm cười, nói: “Thật khéo! Vương đạo hữu, các ngươi từ xa xôi chạy đến Huyết Vân hải vực, dọc theo đường đi chưa gặp được kẻ xấu nào chứ?”

“Trước mắt chưa gặp được, về sau khó mà nói.” Vương Mô Hâm nói.

“Ha ha, Vương đạo hữu vẫn là cẩn thận một chút tương đối tốt hơn, Bắc Hải tiên vực cũng không phải bình an hết, tà tu giết người đoạt bảo không ít, gặp phải tà tu thì phiền toái.”

Mộ Dung Kim Hâm ý vị sâu xa nói.

“Ở Huyết Vân hải vực, ai dám có ý đồ với Vương gia, Huyết Đằng tộc chúng ta là kẻ đầu tiên sẽ không tha cho hắn.

Một thanh âm nữ tử lạnh lùng vô cùng từ phía chân trời truyền đến. Vừa dứt lời, một dải cầu vồng màu máu từ nơi xa bay tới, lóe lên một cái rồi dừng lại, hiện ra một chiếc phi toa lóe ra hào quang màu máu. Một thiếu phụ váy tím dáng người yểu điệu đứng bên trên, mắt của nàng đỏ như máu, ngoài thân có một chút hoa văn hai màu xanh đỏ, chính là Huyết Đằng tộc.

Huyết Đằng tộc là thế lực cầm cờ đi trước của Huyết Vân hải vực, những năm qua đi lại rất gần với Vương gia.

Huyết Đằng tộc bồi dưỡng không ít tiên dược tiên quả bổ sung huyết khí, có thể dùng cho luyện chế tiên đan chữa thương, Vương gia dùng tài nguyên tu tiên khác trao đổi tiên dược tiên quả với Huyết Đằng tộc, bù đắp nhau.

Mộ Dung Kim Hâm nhìn thấy thiếu phụ váy tím, trong mắt hiện lên một chút kiêng kị.

“Huyết phu nhân hiểu lầm rồi, tại hạ không có ác ý.” Mộ Dung Kim Hâm khách khí nói.

“Không có ác ý tốt nhất, nếu không có việc gì, Mộ Dung đạo hữu vẫn là rời khỏi sớm một chút đi! Nhỡ đâu đụng tới tà tu, vậy thì không ổn.”

Thiếu phụ váy tím lạnh lùng nói.

Mộ Dung gia đi lại rất gần với Âm Cứu tộc đối thủ của Huyết Đằng tộc, tu sĩ Huyết Đằng tộc tự nhiên sẽ không khách khí đối với Mộ Dung Kim Hâm, nếu không phải kiêng kị thực lực Mộ Dung gia, đã sớm diệt Mộ Dung Kim Hâm.

Mộ Dung Kim Hâm không dám ở lâu, bấm pháp quyết, con thuyền bay màu vàng sáng lên một đạo hào quang vàng óng chói mắt, xé gió chạy đi.

“Hừ, thực coi Huyết Vân hải vực là Thiên Thần hải vực.” Thiếu phụ váy tím hừ lạnh một tiếng, nàng nhìn về phía Vương Mô Hâm, trên mặt lộ ra nụ cười chân thành tha thiết, như biến thành một người khác.

“Vương đạo hữu, ngươi cuối cùng đã đến, tộc trưởng chờ đã lâu, mời theo ta.”

Thiếu phụ váy tím khách khí nói.

“Vậy làm phiền Huyết phu nhân dẫn đường rồi.” Vương Mô Hâm mỉm cười nói.

Thiếu phụ váy tím bấm pháp quyết, phi toa màu máu dọc theo đường lúc tới đây bay đi, Vương Mô Hâm vội vàng khống chế thuyền rồng màu xanh đi theo.



Hỗn Độn đại lục, Thanh Liên thành.

Đường phố rộng rãi sạch sẽ, dòng người như thủy triều, ồn ào náo nhiệt, hai đám mây sét ba màu lơ lửng ở trên không thành nam cùng thành bắc, có người ở trong thành trùng kích Chân Tiên kỳ.

Bạn cần đăng nhập để bình luận