Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 2841: Tin tức Ngũ Hành Tử (2)

“Tại hạ họ Vương, chúng ta muốn mua một ít Thất tinh uẩn thần đan.”

Vương Trường Sinh đi thẳng vào vấn đề.

“Vương đạo hữu đến thật không đúng lúc. Chúng ta vừa bán Thất tinh uẩn thần đan. Trước mắt không có, Vương đạo hữu có thể để lại phương thức liên hệ. Đến khi có hàng, ta lập tức phái người thông báo cho các ngươi.”

Khương Vân Hạc vẻ mặt xin lỗi. Thất tinh uẩn thần đan là thương phẩm nổi danh ở Huyền quang lâu, lượng tiêu thụ rất tốt.

“Hết hàng? Có đồ vật khác tăng trưởng thần thức không?”

Vương Trường Sinh nhíu mày nói.

Khương Vân Hạc gật đầu nói: “Có là có, nhưng mà không thích hợp với hai vị đạo hữu sử dụng, đối với Nguyên anh trở xuống nhất định có hiệu quả.”

Uông Như Yên lấy ra một tấm ngọc giản màu lam, đưa cho Khương Vân Hạc nói: “Chúng ta muốn mua cái này, các ngươi có không?”

Khương Vân Hạc tiếp nhận ngọc giản, thần thức đảo qua gật gật đầu nói: “Đồ vật này có, hai vị đạo hữu chờ một lát.”

Hắn lấy ra một mặt pháp bàn màu bạc, một trận khoa tay múa chân, sau đó đánh vào một đạo pháp quyết.

Hai người Khương Vân Hạc và Vương Trường Sinh bắt chuyện, đều là nói chuyện phiếm.

“Khương chưởng quầy, thời gian gần đây, tu tiên giới có phát sinh đại sự gì sao?”

Vương Trường Sinh thuận miệng hỏi. Nếu là thật sự có đại sự phát sinh, Thái Vân Phong khẳng định sẽ nói cho bọn họ.

“Ha ha, thật là có đại sự. Ngũ Hành Tử bị người ám toán, thân tử đạo tiêu.”

Khương Vân Hạc cười hắc hắc, có chút thần bí nói.

“Cái gì? Ngũ Hành Tử thân tử đạo tiêu?”

Vương Trường Sinh và Uông Như Yên vẻ mặt khiếp sợ. Ngũ Hành Tử là một gã tu sĩ luyện hư hậu kỳ. Nghe nói người này tiến vào đàn tràng của Huyền Linh Thiên Tôn có được không ít bảo bối cùng luyện khí Huyền Linh Thiên Tôn truyền thừa. Trình độ luyện khí rất nhanh được đề cao. Hơn mười năm trước, Thất tinh thương minh tổ chức hội đấu giá còn bán Thông thiên linh bảo mà Ngũ Hành Tử luyện chế.

Ngũ Hành Tử xây dựng Ngũ Hành tông, môn đồ hơn vạn, tự thành một thế lực.

“Thiên vạn chân xác. Bản mạng pháp bảo của hắn đều báo hỏng. Ngay cả tổng đàn của Ngũ Hành tông đều bị công phá, tuyệt đối không có sai.”

Khương Vân Hạc lời thề son sắt nói.

“Khương chưởng quẩy, đây là báo thù? Hay dị tộc làm?”

Vương Trường Sinh tò mò hỏi. Tin tức này rất rung động. Luyện hư hậu kỳ tu sĩ cũng không phải là đối thủ. Chẳng lẽ là hợp thể tu sĩ ra tay.

“Nghe nói Ngũ Hành Tử là thám tử Dị tộc, vẫn vì Dị tộc mà cung cấp tin tức, bán đứng Nhân tộc. Nhưng Ngũ Hành Tử bằng vào một dị bảo mà ra sát vòng vây, không biết tung tíc. Hiện tại các thế lực lớn đều treo số tiền lớn để thưởng Ngũ Hành Tử. Đệ tử Ngũ Hành tông cũng thành chuột chạy qua đường, mỗi người kêu đánh.

Khương Vân Hạc nói xong lời cuối cùng, sắc mặt liền ngưng trọng.

“Thám tử Dị tộc?”

Vương Trường Sinh và Uông Như Yên không quá tin lắm. Ngũ Hành Tử khai tông lập phái được hơn một ngàn năm, vẫn bình an vô sự. Đột nhiên tin tức này truyền ra, thế nào cũng có vấn đề. Không tốt có thể là hắn ở đàn tràng của Huyền Linh Thiên Tôn có được trọng bải gì đó, khiến cho mọi thế lực lớn mơ ước.

Thất phu vô tội hoài bích kỳ tội. Loại chuyện này cũng không kỳ quái.

Một gã người nam trung niên khuôn mặt khôn khéo đi lên. Người nam trung niên đưa một quả trữ vật giới màu vàng cho Khương Vân Hạc rồi khom người lui xuống.

“Vương đạo hữu, đây là đồ vật ngươi cần. Ngươi xem xem.”

Khương Vân Hạc đưa trữu vật giới cho Vương Trường Sinh, khách khí nói.

Vương Trường Sinh đổ đồ vật bên trong trữ vật giới ra, cẩn thận kiểm tra. Sau khi xác nhận không có sai sót, Uông Như Yên lấy ra một quả trữ vật giới màu lam đưa cho Khương Vân Hạc.

Một trận tiếng chân bước rất nhỏ vang lên. Một gã thanh niên áo trắng cao chín thước cùng một cô gái váy lam thướt tha đi đến. Thanh niên áo trắng mặt như ngọc, môi hồng trăng trắng, thắt lưng đeo đai lưng thanh ngọc, ánh mắt thâm thúy, trong mắt để lộ ra một cỗ ngạo khí. Cô gái váy lam anh miệng mũi quỳnh, da thịt trắng tuyết, đầu búi tóc lăng vân.

Hai người đều là Hóa Thần trung kỳ. Thanh niên áo trắng khí tức mạnh hơn một chút.

Từ khí tức bọn họ mà thấy, hiển nhiên là đệ tử phái Huyền Thanh.

“Khương chưởng quầy. Nếu là thất tinh uẩn thần đan có hàng, phái người đến Thiên Hải lâu nói cho ta biết.”

Vương Trường Sinh đứng dậy cáo từ, cùng Uông Như Yên rời khỏi.

Thanh niên áo trắng liếc mắt nhìn Vương Trường Sinh và Uông Như Yên một cái, không chú ý gì nhiều.

Ra khỏi Huyền Quang lâu, Vương Trường Sinh và Uông Như Yên đi dạo trên đừng. Bọn họ phát hiện ra rất nhiều tu sĩ đều bàn tán về Ngũ Hành Tử.

Có người nói Ngũ Hành tử cấu kết Dị tộc hại tu sĩ Nhân tộc. Còn có người nói Ngũ Hành Tử lợi dụng tu sĩ Nhân tộc tu luyện, còn có người nói Ngũ Hành Tử có một bộ thượng phẩm thông thiên linh bảo uy lực lớn khiến cho dòm ngó. Cũng có người nói Ngũ Hành Tử có một bộ trận pháp bậc bảy, có thể làm suy yếu uy lực đại thiên kiếp, do đó uy hiếp đến thượng môn, mọi ý kiến xôn xao.

Ngũ Hành Tử gặp chuyện không may thì vài năm sau phát sinh ra chuyện. Mà Vương Trường Sinh ở trên đường, tự nhiên không rõ ràng lắm.

Sau ba canh giờ, Vương Trường Sinh và Uông Như Yên xuất hiện ở một tiểu viện gạch xanh yên tĩnh.

Đây là do Trấn Hải cung sắp xếp cho bọn họ chỗ ở, bọn họ ở tạm trong thời gian này.

Bạn cần đăng nhập để bình luận